Chương 4 :
Thời gian cứ trôi qua và chuông reo lên báo hiệu giờ ra chơi.
ích>
- A...
. Giải thoát rồi ! - Linh Trân nói
- Chúng ta đi ăn thôi ! Chúng tôi đặt phòng VIP đấy !
- Thế Nam nói
- Bọn tớ ăn bên ngoài .
. không ở trong phòng ! Vậy thì đi không ? - Thảo Trâm nói
- Tớ đi với bà xã rồi ! - Hạo Minh nói ôm Thảo Trâm vào lòng
- Thôi được rồi đi thôi ! - Nhật Vũ bước đi
8 người với 8 vẻ đẹp khác nhau , họ đi chung làm cho ánh sáng càng sáng hơn chóa mắt người nhìn . Bước vào căn tin . Hạo Minh mỉm cười hỏi :
- Các em ăn gì ? - Hạo Minh ga lăng
- Em thì sandwich được rồi ! - Minh Thư nói
- Thiếu dinh dưỡng lắm cơ ! - Gia Bảo nói
- Em thì gà rán , hủ tiếu , sting ! -Linh Trân nói
- Em như Linh Trân ! - Chiêu Lam nói
- Bà xã thì anh biết rồi ! - Hạo Minh bước đi cùng 3 chàng
Khi 4 chàng đi , cả nhóm của Ngọc Thảo bước tới .
- Sướng quá nhỉ ? Được các anh ấy hầu hạ !
! - Ngọc Thảo nói
- Rồi sao ? Cô không được tức à !
- Thảo Trâm nhìn
- Mày mới vô trường mà láo hả mạy ? - Lệ Châu tức giận và
- cháttt!
- Chiêu Lam đỡ lại bị Lệ Châu tát rớt cả kínhát>
- CHIÊU LAM !
!
! - cả 3 la lên
- Haha.
.
. mày ra đỡ à !
!
- Lệ Châu cười
- Đừng đụng đến bạn tao ! - Chiêu Lam nói
- Mày cũng biết à .
. vậy mày biết tại mày mà Nhật Vũ không thèm chú ý tao đó ! - Ngọc Thảo tát át>
- Tôi không có ! - Chiêu Lam đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn
Không gian như dừng lại , khí toát ra lạnh đến nổi gai ốc . Ngọc Thảo không thề sợ gì mà cứ nhìn vào cô muốn rạch nát gương mặt này .
- Ai cho cô cái quyền đó hả ??? - Nhật Vũ bước vào
- NHẬT VŨ !
- Ngọc Thảo nói
- Cô có sao không ? - Nhật Vũ nhìn
- Anh lo mà dẹp đi hết hứng ăn gì rồi ! - Chiêu Lam bỏ đi
- Mày trốn à .
. đồ hồ ly .
.
. đồ sao chổi ! - Ngọc Thảo nói
Chiêu Lam khựng người lại < grắc .
. rắc > tay cô bóp mạnh lại . Quay lại nhìn
- Cô vừa nói gì ? - Chiêu Lam hỏi
- Tao nói.
.
. mày trốn hả .
. đồ hồ ly .
.
. đồ sao chổi !
!
!
- Ngọc Thảo run
Bàn thủy tinh nát ra . Máu từ tay cô ứa raầm.
.
.
xoảng>
- Cô chữ tôi là gì tôi cũng chịu .
. đánh tôi cũng không đánh lại .
.
. nhưng nếu cô dám nói tôi là sao chổi thì coi chừng gia sản của cô đi ! - Chiêu Lam bỏ đi
Không khí của căn tin chìm xuống và sự im lặng.
- Nhật Vũ !
!
- Ngọc Thảo nhìn
- Chẳng phải tôi nói nếu cô còn dám đụng vào tôi là sẽ nhận hậu quả sao ?? Cút ra trường này đi !
- Nhật Vũ nói
- Nhật Vũ .
. sao anh đối xử em như vậy ??? - Ngọc Thảo rơi nước mắt
- < Bốp > cái tát này tôi tát trả thù cho Chiêu Lam .
.
. ai cho cái quyền dám đánh cô ấy hả ? - Linh Trân tức giận
- Mày .
.
.
!
- Ngọc Nhi tức
- Tát này là tao tát câu nói của mày .
.
. mày là gì mà dám gọi Chiêu Lam là sao chổi hả ? - Linh Trân tát đến mức khóe miệng đã bật máuốp>
- Ngọc Thảo !
!
! - 2 con bạn thân nhỏ nói
- Tát này tao tát cho mày biết.
.
. Chiêu Lam không hề làm gì cậu ta hết tại mày hết hứng thú với cậu ấy thôi .
. đừng có mà đỗ thừa ! - Linh Trân nói tát nữa Ngọc Thảo khụy xuốngốp>
- Linh Trân .
. bỏ đi !
- Thế Nam nói
- Sao mày đối xử cậu ấy như vậy hả ?? Bọn tao không muốn kiếm chuyện với mày rồi mà ! -Linh Trân nói
Cả căn tin không ngờ Linh Trân lại như vậy rất khác cô nàng đáng yêu hồi sáng .