Chương 1 - Bằng Lòng Gả Thay
Chương 2 - Thân Phận 2
Chương 3 - Cảm Giác Thân Thuộc
Chương 4 - Hợp Đồng Hôn Nhân
Chương 5 - Lãnh Cung Thời Hiện Đại.
Chương 6 - Cô Ấy Vẫn Còn Sống.
Chương 7 - Ân Tình Này Tôi Sẽ Trả Lại Anh
Chương 8 - Quá Khứ Dưỡng Thành Chủ Mẫu (1)
Chương 9 - Quá Khứ Dưỡng Thành Chủ Mẫu 2
Chương 10 - Đố Kị
Chương 11 - Thì Ra Anh Ta Lừa Cô.
Chương 12 - Anh Hùng Cứu Mĩ Nhân.
Chương 13 - Anh Ta Ghen Sao
Chương 14 - Đấu Trí So Tài
Chương 15 - Lọ Lem Xuất Chiêu.
Chương 16 - Đệ Nhất Cao Thủ Lộ Danh Tính.
Chương 17 - Hãy Xin Lỗi Tôi
Chương 18 - Chỉ Một Mình Cô
Chương 19 - Ngư Ông Đắc Lợi
Chương 20 - Chúng Ta Không Nợ Gì Nhau
Chương 21 - Người Nổi Tiếng
Chương 22 - Một Mũi Tên Trúng Hai Nhạn.
Chương 23 - Hậu Quả Khi Chọc Giận Cô.
Chương 24 - Xa Tận Chân Trời Gần Ngay Trước Mặt.
Chương 25 - Từ Nay Em Sẽ Là Vợ Tôi.
Chương 26 - Được Sủng Mà Lo
Chương 27 - Điều Kiện Trao Đổi
Chương 28 - Hơi Ấm Người Thân
Chương 29 - Hồng Môn Yến.
Chương 30 - Không Phải Là Con Tôi
Chương 31 - Kết Thúc Một Cuộc Đời
Chương 32 - Tất Cả Là Tại Cô
Chương 33 - Ở Chung Một Nhà
Chương 34 - Anh Ta Đang Bảo Vệ Mình Sao.
Chương 35 - Món Đồ Ba Mươi Tỷ.
Chương 36 - Gặp Lại Hàn Long
Chương 37 - Cô Không Xứng Làm Con Dâu Tôi.
Chương 38 - Nữ Công Gia Chánh
Chương 39 - Trộm Long Hoán Phụng
Chương 40 - Các Người Sẽ Phải Trả Giá.
Chương 41 - Kẻ Gieo Gió Ắt Gặt Bão
Chương 42 - Mượn Rượu Giải Sầu.
Chương 43 - Chia Xa Mới Là Hạnh Phúc
Chương 44 - Hạ Thuốc
Chương 45 - Hôn Mê Bất Tinh
Chương 46 - Được Một Mất Mười.
Chương 47 - Mưu Sát
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Bỏ Qua Quá Khứ
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chương 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Chương 80
Chương 81 - Chương 81
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Chương 83
Chương 84 - Chương 84
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Chương 86
Chương 87 - Chương 87
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Chương 89
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Chương 95
Chương 96 - Chương 96
Chương 97 - Chương 97
Chương 98 - Chương 98
Chương 99 - Chương 99
Chương 100 - Chương 100
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Chương 102
Chương 103 - Chương 103
Chương 104 - Chương 104
Chương 105 - Chương 105
Chương 106 - Chương 106
Chương 107 - Chương 107
Chương 108 - Chương 108
Chương 109 - Chương 109
Chương 110 - Chương 110
Chương 111 - Chương 111
Chương 112 - Chương 112
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Chương 114
Chương 115 - Chương 115
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Chương 120
Chương 121 - Chương 121
Chương 122 - Chương 122
Chương 123 - Chương 123
Chương 124 - Chương 124
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Chương 126
Chương 127 - Chương 127
Chương 128 - Hồi Kết
Chương 1 - Bằng Lòng Gả Thay
Chương 2 - Thân Phận 2
Chương 3 - Cảm Giác Thân Thuộc
Chương 4 - Hợp Đồng Hôn Nhân
Chương 5 - Lãnh Cung Thời Hiện Đại.
