Cánh cửa phòng đóng lại Lục Tư Thành buông tay Đồng Dao ra đi vào phòng ngủ cởi áo...
.
khi xoay người anh vẫn thấy Đồng Dao đứng đó ngơ ngác nhìn anh.
.
.
ném áo lên giường rồi quay sang đứng trước mặt Đồng Dao nắm lấy tay cô chẳng một lời nào kéo cô vào phòng tắm.
.
.
từng thứ trên người cô lần lượt bị anh cởi ra còn ân cần tặng một nụ hôn lên cổ.
.
.
dòng nước đủ ấm để làm thư giãn cả hai.
.
.
Qua một lúc sau khi tắm xong Lục Tư Thành tựa vào thành giường còn Đồng Dao tựa vào vai anh.
.
.
qua một lúc lâu thấy anh im lặng Đồng Dao kéo tay hôn lên môi anh.
.
.
" Tư Thành.
.
.
ba đã lớn tuổi rồi mọi thứ cũng đã qua lâu rồi.
.
.
bỏ qua mọi chuyện có được không anh ? "
Ánh mắt Đồng Dao trông chờ câu trả lời từ anh.
.
.
anh cụp mắt nhìn cô day day thái dương trông có vẻ mệt mỏi
" Anh cũng không muốn như vậy.
.
.
nhưng mỗi lần ông ta cùng bà ta xuất hiện anh lại không kìm chế được "
Anh làm khó Ngọc Hoa người khó xử nhất vẫn là ông Lục điều đó là tất nhiên.
.
.
Đồng Dao đương nhiên hiểu được cô cũng không thể nào bắt ép anh chấp nhận một người phụ nữ không cùng dòng máu làm mẹ.
.
.
mối quan hệ vốn đã không tốt đẹp nay lại bị Tô Lạc phá tan nát.
.
.
Đồng Dao tựa vào người anh nhắm mắt dụi dụi.
.
.
" Em sẽ không ép anh làm điều mình không muốn nhưng em mong anh đừng lạnh nhạt với ba nữa.
.
.
đừng như em bây giờ muốn có ba để lạnh nhạt mà cũng không được "
Lục Tư Thành bừng tỉnh khi nghe được câu nói của Đồng Dao đời người thật vô thường.
.
.
đã bao lâu rồi anh không quan tâm đến ba anh.
.
.
lại nghĩ đến câu nói chua xót của Đồng Dao.
.
.
anh chợt nhận ra cô gái nhỏ này đang nhớ ba mình.
.
.
vội ôm chặt cô vào lòng.
.
.
" Anh biết rồi.
.
.
Đồng Dao em còn có anh "
Đồng Dao nhếch lên một nụ cười thoả mãn dưới ánh đèn ngủ một khung cảnh thật ấm áp diễn ra.
.
.
Trời vào cuối mùa thu gió nhè nhẹ mang theo hơi se se lạnh.
.
.
lòng người cũng vì đó mà ấm áp hơn.
.
.
Kết hôn đối với Lục Tư Thành và Đồng Dao là một điều đáng trân quý.
.
.
hai người đã đợi khoảnh khắc này từ lâu.
.
.
Hai người chọn một nơi khá đơn sơ mộc mạc để tổ chức hôn lễ.
.
.
đây cũng là nơi mà hai người rất thích khi còn nhỏ.
.
.
buổi lễ được tổ chức khá êm đềm không phô trương không nhà báo nhưng rất ấm áp và thiêng liêng.
.
.
Đồng Dao được Lục Tư Giang đưa vào lễ đường nhìn người đàn ông mặc bộ vest đen như thường ngày thôi nhưng cô lại cảm thấy rất đẹp.
.
.
đẹp hơn thường ngày rất nhiều.
.
.
ông Lục trao tay Đồng Dao cho Lục Tư Thành ông mong anh chăm sóc cô thật tốt suốt quãng đời còn lại.
.
.
" Chúc các con hạnh phúc viên mãn "
" Cảm ơn ba "
Nhớ về lúc nhỏ có lần Đồng Dao từng hứa lớn lên sẽ gả cho Lục Tư Thành
" Nhất Quân lớn lên em nhất định sẽ làm vợ anh "
Anh dịu dàng mỉm cười
" Nhớ những gì em nói đấy "
Quay lại với thực tại họ đã thực hiện được lời hứa đó.
.
.
khoảng khắc trao nhẫn thiêng liêng này vô cùng cảm động.
.
.
anh ôm chặt cô vào lòng
" Đồng Dao.
.
.
cảm ơn em.
.
.
anh yêu em sẽ không ai và không bao giờ thay đổi được điều đó "
" Em cũng yêu anh.
.
.
Lục Tư Thành "
Mọi người cùng nhau hoan hô chúc mừng Đồng Dao chợt nhận ra phía xa xôi có một bóng dáng quen thuộc.
.
.
khi cô nhận ra nước mắt đã tuông ra như mưa.
.
.
cô liền chạy đến
" Mẹ.
.
.
có phải là mẹ không "
Đồng Dao xúc động cô rất bất ngờ không ngờ mẹ mình lại ở đây