Băng bó cho hắn xong ,
Nhi ngửa mặt lên ,
thấy hắn vẫn còn ngẩn ngơ nhìn mình .
Cô mỉm cười ,
búng một cái vào trán hắn ,
làm hắn giật nảy mình ,
la oai oái ...
.
- Aiii .
Sao em lại đánh anh ?
- Sao anh cứ nhìn chằm chằm tôi thế ?Hay là .
.
.
rất muốn bỉ ổi một chút ??_ giọng thản nhiên
Hắn đột nhiên ôm ngực ,
hét toáng lên :
- Lưu manh .
.
.
Hai người cùng phá lên cười .
.
.
Nhi : "Ăn cơm đi ,
tôi đói rồi"
Phong : "Anh bị tổn thương như thế này ,
sao ăn được đây ?"
"Anh bị mỗi tay phải thôi mà ,
có phải què ,
cụt hay là liệt hết tứ chi đâu mà không ăn được ?"
Hắn liền hét ầm lên như trẻ con :
"Anh không biết ,
anh không biết ,
anh không biết đâu .
.
.
em phải đút cho anh ăn .
Nếu không anh sẽ không ăn .
.
.
"
"Ừ ,
thế anh không ăn đi .
Tôi ăn một mình vậy .
Càng cònnnnnn"
Mặt hắn xụ xuống ,
hai cánh tay run run giơ lên ,
ánh mắt đầy vẻ đáng thương nhìn lên trời than thở :
"Ông trời ơi ,
có ai thương tôi đâu .
Tôi đưa người ta đi chơi ,
người ta lại muốn bỏ tôi nơi rừng thiêng nước độc .
Hức hức .
Tôi chuẩn bị cơm cho người ta ăn ,
người ta lại muốn bỏ mặc cho tôi chết đói .
Hức hức .
Tôi .
.
.
tôi.
.
. "
Hắn chưa nói hết ,
cô đã lấy nắm cơm tống vào mồm hắn .
hừ ,
tên điên này .
.
.
diễn như thật -_-Nhai xong ,
hắn lại định tiếp tục bài ca "than thân trách phận" thì đã bị Nhi chặn họng :
"Thôi ,
bố diễn sâu quá rồi đấy ,
để "người ta" hầu bố !
!
"
Hắn cười hì hì ,
xoa đầu cô :
"Con ngoan"
Nhi nghiến răng nghiến lợi véo tay hắn làm mặt hắn méo xệch :
"aiaiaiaiai ,
Ông trời ơiiii ,
hức hức ,
người ta lại muốn bạo hành t.
.
.
ô.
.
.
i ,
aaaa ,
đau"
"Còn dám nói nữa không hả ?"
"Dạ kh.
.
.
ô.
.
.
ngg ,
nhưng tay anh đau thật mà.
.
. Em không thương anh thì thôi.
.
.
" *bĩu môi*
Khuôn mặt điển trai nhăn nhó lại ,
miệng xuýt xoa ,
thổi thổi vào chỗ bị thương .
Nhi thấy thế tưởng thật liền lo lắng :
"Đưa tay đây tôi xem nào .
Tôi đã băng bó cho anh rồi còn gì ?"
"Nhưng mà .
.
.
nó vẫn còn đau .
.
.
đây này .
.
.
đây này .
.
.
hay .
.
.
em thổi cho anh đi "
Tay hắn ở trong lòng bàn tay cô run rấy một cách kịch liệt ,
lời nói lại có kiểu rụt rè như thiếu nữ () làm cô vừa buồn cười lại vừa thươngg .
Cô cuống quýt thổi thổi vào tay hắn ,
miệng còn dỗ dành :
"Con ngoan ,
đau một tí là khỏi thôi ,
cố chịu đựng một tí .
Há mồm ra ta đút cho nàooo"
".
.
.
"
----------------------------------
Ăn uống xong xuôi thì hai người xuống đồi chơi ,
ở đây thật là đông vui nha .
.
