Lục Tư Thành đưa Đồng Dao đi dạo biển hôm nay cả hai người có một ngày cực kỳ vui và hạnh phúc bên nhau...
.
kết thúc một chuyến đi anh đưa cô về nhà thì bất chợt nhìn thấy ba mình và Ngọc Hoa mẹ của Tô Lạc.
.
.
anh liền không vui ra mặt khi thấy họ xuất hiện trong nhà mình.
.
.
Đồng Dao có phần lúng túng trước sự xuất hiện của hai người họ.
.
.
nhưng cô nhanh chóng lấy lại tinh thần kéo Lục Tư Thành vào trong.
.
.
mặc dù không muốn gặp nhưng bị Đồng Dao một mực giữ lại anh đành ngồi xuống.
.
.
" Chào cháu.
.
.
cháu là Đồng Dao sao"
Ông Lục thấy không khí có phần căng thẳng nên đã lên tiếng bắt chuyện với Đồng Dao.
.
.
" Dạ vâng.
.
.
bác là ba của anh Thành.
.
.
cháu có nghe anh ấy nói về bác.
.
.
cũng lâu rồi chúng ta mới gặp lại "
Phải nói Đồng Dao rất biết cách lấy lòng người khác cô biết rõ mối quan hệ của ông Lục và Lục Tư Thành không tốt nên đã cố ý nói như vậy khiến ông vui lòng.
.
.
" Phải phải.
.
.
rất lâu rồi chúng ta mới gặp lại "
Ông Lục mỉm cười rõ sự hài lòng dành cho cô con dâu tương lai này.
.
.
vừa xinh đẹp giỏi giang lại còn rất khéo.
.
.
" Còn đây là.
.
.
"
Đồng Dao nhìn về hướng ngồi của Ngọc Hoa.
.
.
cô đương nhiên biết bà ta là ai nhưng đây là lần đầu gặp mặt cô muốn biết rõ hơn về gia đình anh
" Chào cháu.
.
.
ta là Ngọc Hoa mẹ của Lục Tư Thành và Tô Lạc "
" Tôi nhận bà làm mẹ khi nào "
Lục Tư Thành lên tiếng cắt ngang cuộc nói chuyện vốn dĩ rất yên tĩnh.
.
.
ngữ điệu lạnh lùng cùng gương mặt không một nụ cười khiến Ngọc Hoa sợ hãi.
.
.
" Tư Thành à.
.
.
"
Anh nhìn qua ông Lục ông cũng chẳng dám gì thêm.
.
.
ông hiểu rõ một khi đứa con trai này của mình nổi giận thì hậu quả sẽ rất khó lường.
.
.
" Này.
.
.
anh làm gì thế.
.
.
sao lại nói như vậy "
Đồng Dao lên tiếng phản bác Lục Tư Thành khiến ông Lục và Ngọc Hoa ngạc nhiên.
.
.
trước giờ ngoài Vương Lam mẹ của anh ra chưa có ai dám nói với anh như vậy.
.
.
và bây giờ chỉ có Đồng Dao mới có thể làm được điều đó.
.
.
".
.
.
"
Anh im lặng chẳng nói gì thêm bầu không khí có phần ngột ngạt căng thẳng hơn.
.
.
" À phải rồi.
.
.
cháu nghe nói sức khỏe bác không tốt.
.
.
bây giờ thế nào rồi ạ "
Ngọc Hoa liếc mắt sang nhìn Lục Tư Thành âm thầm lắc đầu
" Không có gì đáng kể "
Đồng Dao thấy người bên cạnh cứ ngồi im mãi chẳng nói gì nên cô đành kéo tay anh
" Tư Thành.
.
.
anh không nói với bác Lục việc chúng ta kết hôn sao à "
Tất nhiên Lục Tư Thành hiểu Đồng Dao đang muốn nói gì.
.
.
cô không muốn giữa cha họ còn khoảng cách.
.
.
dù gì đi nữa việc kết hôn vẫn phải nói với ông một tiếng.
.
.
" Hai đứa kết hôn sao "
Tất nhiên ông rất vui một người làm cha khi nghe con mình lập gia đình.
.
.
nhìn nụ cười của ông Lục và sự chờ đợi của Đồng Dao Lục Tư Thành miễn cưỡng lên tiếng
" Phải.
.
.
cuối tháng này chúng con sẽ tổ chức hôn lễ.
.
.
nếu ba rảnh thì đến dự "
Nụ cười hiện rõ trên gương mặt ông Lục.
.
.
Đồng Dao cũng không mong chờ gì nhiều tiếp tục lên tiếng
" Cháu có thể gọi chú là ba không ? "
Tất nhiên ông Lục gật đầu nhanh chóng
" Tất nhiên là được rồi.
.
.
ba rất mong đợi "
" Ba à hôm đấy nhất định ba phải đến.
.
.
con muốn ba là người đưa con vào lễ đường "
Ông Lục cảm động gật đầu.
.
.
Lục Tư Thành nhìn nụ cười của Đồng Dao mà cảm thấy ấm áp.
.
.
bao nhiêu năm rồi đây là lần đầu tiên anh ngồi nói chuyện với ba mình lâu như vậy.
.
.
tất cả là nhờ công lao của cô.
.
.
Cô cho anh sự nhẫn nại.
.
.
ấm ấp bao dung.
.
.
tuy vậy nhưng vẫn có một số chuyện khiến anh không thể nào bỏ qua được.
.
.
liếc mắt sang nhìn người phụ nữ đó.
.
.
vị trí của bà ta mãi mãi không bao giờ thay thế được mẹ anh.
.
.
" Dì à.
.
.
hôm đấy dì cũng đến nhé.
.
.
"
Ngọc Hoa bất ngờ ngước mặt nhìn Đồng Dao.
.
.
Lục Tư Thành liếc nhẹ Đồng Dao không phản đối cũng không đồng ý.
.
.
" Cảm ơn con.
.
.
hôm.
.
.
hôm nay dì nhờ ba con đưa đến đây để nói lời xin lỗi với hai đứa.
.
.
dì thật không biết dạy con để Tô Lạc làm ra những chuyện như vậy.
.
.
dì thật lòng xin lỗi hai đứa "
Lục Tư Thành chẳng mảy may quan tâm đối với anh cái tên Tô Lạc bây giờ nghe vô cùng chói tai.
.
.
chỉ cần nhớ đến vì cô ta là Đồng Dao chịu biết bao khổ cực xém chút mất mạng anh liền muốn phát điên lên.
.
.
Nhìn sắc mặt không tốt của Lục Tư Thành.
.
.
Ngọc Hoa khó xử.
.
.
Đồng Dao cũng cùng suy nghĩ với anh Tô Lạc quá xấu xa không đáng để cô tha thứ.
.
.
" Dì à.
.
.
chuyện đã qua.
.
.
dì đừng bận tâm nữa "
Cô chỉ muốn mọi chuyện diễn ra suông sẻ nhưng đó chỉ là suy nghĩ của cô.
.
.
chưa nói hết câu cô đã bị Lục Tư Thành kéo lên
" Chuyện cô ta gây ra với vợ tôi cả đời này cũng đừng mong tha thứ.
.
.
lần này nể mặt ba tôi nên mới chừa cho cô ta con đường sống "
Nhìn sang ông Lục anh lên tiếng
" Bọn con có việc phải đi trước "
Vừa dứt câu anh đã kéo Đồng Dao lên lầu.
.
.
mặt Ngọc Hoa khó xử