Chương 1 - Bằng Lòng Gả Thay
Chương 2 - Thân Phận 2
Chương 3 - Cảm Giác Thân Thuộc
Chương 4 - Hợp Đồng Hôn Nhân
Chương 5 - Lãnh Cung Thời Hiện Đại.
Chương 6 - Cô Ấy Vẫn Còn Sống.
Chương 7 - Ân Tình Này Tôi Sẽ Trả Lại Anh
Chương 8 - Quá Khứ Dưỡng Thành Chủ Mẫu (1)
Chương 9 - Quá Khứ Dưỡng Thành Chủ Mẫu 2
Chương 10 - Đố Kị
Chương 11 - Thì Ra Anh Ta Lừa Cô.
Chương 12 - Anh Hùng Cứu Mĩ Nhân.
Chương 13 - Anh Ta Ghen Sao
Chương 14 - Đấu Trí So Tài
Chương 15 - Lọ Lem Xuất Chiêu.
Chương 16 - Đệ Nhất Cao Thủ Lộ Danh Tính.
Chương 17 - Hãy Xin Lỗi Tôi
Chương 18 - Chỉ Một Mình Cô
Chương 19 - Ngư Ông Đắc Lợi
Chương 20 - Chúng Ta Không Nợ Gì Nhau
Chương 21 - Người Nổi Tiếng
Chương 22 - Một Mũi Tên Trúng Hai Nhạn.
Chương 23 - Hậu Quả Khi Chọc Giận Cô.
Chương 24 - Xa Tận Chân Trời Gần Ngay Trước Mặt.
Chương 25 - Từ Nay Em Sẽ Là Vợ Tôi.
Chương 26 - Được Sủng Mà Lo
Chương 27 - Điều Kiện Trao Đổi
Chương 28 - Hơi Ấm Người Thân
Chương 29 - Hồng Môn Yến.
Chương 30 - Không Phải Là Con Tôi
Chương 31 - Kết Thúc Một Cuộc Đời
Chương 32 - Tất Cả Là Tại Cô
Chương 33 - Ở Chung Một Nhà
Chương 34 - Anh Ta Đang Bảo Vệ Mình Sao.
Chương 35 - Món Đồ Ba Mươi Tỷ.
Chương 36 - Gặp Lại Hàn Long
Chương 37 - Cô Không Xứng Làm Con Dâu Tôi.
Chương 38 - Nữ Công Gia Chánh
Chương 39 - Trộm Long Hoán Phụng
Chương 40 - Các Người Sẽ Phải Trả Giá.
Chương 41 - Kẻ Gieo Gió Ắt Gặt Bão
Chương 42 - Mượn Rượu Giải Sầu.
Chương 43 - Chia Xa Mới Là Hạnh Phúc
Chương 44 - Hạ Thuốc
Chương 45 - Hôn Mê Bất Tinh
Chương 46 - Được Một Mất Mười.
Chương 47 - Mưu Sát
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Bỏ Qua Quá Khứ
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chương 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Chương 80
Chương 81 - Chương 81
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Chương 83
Chương 84 - Chương 84
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Chương 86
Chương 87 - Chương 87
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Chương 89
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Chương 95
Chương 96 - Chương 96
Chương 97 - Chương 97
Chương 98 - Chương 98
Chương 99 - Chương 99
Chương 100 - Chương 100
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Chương 102
Chương 103 - Chương 103
Chương 104 - Chương 104
Chương 105 - Chương 105
Chương 106 - Chương 106
Chương 107 - Chương 107
Chương 108 - Chương 108
Chương 109 - Chương 109
Chương 110 - Chương 110
Chương 111 - Chương 111
Chương 112 - Chương 112
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Chương 114
Chương 115 - Chương 115
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Chương 120
Chương 121 - Chương 121
Chương 122 - Chương 122
Chương 123 - Chương 123
Chương 124 - Chương 124
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Chương 126
Chương 127 - Chương 127
Chương 128 - Hồi Kết
Chương 1 - Bằng Lòng Gả Thay
Chương 2 - Thân Phận 2
Chương 3 - Cảm Giác Thân Thuộc
Chương 4 - Hợp Đồng Hôn Nhân
Chương 5 - Lãnh Cung Thời Hiện Đại.
Chương 6 - Cô Ấy Vẫn Còn Sống.
Chương 7 - Ân Tình Này Tôi Sẽ Trả Lại Anh
Chương 8 - Quá Khứ Dưỡng Thành Chủ Mẫu (1)
Chương 9 - Quá Khứ Dưỡng Thành Chủ Mẫu 2
Chương 10 - Đố Kị
Chương 11 - Thì Ra Anh Ta Lừa Cô.
Chương 12 - Anh Hùng Cứu Mĩ Nhân.
Chương 13 - Anh Ta Ghen Sao
Chương 14 - Đấu Trí So Tài
Chương 15 - Lọ Lem Xuất Chiêu.
Chương 16 - Đệ Nhất Cao Thủ Lộ Danh Tính.