.
Không khí tấp nập nhưng trong lành ,
Nhi nhìn dòng người đi đi lại lại mà cảm thán ,
chẳng bù cho Hà Nội ,
ô nhiễm phát sợ .
.
.
- Này ,
chúng ta mua một bộ đồ "tông dật" làm kỉ niệm đi _hắn ý kiến
- Hả ?_cô nhìn hắn bằng ánh mắt khiếp sợ .
.
.
không phải chứ ?
- Anh không thấy đàn ông ở đây ,
dzời này người ta toàn đóng khố à ?Kia kìa.
.
.
Hắn nhìn theo hướng nhìn của cô ,
thấy một người đàn ông to béo đóng mỗi chiếc khố đang ngồi chẻ củi .
.
.
".
.
.
"
- Nói em ngu đúng là không sai mà ,
vẫn còn đầy người mặc quần áo kia kìa.
.
.
Cô lại nhìn theo hướng nhìn của hắn ,
thấy một người đàn ông gầy còm mặc áo ,
quần hẳn hoi đang ngồi bán vải .
.
.
".
.
.
"
Cuối cùng thì hai người thống nhất mua mỗi người một bộ đồ truyền thống của người bản địa ở đây .
Bộ đồ nam :tay áo vừa loe vừa dài đến tận cổ tay ,
ống quần vừa loe vừa dài đến tận cổ chân .
Bộ đồ nữ thì có một sự khác biệt .
.
.
không hề nhẹ :màu sắc lòe loẹt hơn ,
nhưng màu chủ đạo vẫn là đen ,
tay áo vừa loe vừa dài đến tận cổ tay ,
chân váy vừa rộng vừa dài đến tận cổ chân (-_-) Tuy thế nhưng hai người mặc vẫn rất đẹp ^^
- Selfie cái nào !
!
.
.
. Ấy ,
cười lên ,
sao mặt anh cứ xị ra thế ??
- Cái này gọi là boy lạnh lùng
".
.
.
"
- Anh nhếch mép lên một cái đi ,
đấy ,
thế chứ lị ,
trông như dân nữ và lưu manh ý .
Haha
".
.
.
"
- Xem nào .
.
.
Em là cô gái bản .
.
.
Enterrr
Xong xuôi vụ chụp ảnh thì hắn kéo cô vào một góc ,
đẩy cô vào tường ,
đôi môi mỏng ghé sát vào tai cô thì thầm :
- Em có muốn anh thực hiện nghĩa vụ của lưu manh không ?
Nhi nhìn thẳng vào mắt hắn ,
khuôn mặt đỏ bừng ,
trán lấm tấm mồ hôi .
.
.
Nếu đây là phim hay "ngôn tềnh "thì cảnh tiếp theo sẽ là như thế này :Hắn đẩy cô vào tường ,
nhìn cô đắm đuối ,
mắt hai người dần nhắm lại ,
đầu hai người ghé sát vào nhau ,
hắn trao cho cô một nụ hôn nồng thắm .
.
.
Nhưng thực tế thì lại là thế này .
.
.
Mặt Nhi nhăn nhó ,
khi môi hắn sắp đến đích rồi thì cô bỗng đẩy hắn ra ,
hét toáng lên :
- Kiến .
.
.
kiến .
.
.
cứu tôi với .
.
.
nó đốt tôi này .
.
.
anh giết .
.
.
giết nó đi .
.
.
nhanhhh ,
tôi chết mất .
".
.
.
"
Cô vừa hét vừa quay lưng lại về phía hắn ,
gãi liên tục ,
miệng thỉnh thoảng còn lẩm bẩm :
- Chết .
.
.
chết mịa mày đi ,
ai bảo mày đốt bà cơ .
.
.
Đáng đời .
.
.
- Đệt ,
vẫn còn ,
thế đíu nào mà lắm thế ??
- Anh còn đứng ỳ ra đấy làm gì ,
mau cứu tôi đi ,
nhanh lên ,
không nó lan sang chỗ khác bây giờ.
