Trong phòng hiện trạng là tôi rượt anh chạy , kịch tính như phim hành động. Tinh Húc không có chút gì đánh lại cô chỉ để cô ra tay. Hai người quanh quẩn lăn lộn một hồi thì ngay cả chiếc cao gót của cô cũng không biết biến mất khỏi chân khi nào. Đôi chân mềm mại lộ ra trước mắt.
Khi cô lao tới thì anh nương theo né tránh động tác của cô. Hâm Dao lúc này đang biết anh chỉ vờn không chút gì đánh lại cô càng khó chịu. Cả hai người lúc này như chơi rượt đuổi .
Trong phòng có tiếng động lớn thì người ở ngoài cũng nghe được. Hai đàn em của anh ở ngoài trước cửa khuôn mặt hai người đã đỏ chói. Chỉ biết đứng im lặng lẽ lâu lâu lại chạm mắt nhau như hiểu ý gì đó qua đôi mắt.
Trong suy nghĩ của họ bây giờ :
Người bên phải nhìn người bên trái - lần đầu tiên anh thấy ngài Thẩm thế này đấy, kích thích thật -
Người bên trái nhìn người bên phải - ngài Thẩm không ngờ là kiểu mạnh bạo thế này -
Cuộc suy nghĩ của hai người vẫn tiếp tục nhìn nhau rồi hiểu đối phương .
Ở bên trong phòng ở chỗ nào đó hai người đã đi đến gần mép giường mà đấu đá nhau. Lúc này cô đứng trên giường mà đưa tay tới người anh. Tinh Húc đưa tay lên cầm lấy tay cô kéo cô đè xuống giường. Nhìn cảnh này xa thì là một màng lãng mạn .
còn nhìn gần thì anh đang đè tay cô gái dưới giường đang ngồi lên trên người cô ,
hai người đối mặt nhau nhưng nhanh chóng cô lại duỗi cái chân thon dài trắng nõn đạp lên ngực anh sao đó lấy cái chân còn lại đạp lên vai anh,
bắt anh đè nằm xuống dưới người mình thời thế thay đổi nhanh chóng ngược lại là cô ngồi lên người anh dùng cánh tay còn lại của cô ép lấy cánh tay còn lại của anh.
Đôi tay của cả hai lúc này đều bận rộn. Cánh tay cầm kim của cô đang bị giữ lấy cổ tay không vì thế mà ngừng lại vẫn muốn chạm đến cổ của anh nên một người đẩy qua một người đẩy lại.
Hai đôi mắt chạm nhau lúc này như muốn hạ gục người đối diện trước mắt. Một màng này cứ đẩy tới đẩy lui cánh tay cô lúc này đã đỏ lên vì bị nắm.
Thẩm Tinh Húc không dần co với cô nữa vì không muốn mắc nhiều thời gian trực tiếp rút ống kim trong tay cô ra khỏi như là chuyện hiển nhiên .
Một cảnh này làm cô bất ngờ lần thứ hai suy nghĩ của cô lúc này là - cm nó -
Anh cầm nó đâm ngược lại cô . Hâm Dao nhẹ nhàng mà né đi NHƯNG cổ cô lúc này bị bàn tay anh bóp trọn lấy không động tác thừa ống tiêm đã đâm vào cái cổ trắng mịn của cô rồi. Đôi bàn tay cô lúc này cũng sắn đến bóp cổ của anh nhưng khuôn mặt anh không chút gì thay đổi.
Ngược lại là cô đôi mắt mèo sắc lạnh đẹp đẽ giờ đã rủ đôi lông mi dài xuống rồi ngã người xuống khuôn ngực rắn chắc trên người Thẩm Tinh Húc
Lúc này Hâm Dao vẫn đang nằm trên người Thẩm Tinh Húc. Đôi môi anh lộ ra nụ cười tươi rồi nhanh chóng biến mất. Thẩm Tinh Húc vẫn nằm đó anh lấy trong túi ra gói thuốc cùng bật lửa vừa hút vừa nghĩ lúc trước bên cục phái nhiều người như vậy mà chẳng có ai sống nổi một người. Tạo nhiều lý do như thế để che đậy âm mưu tưởng chừng anh sẽ không biết chẳng qua là còn có lợi ích nên mới giả vờ không biết. Hôm nay thì là một cô bé đanh đá.
Nghĩ xong thì nhìn xuống cô lộ ra khuôn mặt vừa mềm vừa mịn áp vào ngực anh ngủ ngon lành. Xong thì nhìn xung quanh thì thấy căn phòng sang trọng lúc nãy giờ không khác gì mớ hỗn độn nhìn quanh giường thì chăn gối đã tung tăng đi khắp nơi trong phòng hết rồi.
Anh là ông chủ của một công ty lớn còn những chuyện trong tổ chức nữa nên không thiếu chuyện cho anh làm. Anh chỉ nằm nghĩ chút như thế này thì đã có đống tài liệu, hồ sơ cần phải xử lý rồi.
Điếu thuốc trên tay anh đã tàn, khi nhìn vào đồng hồ trên tay thì đã 11 giờ tối. Là người thừa kế thì không có thời gian được quên việc của mình cần làm.
Lúc anh nhìn khuôn mặt cô ở trên người mình vẫn đang thở đều đặn .
tay người đàn ông di chuyển xuống vòng eo cô kéo cô qua chỗ nằm kế bên. Cả người cô theo đó mà lăn từ người anh xuống chiếc giường mềm mại. Người con gái nhẹ đến mức một tay cũng có thể nhấc lên được.
Thẩm Tinh Húc bước xuống chiếc giường, đứng thẳng người dậy trở lại trạng thái lạnh băng như thường lệ nhưng Mái tóc anh lúc này không được gọn gàng hay được chăm chút kĩ lưỡng bởi vì một màng lăn lộn vừa nãy mà thành ,
anh cũng không quan tâm mà xoay người lại nhìn cô gái nhỏ trên chiếc giường lớn.
Tiếp theo là cảnh hoàng tử bế công chúa lên . Lúc bế lên nhìn về phía giường thấy vết máu đỏ thẫm là từ đôi bàn chân cô để lại .
nhìn xuống thì Cô cứ thế nằm yên tĩnh trong lòng mà ngủ mê mang.
Đôi chân dài sải bước đến bên cửa cất giọng vừa đủ để người ngoài nghe
" Mở cửa "
Chỉ hai chữ hai người bên ngoài đã biết cần phải làm gì lập tức mở chiếc cửa lớn của phòng ra. Nhưng vừa mở ra liền thấy một cảnh mà họ chưa bao giờ thấy trong đời . Hai người đờ mặt ra mấy giây rồi cúi người lên tiếng :"mời Ngài Thẩm "
Sau khi Thẩm Tinh Húc đi lướt qua hai người .
Người bên phải nhìn người bên trái người bên trái cũng thế. Hai người cùng suy nghĩ -là thật hay mơ thế -
...
.
.
.