Đỉnh Cấp Tông Sư

Đỉnh Cấp Tông Sư

Cập nhật: 08/04/2024
Tác giả: Tô Minh
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 6,515,161
Đánh giá:                        
Đô thị
     
     

Nhưng cảm nhận được nỗi uy hiếp của biển nham thạch trong nền văn minh chết Hoang Diệm nên đành phải lắc đầu bỏ qua.

Vì không chắc chắn nên cũng không dám thử. Họ không muốn đánh rắn động cỏ.

Điều mà Huyền Li kiếm quốc nghĩ là, chỉ đợi sau này có một ngày có cách xuống đó lấy bảo vật.

Mặc dù mấy tỷ năm nay Huyền Li kiếm quốc vì nham thạch Hoang Diệm nên không thể thật sự đến gần ngục tù kiếm trận ờ dưới cùng nhưng họ vẫn luôn nhòm ngó nền văn minh chết Hoang Diệm đó.

Thứ mà Huyền Li kiếm quốc để ý

đến thì chính là thuộc về họ rồi, chẳng phải thế sao?

Kể cả tạm thời không lấy được thì cũng không thể để người khác lấy mất.

Hiện giờ lại có người dám nhòm ngó đến, hơn nữa còn phá được biển nham thạch rồi đứng phía trước ngục tù kiếm trận, đúng là khiến người khác kinh hãi và kích động.

Trịnh Càn thật sự không biết người trẻ tuổi chưa đến 30 tuổi này rốt cuộc đã làm kiểu gì? Có lẽ trên người phải có bảo bối gì thì mới có thể làm được như thế, có lẽ dùng mật pháp nào đó chăng. Nhưng bất luận thế nào thì hiện giờ biển nham thạch kia cũng đã được phá rồi.

Đúng là khiến người ta phấn khích

quá!

Hơn nữa rất trùng hợp là nhiệm vụ

mấy triệu năm gần đây của ông ta là giám sát nền văn minh chết Hoang Diệm, đúng là vận may quá lớn.

Vì vậy, ông ta liền dẫn theo sư đệ và sư muội của mình đến đây.

Khì khì…

Biển nham thạch được phá, có thể xuống đó rồi, đồng thời ông ta còn truyền tin này về Huyền Li kiếm quốc. Trịnh Càn cũng cảm thấy mình nhất định phải nghĩ cách có được lợi ích từ ngục tù kiếm trận đó.

Miếng  thịt mỡ béo bở như này rơi xuống trước mặt nếu không ăn được một miếng thì cũng phải chấm mút được một chút chứ?

Còn người trẻ tuổi đang ngồi khoanh chân ở bên cạnh ngục tù kiếm trận chính là kẻ ăn trộm bảo vật của Huyền Li kiếm

quốc sao? Đúng là đáng chết!

“Sư huynh! Có cần giết kẻ này trước không?”, người trẻ tuổi với thân hình thẳng đứng, khí chất lạnh lùng ở cảnh giới Tiên Đế tầng hai, đứng bên cạnh Trịnh Càn hỏi với giọng điệu lạnh lùng.

Hắn tên là Dư Hưu, là yêu nghiệt đứng trong top 10 xếp hạng lứa tuổi thanh niên của Huyền Li kiếm quốc, địa vị còn cao hơn Trịnh Càn một chút. Dù sao thì Trịnh Càn cũng thuộc thế hệ trung niên rồi, mặc dù thực lực mạnh hơn.

Tất nhiên, bề ngoài Dư Hưu vẫn tỏ ra rất kính trọng sư huynh Trịnh Càn của mình.

“Tại sao phải giết? Ha ha… Thằng nhóc này rất đặc biệt đấy. Nếu không thì làm sao hắn có thể dễ dàng phá được biển nham thạch của nền văn minh chết

Hoang Diệm? Nếu trên người hắn đã có bí mật, lẽ nào bí mật đó không thế thuộc về Huyền Li kiếm quốc của chúng ta hay sao?”, Trịnh Càn cười nói, giọng nói đầy vẻ tàn nhẫn: “Chúng ta cứ xuống đó trước, nhân lúc những người khác của Kiếm quốc vẫn chưa đến thì chúng ta xuống rồi lĩnh ngộ ngục tù kiếm trận trước, có được chút lợi ích rồi tính tiếp…”.

Ngập ngừng một lát Trịnh Càn nhìn chằm chằm vào Tô Minh ở phía dưới, nói: “Còn về thằng nhóc này, trước tiên đừng bận tâm đến nó. Đợi những người khác của Huyền Li kiếm quốc đến thì sẽ để họ xử lý nó là được. Chúng ta mà ra tay, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì mà thằng nhóc này tự hủy diệt thì chẳng phải trách nhiệm sẽ đổ hết lên đầu chúng ta hay sao? Lúc đó quốc chủ sẽ trách tội, không hay lắm”.

Dù sao thì Trịnh Càn cũng là lão cáo già nên suy nghĩ cũng rất chu đáo.

“Sư huynh nói phải!

”, Dư Hưu gật đầu mạnh rồi có chút không đợi thêm được nữa.

“Hì hì! Chúng ta xuống đó đi!

”, Trịnh Càn cũng đâu thế đợi được nữa.

Một giây sau, hàng trăm kiếm tu đều ra tay cùng lúc, như từng hàn quang xoẹt ngang qua không khí và không gian nhanh chóng đến gần nền văn minh chết Hoang Diệm rồi xuyên qua tầng đứt đoạn hư không được hàng triệu trận pháp bao quanh.