.
.
Hắn lúc đầu rất bất mãn ,
trong một cái không khí vô cùng lãng mạn như vậy mà cô lại nỡ phá hỏng ,
nhưng lúc sau thấy cô cầu cứu như vậy nên cũng bất đắc dĩ tiến lên giúp .
.
.
"Cởi áo ra .
"
"Biến thái ,
đừng có nhân cơ hội này mà sàm sỡ tôi .
Còn lâu"
".
.
.
" _ quay người bỏ đi
"Ấyy ,
đi đâu thế hả ?Tôi cởi .
.
.
tôi cởi là đc chứ gì ?" _nghiến răng nghiến lợi
"Thế ngay từ đầu có phải giờ xong rồi không ?"
Cô cởi áo ra để hắn bắt kiến cho .
.
.
cũng không hẳn là cởi ,
chỉ là bỏ cái lớp ngoài thôi >.
<
Bắt kiến xong ,
hai người quay trở lại ăn tối ở Quán Cô Tư dưới chân đồi ,
vừa ăn ,
Nhi vừa càu nhàu :
"Đều tại anh .
.
.
tự dưng dở chứng đẩy tôi vào tường làm cái quần què gì ?"
Mặt hắn đầy uất ức :
"Tại em ý .
.
.
tại em bảo anh là lưu manh, em là dân nữ nên anh mới làm thế .
.
.
"
Cô bật lại :
"Thế tôi bảo anh là cờ-hó thì anh cũng đi ăn shit à ??"
"Có phải cờ-hó nào cũng ăn shit đâu ?Như Lin nhà anh ý ,
anh toàn cho nó ăn trứng vịt lộn thôi .
.
.
"
"Thế tôi bảo anh là cái thùng rác thì anh cũng đi ăn rác à ?"
"Không .
.
.
tất nhiên không"
"Thế mà còn thánh tướng.
.
.
"
*bĩu môi* "Em chỉ biết bắt nạt anh.
.
. Em.
.
.
"
Nhi dài mồm ,
nhại lại giọng điệu của hắn ,
mặt song song với trời:
"Em không thương anh thì thôiiii .
.
.
Đúng không ?Hả ?"
"Ơ .
.
.
không thèm chơi với em nữa .
.
.
Dỗi"
"Dỗi tôi thì dỗi cả đời nhé !
!
"
".
.
.
"
Cô Tư - chủ quán bật cười nói :
"Hai cô cậu đang yêu nhau à ?Nhìn cậu con trai này như thiếu nữ mới lớn ý .
.
.
haha"
"Haha .
.
.
haha.
.
. Cô thật là biết nhìn người nha"
*thầm thì* "Quán này ăn chả ra một cái gì .
.
.
" (giận chủ chém quán ^^)
"Anh sao thế ?Ngon mà .
.
.
"_ không hiểu
"Ngon gì ,
em nhìn này ,
chậc chậc ,
bún thì lèo tèo vài sợi ,
thịt thì chả thấy đâu mà cho người ta tận hai rổ rau sống .
.
.
"
Tên điên này .
.
.
"Anh ăn từ nãy đến giờ bát này là thứ ba rồi đấy .
.
.
Ăn gần hết rồi lại còn chê người ta ,
rau sống anh gọi hai rổ chứ ai ??"
".
.
.
"
Hắn ngượng quá ,
không nói nên lời .
.
.
----------------------------------------------------------------------------------------------
7.
00 PM
Ăn xong ,
hai người lại leo lên đồi ,
ngồi giữa rừng Lavender ,
ngắm trăng ,
hôm nay là Tết Trung Thu nên trăng trên cao rất tròn và sáng .
Nhi cảm thán :
"May mà ngọn đồi này thấp ,
không cứ leo lên leo xuống thế này thì tôi chết mất .
.
.
"
*không có tiếng trả lời ,
tiếp tục lải nhải*
"Chán nhở .