Chương 6 - Cô Ấy Vẫn Còn Sống.
Chương 7 - Ân Tình Này Tôi Sẽ Trả Lại Anh
Chương 8 - Quá Khứ Dưỡng Thành Chủ Mẫu (1)
Chương 9 - Quá Khứ Dưỡng Thành Chủ Mẫu 2
Chương 10 - Đố Kị
Chương 11 - Thì Ra Anh Ta Lừa Cô.
Chương 12 - Anh Hùng Cứu Mĩ Nhân.
Chương 13 - Anh Ta Ghen Sao
Chương 14 - Đấu Trí So Tài
Chương 15 - Lọ Lem Xuất Chiêu.
Chương 16 - Đệ Nhất Cao Thủ Lộ Danh Tính.
Chương 17 - Hãy Xin Lỗi Tôi
Chương 18 - Chỉ Một Mình Cô
Chương 19 - Ngư Ông Đắc Lợi
Chương 20 - Chúng Ta Không Nợ Gì Nhau
Chương 21 - Người Nổi Tiếng
Chương 22 - Một Mũi Tên Trúng Hai Nhạn.
Chương 23 - Hậu Quả Khi Chọc Giận Cô.
Chương 24 - Xa Tận Chân Trời Gần Ngay Trước Mặt.
Chương 25 - Từ Nay Em Sẽ Là Vợ Tôi.
Chương 26 - Được Sủng Mà Lo
Chương 27 - Điều Kiện Trao Đổi
Chương 28 - Hơi Ấm Người Thân
Chương 29 - Hồng Môn Yến.
Chương 30 - Không Phải Là Con Tôi
Chương 31 - Kết Thúc Một Cuộc Đời
Chương 32 - Tất Cả Là Tại Cô
Chương 33 - Ở Chung Một Nhà
Chương 34 - Anh Ta Đang Bảo Vệ Mình Sao.
Chương 35 - Món Đồ Ba Mươi Tỷ.
Chương 36 - Gặp Lại Hàn Long
Chương 37 - Cô Không Xứng Làm Con Dâu Tôi.
Chương 38 - Nữ Công Gia Chánh
Chương 39 - Trộm Long Hoán Phụng
Chương 40 - Các Người Sẽ Phải Trả Giá.
Chương 41 - Kẻ Gieo Gió Ắt Gặt Bão
Chương 42 - Mượn Rượu Giải Sầu.
Chương 43 - Chia Xa Mới Là Hạnh Phúc
Chương 44 - Hạ Thuốc
Chương 45 - Hôn Mê Bất Tinh
Chương 46 - Được Một Mất Mười.
Chương 47 - Mưu Sát
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Bỏ Qua Quá Khứ
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chương 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Chương 80
Chương 81 - Chương 81
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Chương 83
Chương 84 - Chương 84
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Chương 86
Chương 87 - Chương 87
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Chương 89
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Chương 95
Chương 96 - Chương 96
Chương 97 - Chương 97
Chương 98 - Chương 98
Chương 99 - Chương 99
Chương 100 - Chương 100
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Chương 102
Chương 103 - Chương 103
Chương 104 - Chương 104
Chương 105 - Chương 105
Chương 106 - Chương 106
Chương 107 - Chương 107
Chương 108 - Chương 108
Chương 109 - Chương 109
Chương 110 - Chương 110
Chương 111 - Chương 111
Chương 112 - Chương 112
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Chương 114
Chương 115 - Chương 115
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Chương 120
Chương 121 - Chương 121
Chương 122 - Chương 122
Chương 123 - Chương 123
Chương 124 - Chương 124
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Chương 126
Chương 127 - Chương 127
Chương 128 - Hồi Kết
Nhưng trái ngược hoàn toàn với suy nghĩ của hai bọn họ
Hồ Vương Bảo quay người bỏ chạy , cậu vừa chạy vừa kêu cứu mạng . Tiếng kêu yếu ớt trong trẻo làm người ta nghe mà não lòng.