Chương 17 - Hãy Xin Lỗi Tôi
Chương 18 - Chỉ Một Mình Cô
Chương 19 - Ngư Ông Đắc Lợi
Chương 20 - Chúng Ta Không Nợ Gì Nhau
Chương 21 - Người Nổi Tiếng
Chương 22 - Một Mũi Tên Trúng Hai Nhạn.
Chương 23 - Hậu Quả Khi Chọc Giận Cô.
Chương 24 - Xa Tận Chân Trời Gần Ngay Trước Mặt.
Chương 25 - Từ Nay Em Sẽ Là Vợ Tôi.
Chương 26 - Được Sủng Mà Lo
Chương 27 - Điều Kiện Trao Đổi
Chương 28 - Hơi Ấm Người Thân
Chương 29 - Hồng Môn Yến.
Chương 30 - Không Phải Là Con Tôi
Chương 31 - Kết Thúc Một Cuộc Đời
Chương 32 - Tất Cả Là Tại Cô
Chương 33 - Ở Chung Một Nhà
Chương 34 - Anh Ta Đang Bảo Vệ Mình Sao.
Chương 35 - Món Đồ Ba Mươi Tỷ.
Chương 36 - Gặp Lại Hàn Long
Chương 37 - Cô Không Xứng Làm Con Dâu Tôi.
Chương 38 - Nữ Công Gia Chánh
Chương 39 - Trộm Long Hoán Phụng
Chương 40 - Các Người Sẽ Phải Trả Giá.
Chương 41 - Kẻ Gieo Gió Ắt Gặt Bão
Chương 42 - Mượn Rượu Giải Sầu.
Chương 43 - Chia Xa Mới Là Hạnh Phúc
Chương 44 - Hạ Thuốc
Chương 45 - Hôn Mê Bất Tinh
Chương 46 - Được Một Mất Mười.
Chương 47 - Mưu Sát
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Bỏ Qua Quá Khứ
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chương 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Chương 80
Chương 81 - Chương 81
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Chương 83
Chương 84 - Chương 84
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Chương 86
Chương 87 - Chương 87
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Chương 89
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Chương 95
Chương 96 - Chương 96
Chương 97 - Chương 97
Chương 98 - Chương 98
Chương 99 - Chương 99
Chương 100 - Chương 100
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Chương 102
Chương 103 - Chương 103
Chương 104 - Chương 104
Chương 105 - Chương 105
Chương 106 - Chương 106
Chương 107 - Chương 107
Chương 108 - Chương 108
Chương 109 - Chương 109
Chương 110 - Chương 110
Chương 111 - Chương 111
Chương 112 - Chương 112
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Chương 114
Chương 115 - Chương 115
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Chương 120
Chương 121 - Chương 121
Chương 122 - Chương 122
Chương 123 - Chương 123
Chương 124 - Chương 124
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Chương 126
Chương 127 - Chương 127
Chương 128 - Hồi Kết
Đứng trước câu hỏi này, quả thật cô chưa nghĩ tới.
Cô chỉ nghĩ rằng nó muốn gặp ba thì cứ để cho nó gặp.
Nhưng còn chuyện cô còn sống thì sao??
Hàn gia sẽ đối xử với nó thế nào?
Hồ Tuyết Liên thở dài một hơi.
''Hiểu Tử, chuyện này em hãy đón nó về rồi hỏi ý kiến của nó .
Nó không còn là một cậu nhóc không hiểu chuyện.
Khi gặp được nó, em hãy chuyển lời của chị với nó rằng.
Người Hồ gia ta phải biết đối mặt với mọi việc, phải biết tự lựa chọn con đường tương lai của mình.
Vương Bảo sẽ có sự lựa chọn của chính mình.
chuyện em cần làm là bảo vệ nó mà thôi.
''
Hồ Hiểu Tử biết trong lòng chị mình còn yêu hắn ta.
Nhưng cậu không muốn chị mình quay lại vết xe đổ trước kia.
Chị cậu buồn , cậu cũng chẳng vui vẻ gì.
Nhưng chuyện này cậu quả thực rất khó xử.
Gạt đi suy nghĩ trong lòng, việc đầu tiên cậu cần phải làm là đi đón Vương Bảo đã.
Thằng bé còn quá nhỏ để một mình lang thang bên ngoài.
...
.
.
Hồ Vương Bảo ngồi trên ghế đá ở gần công viên suy nghĩ kế hoạch hành động sau này.
Cậu bây giờ còn một ít tiền mặt, nhưng một mình cậu thuê phòng là điều không khả thi.
Cậu còn quá nhỏ sẽ gây chú ý, nếu sử dụng thẻ ngân hàng thì rất nhanh cậu Hiểu Tử sẽ tìm thấy.
Mải mê suy nghĩ, sắc trời đã dần chuyển về đêm.
Mọi người trong công viên cũng đã thưa dần.
Bỗng có một nhóm khoảng năm người tầm mười lăm mười sáu tuổi tiến về phía cậu.