Tí lại phải về Hà Nội rồi .
.
.
Haizz"
"Uồi ,
đom đóm đẹp chưa này ,
anh bắt cho tôi đi .
.
.
"
Giữa màu tím của rừng Lavender ,
hàng trăm ,
hàng ngàn con đom đóm đang bay đi bay lại ,
thỉnh thoảng có vài con còn đậu vào vai cô .
Khung cảnh này thật đẹp .
Nhưng nói mãi mà vẫn không nghe thấy tiếng ai trả lời ,
Nhi bắt đầu cáu ,
quay lại thì chả thấy hắn đâu .
Chắc đi vệ sinh rồi ,
haha .
.
.
"Ú - òaaa"_ngay lúc đó ,
có người đập vai cô và hét lớn
"Ôi thần linh ơi ,
giật cả mình ,
anh không biết cái gì gọi là ý tứ hả ?Hả ?Mà anh đi đâu nãy giờ đấy ??"
Hắn làm ra vẻ ngượng ngùng ,
lấy vai huých vào người cô .
.
.
"Biết rồi còn hỏi .
.
.
"
"Biết rồi còn hỏi ?Biết cái gì ?"
"Thì biết cái đấy đấy .
.
.
"
"Anh có tin .
.
.
anh mà mở mồm ra ấy ấy với đấy đấy là tôi vả cho anh rơi răng không ?"_giọng cảnh cáo
Hắn bĩu môi :"Em chẳng có tí lãng mạn nào cả .
.
.
Đây ,
em xem này ,
có đẹp không ?"
Hắn giơ cái lọ thủy tinh ở sau lưng ra trước mặt cô ,
nói tiếp :
"Vì anh không phải là người hay đi sát sinh động vật hoang dã (vâng .
.
.
chính xác là động vật hoang dã ạ ^^) cho nên em thả nó đi đi "
Trong lọ là những con đóm đóm đang đâm sầm sập vào thành lọ (^^) ,
như muốn tìm kiếm một lối thoát .
Nhi bật cười ,
liếc liếc hắn :
"Trong này có bao nhiêu con ?"
"39"
"Ơ .
.
.
sao lẻ thế ?"
"Anh .
.
.
thích"
Nhìn mặt hắn đỏ lên kìa ,
thật đáng yêu nha .
Tưởng cô ngu chắc , 3-9 là ngày sinh nhật của cô chứ gì ?Tên này nhìn ngu ngu mà cũng biết làm trò ra phết .
.
.
hehe .
Nghĩ thế thôi ,
chứ cô không thèm bóc mẽ hắn làm gì ,
hắn lại ngại .
.
.
tè ra quần giống cái năm 3 tuổi bây giờ .
Haha .
.
.
Cố nén cười ,
Nhi mở lọ để những con đom đóm bay ra .
.
.
Hai người ngồi sát bên nhau ,
giữa rừng hoa Lavender ,
nhìn ánh sáng lập lòe của những con đom đóm ,
mà mỗi người một suy nghĩ .
Cảm giác lúc này thật bình yên .
.
.
------------------------------------------dải phân cách thời giannnn----------------------------------------
15 năm trước ,
khi đại thiếu gia nhà họ Trần - Trần Thiên Phong vừa tròn 3 tuổi .
.
.
đã có một biến cố lớn xảy ra với cuộc đời của cậu ,
mà có lẽ .
.
.
cả đời này cậu sẽ không bao giờ quên được cái cảm giác xấu hổ của ngày hôm ấy ^^
Ở trường mẫu giáo ,
chả là có một cô bé rất rất đáng yêu gọi là .
.
.
gì nhở ?Nana thì phải ?Chắc thế :3 .
Nana mới chuyển về lớp mầm ,
cùng học với Upin (tên ở nhà của Thiên Phong ,
Thiên An là Ipin ,
Thiên Anh - Apin ,
Thiên Lam - Lpin) .
