Dụ Hành

Dụ Hành

Cập nhật: 24/09/2024
Tác giả: Lam Trà
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 13,878
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Xuyên Không
     
     

Mười phút nghỉ giữa giờ đối với học sinh là một lát thả lỏng, nhưng là đối với người đang chen chúc trong WC, vẫn cứ bị mạnh mẽ thao như Lâm Mạt Nhi mà nói, mười phút này thật sự là quá lâu, lâu đến nỗi cô cho rằng mười phút này vĩnh viễn không qua được.

Thân thể cô ở trong hoàn cảnh như vậy mẫn cảm đến toàn thân đều lo người khác nghe thấy một tiếng rên rỉ.

Tiếng chuông vào tiết mới rốt cuộc cũng vang lên, Lâm Mạt Nhi bỗng dưng nhẹ nhàng thở ra, không đợi cô chậm rãi thở ra, người con trai phía sau gần như là điên cuồng kịch liệt thọc vào rút ra!

"A ~~~~~" Rốt cuộc Lâm Mạt Nhi cũng không nhịn được hô lên một tiếng.

"Tao huyệt của cô thật là quá tuyệt vời! Càng ngày càng nhiều d*m thủy!

" Trần Quân sờ mặt cô, cảm giác được tất cả đều là mồ hôi, hắn thậm chí còn cảm giác được Lâm Mạt Nhi run rẩy rất khẽ, hắn bẻ mặt Lâm Mạt Nhi lại, vốn định nhìn biểu tình mất khống chế của Lâm Mạt Nhi, nhưng lại ở khoảng cách cực gần trông thấy được đôi mắt cô giấu ở dưới mắt kính kia, lông mi thật dài, nhìn mềm mại giống như cánh bướm.

Hắn mất khống chế hôn thật sâu xuống.

Thẳng đến khi toàn bộ tinh dịch của Trần Quân bắn vào vách trong của Lâm Mạt Nhi, Lâm Mạt Nhi xụi lơ chống lên vách tường, đưa lưng về phía hắn, không thấy rõ biểu tình, Trần Quân không nhịn được muốn biết biểu tình của Lâm Mạt Nhi giờ phút này, hắn vừa định đụng vào mặt Lâm Mạt Nhi, Lâm Mạt Nhi đột nhiên đứng lên, đột nhiên cô mở cửa, nhanh chóng đi vào phòng WC bên cạnh, đóng chặt cửa lại.

Trần Quân kéo quần lên chậm rãi đi ra ngoài, sau đó nhìn chằm chằm vào phòng Lâm Mạt Nhi đi vào, tựa như một con mèo, nhìn chằm chằm con mồi.

Một lát sau, Lâm Mạt Nhi ăn mặc chỉnh chỉnh tề tề đi ra, cô đi đến gương, sửa lại đầu tóc tán loạn, gỡ mắt kính xuống, rửa mặt.

Thật lâu sau sau, cô mới quay đầu nhìn về phía Trần Quân, đây là lần đầu tiên Trần Quân ở trạng thái bình thường nhìn thấy Lâm Mạt Nhi không đeo kính, cả khuôn mặt vừa tinh xảo vừa xinh đẹp, đặc biệt là cặp mắt kia, trong đó thường hàm chứa ý cười ôn nhu.

Nhưng giờ phút này, trong ánh mắt Lâm Mạt Nhi không có một ý cười, đây là lần đầu tiên Lâm Mạt Nhi nghiêm túc như vậy nhìn Trần Quân, Trần Quân theo bản năng ngừng thở, hắn cảm thấy Lâm Mạt Nhi muốn nói cái gì, hắn đột nhiên thấp thỏm tim đập nhanh.