Cửa Hàng Ăn Uống Cổ Xưa

Cửa Hàng Ăn Uống Cổ Xưa

Cập nhật: 04/08/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 847
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Xuyên Không
Võng Du
Điền Văn
Cổ Đại
Hệ thống
Hài Hước
     
     

Người đàn ông trung niên nghĩ vậy, sắc mặt nghiêm túc dần lộ ra một nụ cười, làm một dấu hiệu tay hình mỏ nhọn của hồ ly, rồi quay đầu ra hiệu cho hai người phía sau.

Ngay sau đó, ba người thậm chí cái gì cũng không nói, khi tới nhanh rời đi cũng nhanh, cứ như vậy dứt khoát xoay người rời khỏi sân.

Dưới chân của họ như có một luồng gió, tựa hồ sợ đám người Lý Phúc sẽ mở miệng gọi họ lại.

Đám người Lý Phúc chỉ đứng đó nhìn theo cho đến khi thân ảnh của ba người hoàn toàn biến mất. Biểu tình ngây ngốc.

Thẳng đến khi Trương Tam Lang lấy lại tinh thần, đóng cửa đại môn, hắn ta mới đến gần Lý Phúc và hỏi nhỏ: “A Phúc ca, những người này ai? Rốt cuộc họ đang làm gì vậy?”

Cái gì mà Hồ thần hay không Hồ thần, chẳng lẽ đang nói về vị tiên nữ mà bọn họ biết?

Lý Phúc cũng tỉnh táo lại, biểu tình trên mặt có chút

không vui: “Hẳn là bọn họ nhận nhầm người rồi. Nếu nói về hình dáng của tiên nhân. Trông ngài giống ‘Thần Hoa Mẫu Đơn’ hơn so với Hồ tiên”.

Rõ ràng, hắn vẫn còn canh cánh trong lòng về việc tiên nhân không phải là thần hoa mẫu đơn.

“Nhưng Hồ tiên lại có thể biến hóa rất nhiều”, Trương Tam Lang cẩn thận quan sát sắc mặt của Lý Phúc, không khỏi lẩm bẩm nói.

Đây đều là những gì đã được nghe kể trong truyền thuyết!

Lý Phúc sắc mặt trở nên không vui, vừa định phản bác, lại bỗng nhớ tới những người Phất Hương lúc nãy một mực khẳng định tiên nhân mà mình quen biết chính là Hồ thần của bọn họ, hẳn là có phương pháp nhận định riêng…

Trương Đại Lang thấy Lý Phúc đột ngột trở nên im lặng, cũng cảm thấy sự tình có phần nghiêm trọng, vì vậy thần sắc trên gương mặt trở nên nghiêm túc: “Chúng ta bây giờ đi gặp tiên nhân… Cẩn thận xác nhận mọi chuyện lại một lần nữa.

"

Lý Phúc liếc nhìn biểu tình căng thẳng của Trương Tam Lang, sợ rằng thằng nhóc này chưa hiểu rõ tính nghiêm trọng của vấn đề. Những lời nói trước đó chỉ là thuận miệng nói mà thôi.

Lý Phúc nói: “Tam Lang, ngươi đi làm việc trước. Nếu có chuyện gì, Đại Lang sẽ thông báo cho ngươi.

Tuổi của Trương Tam Lang cũng chỉ lớn hơn con trai lớn của Lý Phúc một chút, người trẻ tuổi làm việc thường hấp tấp và thiếu kinh nghiệm, tránh để lúc đó lại gây phiền toái chọc cho tiên nhân không vui.

Trương Tam Lang gật đầu, rồi lặng lẽ rời đi.

Nhìn Trương Tam Lang đi xa, Lý Phúc và Trương Đại Lang cũng chuẩn bị đến cửa hàng, muốn hỏi tiên nhân về việc của "Hồ thần".

Có thể chỉ là những người đó nhận nhầm, hoặc tiên nhân thực sự là Hồ thần, tất cả đều cần phải làm rõ.

Đang định bước ra ngoài thì Lý Phúc mới nhớ ra một chuyện, hướng về phía Trương Đại Lang khẽ giật giật ngón tay, tạo ra bộ dáng hồ ly xiêu quẹo, tò mò hỏi: “Đại cửu ca, sao huynh lại biết làm cái này? Ta thấy hắn vừa làm xong, chỉ nhớ được mỗi cái mỏ hồ ly này thôi.

Vừa rồi, hành động của Trương Đại Lang khiến tim hắn ta dâng lên đến tận cổ họng, suýt chút nữa đã không kiềm nén được biểu cảm trên mặt mình.

“Ngươi nói cái này sao?” Trương Đại Lang khoe khoang làm lại động tác mỏ nhọn hồ ly một lần nữa, biểu tình có chút đắc ý nói: “Ta thường làm động tác này với Tiểu Ni, nàng không thích nói chuyện, ta liền biểu diễn cho nàng xem, còn học thêm từ người khác những động tác mới.

“Về sau làm nhiều, ngón tay trở nên linh hoạt hơn, động tác cũng nhanh hơn.

Lý Phúc xem đủ rồi , duỗi tay vỗ vỗ vai Trương Đại Lang. Hai người cẩn thận đi về phía cửa hàng, còn thường xuyên quay đầu nhìn lại xung quanh để phòng tránh bị đám người Phất Hương theo dõi.

Khi đến trước cửa hàng, bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm.

Sau khi thả lỏng và đi thêm một đoạn. Hai người liền đứng sững sờ tại chỗ. Bởi vì khi nhìn xuyên qua cửa sổ bằng kính thủy tinh, tình cờ bọn họ nhìn thấy tiên nữ đang tắm nắng bên cạnh cửa sổ.

Chiếc váy đỏ trông giống như “Rừng Phong Nghiệp Hoả” mà buổi sáng hôm qua bọn họ nhìn thấy không biết vì sao bây giờ lại thay đổi. Lúc này khuôn mặt của tiên nữ đang nghiêng sang một bên, không thấy rõ biểu cảm, nhưng Lý Phúc và Trương Đại Lang lại không hề chú ý đến gương mặt cô ấy.

Mà bọn họ hoàn toàn bị đôi tai đầy lông xù trên đỉnh đầu của tiên nữ thu hút.

Họ không biết rằng, Tước Thủ đã đi theo sau họ và đứng cách đó không xa. Hắn nép mình vào một cái cây nhìn chằm chằm vào đôi tai của Lục Phù Diệp với vẻ mặt hoảng hốt, cả cơ thể cứng đờ như một khúc gỗ.