Vì lúc đấy chưa xác định được tình cảm của mình với Apin ,
cho nên cậu bé Upin liền đem lòng cảm mến cô bạn cùng lớp .
Ngày nào Upin cũng đem kẹo mút của mình cho Nana (dại gái từ khi còn bé -_-) ,
cô bé cũng rất quý cậu ,
lúc nào cũng muốn chơi với cậu .
Cho đến một hôm ,
như thường lệ ,
vừa vào lớp là Upin liền đi tìm Nana ,
nhưng tìm mãi vẫn không thấy ,
cậu đành ngồi ỉu xìu trong một góc ,
nhai cây kẹo mút dở trên tay mình .
Một lúc sau thì có một thằng béo đứng trước mặt cậu ,
hầm hố :
- Thằng kia ,
đưa cái kẹo mút đây !
Upin ngước lên ,
thấy trước mặt mình là một cậu bạn béo béo ,
nước mũi chảy thòng lòng xuống ,
trong lòng liền khinh bỉ .
.
.
kẹo người ta ăn dở rồi mà vẫn còn đòi .
.
.
cho luôn .
Thế là cậu đưa cây kẹo mút dở trong tay cho bạn lợn lòi ,
còn mình thì lấy kẹo khác trong cặp bóc ăn .
Bạn lợn lòi thấy thế thì tức quá ,
quay ra lớp hét lớn :
- Chúng mày ơi ,
thằng Upin thích bạn Nana này .
.
.
Cả lớp đầu tiên là im lặng ,
sau cũng hô to phản ứng theo bạn lợn lòi .
.
.
- Thằng Upin thích bạn Nana .
.
.
Upin .
.
.
Upin .
.
.
Nana .
.
.
Nana
Trong đó ,
thằng "sủa" to nhất chính là Nemo ,
cũng chính là cái thằng bạn sát sườn của hắn - Minh Hoàng đây, đến giờ mỗi khi nhớ đến cái chuyện xấu hổ đấy ,
hắn vẫn còn cay .
.
.
Lúc đấy ,
cậu bé Upin không có to khỏe mà mặt mũi cũng không dày như bây giờ ,
cho nên gặp chuyện như vậy rất là xấu hổ .
Mặt cậu đỏ bừng ,
hét lớn :
- Không có .
.
.
không có .
.
.
Upin không thích Nana .
Nhưng cả lớp vẫn cứ hùa theo bạn lợn lòi ,
bỏ mặc giọng nói yếu ớt của Upin .
Cậu bé ức chế quá ,
tiếp tục hét lớn hơn nữa :
- UPIN KHÔNG THÍCH NANA .
.
.
Lúc này ,
tiếng hò hét của các bạn im hẳn .
Upin cũng cảm thấy có gì đó không đúng ,
vừa ngó xuống quần mình thì thằng chết ôn Nemo lại hét :
- Chúng mày ơi ,
thằng Upin tè dầm .
Thằng Upin tè dầm chúng mày ơi .
.
.
Vừa lúc đấy thì bạn Nana từ ngoài cửa lớp bước vào ,
ngẩn người ra ,
nhìn cậu bạn mà mình thầm thương trộm nhớ bấy lâu đang trong tình trạng chỗ ráo chỗ khô ,
mặt mũi thì đỏ bừng ,
nước mắt nước mũi tèm lem ,
quần thì ướt sũng .
.
.
Nemo như sợ thiên hạ chưa đủ thái bình liền tới chỗ Nana thì thầm :
- Thằng Upin tè dầmm
Lúc này cậu bé Upin chỉ muốn tìm ngay một cái lỗ để chui xuống .
Cũng tại sáng không chịu nghe lời mẹ phải đi vệ sinh ,
cứ thích vội đến trường để gặp Nana cơ ,
bây giờ thì hay rồi .
.
.
Hôm đó ,
ông bà Trần phải đến trường rước "cục vàng" về và cho cậu bé Upin chuyển trường ngay lập tức .
Thế là kết thúc một mối tình đầy ngang trái .
.
.
(^^)