Cậu chạy một mạch tới chỗ người đàn ông đang đi vội vã đó.
Hai tên lưu manh đuổi theo cậu phía sau.
Hồ Vương Bảo nắm lấy tay người đàn ông .
-Chú ơi, chú cứu cháu với, cháu sợ lắm...
Đối diện với một đứa trẻ dễ thương, đôi mắt còn ngấn nước tỏ vẻ tội nghiệp.
Mà điều quan trọng hơn cả đó chính là anh đã từng gặp cậu bé.
Nó là con trai của David- tổng giám đốc tập đoàn DR.
Hàn Vân Phong tuy không hiểu tại sao cậu nhóc này lại xuất hiện ở đây nhưng với tư cách là một người đàn ông, m99rj người lớn anh cũng phải bảo vệ nó.
Anh bế đứa trẻ lên lạnh lùng nhìn mấy gã lưu manh trước mặt.
Chỉ bằng hai cước đã khiến bọn chúng bay ra xa, vội vã quay đầu bỏ chạy.
Hồ Vương Bảo rúc đầu vào lòng anh cười khúc khíc nhìn hai gã kia bỏ chạy.
Cậu bé thầm nhủ người ba này của cậu cũng ok đấy chứ.
Xét về ngoại hình thì nhìn khá đẹp trai, về điều kiện kinh tế cũng quá tốt, thêm vào đó là võ nghệ cũng không phải dạng vừa.
Vừa tùy ý tung hai cước đã khiến đám người đó bay ra xa tận mấy mét.
Hồ Vương Bảo ôm chặt người ba này của cậu.
Hàn Vân Phong còn lầm tưởng rằng cậu đang run sợ nên nhẹ nhàng vỗ về.
- Cậu nhóc, đừng sợ nữa, ba cháu ở đâu. Chú dẫn cháu tới gặp họ.
Hồ Vương Bảo nhanh chóng quay lại cái dáng vẻ đáng thương tội nghiệp.
''Cháu là đứa trẻ không có ba, David là ba nuôi của cháu mà thôi.
Cháu rất muốn gặp được ba ruột của cháu một lần nên đã lặn lội đường xa trốn mẹ tới đây.
Cháu chỉ biết ông ấy ở Thanh Thành mà thôi, còn ở đâu thì cháu hoàn toàn không biết.
Bây giờ cháu không biết đi đâu cả.
Chú ơi, chú là người tốt có phải không.
chú có thể cho cháu ở lại nhà chú vài hôm được không ?
Cháu hứa cháu sẽ trả tiền thuê nhà mà.
.
.
.
Chú đừng nói với ba nuôi của cháu có được không?
Họ mà biết sẽ bắt cháu trở về mất.
.
.
Cháu không muốn về đâu. huuuu.
.
.
.
Cháu muốn đi tìm ba cơ hu.
.
.
.
.
'
Rồi Vương Bảo lại rúc đầu vào người anh khóc thút thít.
Hàn Vân Phong chưa bao giờ gặp phải tình huống này , cậu bé hỏi anh một loạt câu hỏi khiến anh không biết phải trả lời từ đâu , anh vô cùng khó xử.
Không may mà làm nó khóc toáng lên thì anh còn khó xử hơn nữa.
.
Đứa trẻ này ngay từ lần đầu tiên gặp mặt đã để lại cho anh một ấn tượng sâu sắc,
nó mang lại cho anh một cảm giác ấm áp thân quen mà anh đã thiếu thốn bao năm nay.
Hôm nay , anh có hẹn gặp mặt với đối tác.
Nhưng xe đi ngang tới đây, bất giác nhìn lại khung cảnh công viên trước mặt, anh lại nhớ về cô.
Hồ nước trong công viên là nơi ngày thường cô rất thích tới.
Cô nói rằng mỗi lần ngồi ngắm hoàng hôn trên mặt hồ tĩnh lặng .
