Trần Quân quay mặt Lâm Mạt Nhi lại, tấm tắc nói: “Cái dạng này của cô thật đáng thương, như là bị cường bạo, làm người ta nhịn không được muốn lộng cô đến khóc! A! Rõ ràng tao huyệt kẹp chặt dương v*t như vậy…”
"Ô...
.
.
.
"
Lâm Mạt Nhi bị ấn ở trong không gian nhỏ hẹp, nội tâm cô vừa sợ vừa hưng phấn, thân thể cực kỳ mẫn cảm, khẩn trương như vậy khiến cô kẹp dương v*t càng chặt.
Đôi tay cô bị một bàn tay to của Trần Quân giữ lấy ấn chặt ở trên tường, Trần Quân giống như một con dã thú mạnh mẽ, dán ở phía sau cô chặt chẽ an ủi, cây dương v*t cực đại ra ra vào vào ở trong tiểu huyệt của cô, thọc vào rút ra cực nhanh.
Lâm Mạt Nhi cơ hồ dùng hết sức lực toàn thân phối hợp, thân thể cô mềm thành một bãi bùn, biểu tình trầm mê thiếu chút nữa đã kêu ra tiếng.
Cô rên rỉ muốn làm càn, tiếng chuông trường liền vang lên, cô hoảng sợ, thần chí lập tức thanh tỉnh!
Tiếng chuông này là tiếng chuông nghỉ giữa giờ.
Lâm Mạt Nhi khẩn trương, tiểu huyệt chợt xoắn chặt, Trần Quân thiếu chút nữa đã bị kẹp bắn!
"Cô muốn em thao cô đến thét chói tai sao?" Hắn ác ý lớn tiếng, thấy được gương mặt kinh hoảng của Lâm Mạt Nhi, Trần Quân lại tâm tình tốt nói: "Tao huyệt của cô thật chặt! Quả thực giống như muốn ăn luôn dương v*t lớn của học sinh!
"
Trần Quân giống như còn muốn nói cái gì, nhưng tiếng bước chân của học sinh đã dần dần truyền đến, ồn ào, giống như gần ở bên tai, Trần Quân cảm nhận được tim Lâm Mạt Nhi đập cực kỳ nhanh, tim đập như vậy làm hắn đột nhiên có một loại xúc động, liền muốn cứ như vậy đè nặng Lâm Mạt Nhi, không biết mệt mỏi làm cô đến lúc không còn có sức lực duy trì mặt nạ ngụy trang.
Hắn đột nhiên cắm xuống, dương v*t đã nguyên cây cắm vào, Lâm Mạt Nhi bị kích thích đến phát ra một tiếng rên rỉ nhỏ, mà lúc này, cửa buồng vệ sinh đột nhiên bị gõ! Tâm Lâm Mạt Nhi nhảy tới cổ họng!
"Hình như có người?" Bên ngoài có tiếng học sinh nữ nói chuyện với nhau, sau đó là tiếng bước chân dần dần đi xa.
Chỉ cách một cánh cửa, những học sinh hơn mười tuổi đó cũng sẽ không nghĩ rằng cô giáo ngày thường cực kỳ nghiêm túc đang ở chỗ này dẩu mông lên cao, tiếng dương v*t cắm vào tao huyệt "bạch bạch" bao phủ động tĩnh ồn ào của các cô, v* cup F chói lọi bại lộ ra ngoài không khí.
Lâm Mạt Nhi quay đầu lại, Trần Quân từ cửa kính pha lê thật dày trông thấy được ánh mắt gần như cầu xin của Lâm Mạt Nhi.