Nhìn mặt mũi bọn họ quả thật không đáng tin chút nào , chẳng nhẽ vừa tới Thanh Thành cậu đã gặp lưu manh rồi sao????
Hồ Vương Bảo không phải là người thấy đông thì sợ.
Những tên lưu manh này một mình cậu cũng có thể cân hết.
Nhưng điều cậu lo lắng chính là đánh chúng xong thì sao?
Sẽ làm người của cậu chú ý , như vậy kế hoạch sẽ hỏng mất.
.
Trong ba mươi sáu kế, kế chuồn là thượng sách.
Lần này có lẽ cậu tạm thời phải chạy trốn vậy.
Đang đảo mắt xung quanh xem nên chạy hướng nào .
nhưng thấy bóng một người đang tiến tới chỗ này, trong đầu cậu lại nhảy số, lóe lên một suy nghĩ.
Hồ Vương Bảo không chạy nữa, cậu ngang nhiên khoanh tay trước ngực điệu bộ hiên ngang không sợ chết
''các người muốn làm gì, muốn cướp tiền có phải không?
Gia gia đây không thiếu tiền, có giỏi thì tới đây mà lấy.
''
Vừa nói cậu vừa mở túi của mình ra cho bọn người đó xem.
Mấy tên côn đồ thấy tiền trong túi thì sáng mắt.
Không ngờ một đứa nhỏ lại mang theo nhiều tiền đến thế.
Hôm nay bọn họ trúng số rồi.
Một tên cầm đầu trong số đó đi tới muốn lấy túi của cậu.
''cậu nhóc, ngoan ngoãn nghe lời đưa túi đây tao sẽ không đánh mày.
Nhìn mày như thế này chắc là bỏ nhà ra đi phải không???
Đã như thế thì bọn ta càng dễ xử, mày có kêu thì cũng không ai cứu nổi mày đâu.
Ngoan , đưa đồ đây cho bọn ta rồi về mà bú sữa mẹ đi.
Mẹ mày đang chờ mày về ti sữa đấy.
!
''
Hồ Vương Bảo nghe người đó gọi mình là cậu nhóc thì không vui chút nào
Đã thế còn xem thường cậu nữa chứ.
Cậu phải cho bọn chúng nếm mùi lợi hại.
Bàn tay nhỏ bé của cậu đã nắm lại thành quyền, ánh mắt sắc lạnh nhìn đối phương chuẩn bị chào đón kẻ ăn đòn đầu tiên.
Phải nói là cái khí thế này của cậu quá bức người, chỉ là một đứa nhóc thôi nhưng đã khiến cho hắn ta có chút lo lắng.
Nhưng hắn ta biết, mình thân là đại ca không thể lùi bước được , huống gì là trước mặt một đứa bé năm tuổi.
Nó mới chỉ cao tới eo cậu mà thôi, chỉ bằng một tay có thể nhấc bổng nó lên .
Đại ca của đám lưu manh đi tới muốn đá cậu một cước.
Nhưng thật không ngờ Hồ Vương Bảo nhanh nhẹn lách người sang một bên.
Bàn chân nhỏ bé của cậu trực tiếp đá vào khớp gối chân trụ của đối phương ,
làm nó kêu rắc một tiếng.
Tuy cậu chỉ mới là đứa trẻ năm tuổi nhưng đã được huấn luyện trong quân đội một thời gian , lực của đôi chân là không hề nhỏ.
Tên đại ca này đã bị tàn phế bởi một cú đá.
Hắn cắn răng chịu đau đớn, mồ hôi lạnh đã chảy đầy trên trán.
Hắn vung tay cho mấy tên đàn em đồng loạt xông lên.
Thấy cậu nhóc trước mặt không tầm thường, mấy tên đàn em đồng loạt lấy vũ khí ra khiêu chiến.
tay mỗi người bọn họ cầm một cây gậy sắt, nếu không may bị đánh trúng e là phải nhập viện một thời gian.
Hồ Vương Bảo vẫn bình chân như vại chờ đợi thời cơ, một mình cậu bây giờ đấu lại bốn tên quả thật hơi vất vả.
Nhưng không có nghĩa là không đấu được.
Hồ Vương Bảo tiến lên nắm thế chủ động, nhanh chóng cướp được một cây gậy từ tay đối phương.
Lợi dụng dáng vẻ nhỏ bé của mình, cậu trèo qua đu quay, cầu trượt lần lượt đánh từng tên cho chúng không lết nổi.
Điểm mấu chốt ở đây là cậu đánh vào chân , khiến bọn chúng muốn đuổi theo cậu cũng không thể nào.
Còn hai tên nữa, bỗng đột nhiên Hồ Vương Bảo buông gậy xuống nhìn hai người đó với vẻ tinh quái.
Hai người kia thấy cậu buông gậy những tưởng cậu đã mệt quá nên đầu hàng.
lần này phải dạy cho tên nhóc này một bài học mới được.