Ánh hoàng hôn bình dị cùng gió thổi hiu hiu khiến lòng cô cảm thấy bình yên, mọi mệt nhọc đều được xóa bỏ.
Anh nhớ nụ cười của cô khi họ vui đùa bên bờ hồ.
.
.
Nụ cười ấy khiến anh một đời không bao giờ quên.
Hồ Vương Bảo thấy mình hình như làm hơi quá , nếu không may dọa người ba này của cậu chạy mất thì cậu biết đi đâu tìm đây.
Cậu chọc chọc tay vào người Hàn Vân Phong,
- Chú ơi, cháu đói.
. .
. Cả ngày hôm nay cháu chưa được ăn gì rồi.
.
.
À cháu quên mất, tên của cháu là Thomas, chú cũng có thể gọi cháu là tiểu Bảo.
Hàn Vân Phong nhìn đứa trẻ trong lòng mình bất đắc dĩ đành phải đưa nó về biệt thự.
Bùi quản gia nhìn thấy thiếu gia trở về còn dắt theo một đứa trẻ thì kinh ngạc.
Ông nhìn đứa trẻ đang ngồi ăn cơm trước mặt, trong lòng ông cuộn trào như sóng vỗ
Dứa trẻ này từ đâu ra, sao lại giống thiếu gia nhà ông đến thế nhỉ ?
Từ vầng trán, đến đôi mắt, rồi cái mũi. Ngay cả cachs ăn uống nữa chứ !
!
!
!
Giống , quả thật rất giống.
Hồ Vương Bảo sau khi ăn uống no say mới ngẩng đầu lên nhìn ông lão trước mặt cười hì hì.
.
.
Nhìn cách ăn mặc của ông lão này cậu cũng phần nào đoán được thân phận của ông.
Chắc ông cũng giống ngư ông Lưu ở nhà của cậu, là một quản gia lớn tuổi.
- Ông ơi, ông cho cháu hỏi đêm nay cháu sẽ ngủ phòng nào được không ạ ? Cháu không kén chọn đâu, chỉ cần có giường ngủ là được rồi.
Nhìn đứa trẻ trước mặt Bùi quản gia bất giác nghĩ về cậu chủ ngày nhỏ.
Nhưng đứa bé này tính tình vui vẻ hơn thiếu chủ nhà ông khi đó.
Bùi quản gia dẫn cậu tới một căn phòng khách nghỉ ngơi.
Bận rộn cả ngày rồi, Hồ Vương Bảo cũng đã thấm mệt.
Cậu trực tiếp lên giường đi ngủ, mọi chuyện để sau này tính.
Dù sao cậu đã ở đây rồi, không cần phải vội.
Bùi quản gia sau khi đưa Vương Bảo về phòng, ông đứng trước cửa phòng Hàn Vân Phong chần chừ một hồi lâu.
Cuối cùng ông đánh liều gõ cửa bước vào.
Khi vào phòng,
nhìn thấy thiếu gia của cậu lại ngồi ngắm nhìn chiếc lắc tay đó ông khẽ thở dài.
Đã bao năm trôi qua, thiếu gia nhà ông vẫn vậy.
Ông biết rõ trong lòng thiếu gia rất đau khổ rất áy náy, khó chịu , còn có cả tiếc nuối nữa, nhưng cậu không bao giờ biểu hiện ra bên ngoài.
Bùi quản gia ho khẽ một tiếng.
- Thiếu chủ , đứa trẻ này là ai vậy?
Hàn Vân Phong cất món đồ trên tay vào chiếc hộp một cách cẩn thận.
Anh nói chuyện với quản gia nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi nó.
'' Nó là đứa trẻ được tôi nhặt về thôi , ông đừng để tâm.
Hãy đối xử với nó như một vị khách là được.
''
Bùi quản gia gật gù rồi lại lên tiếng.
- Thiếu gia, cậu có cảm thấy đứa bé này có phần giống.
.
.
Lời còn chưa kịp nói hết thì tiếng chuông điện thoại của Hàn Vân Phong đã reo lên.
Quản gia đành phải lui xuống.