Chương 1 - Xuyên Qua Rồi
Chương 2 - Mỹ Nam Như Tiên Như Yêu
Chương 3 - Thấy Chết Không Cứu
Chương 4 - Nhờ Cậy Mỹ Nam
Chương 5 - Trong Mạnh Đều Có Tay Mạnh Hơn (1)
Chương 6 - Trong Mạnh Đều Có Tay Mạnh Hơn (2)
Chương 7 - Làm Đẹp Vóc Người
Chương 8 - Trần Truồng Bị “Quỷ” Ôm
Chương 9 - Nam Nữ Thụ Thụ Bất Thân
Chương 10 - Truy Nã Tiểu Oa Nhi
Chương 11 - Điệp Đối Điệp
Chương 12 - Bị Đuổi Theo
Chương 13 - Lại Bị Bắt Cóc Tống Tiền
Chương 14 - Tức Giận
Chương 15 - Sát Thủ Tóc Bạc
Chương 16 - Ngaan Diện Đại Ca
Chương 17 - Uy Hiếp Ngược Lại
Chương 18 - Vẽ Hoa Khuôn Mặt Tuấn Tú Của Ngươi
Chương 19 - Có Rắn
Chương 20 - Bị Rắn Cắn
Chương 21 - Lấy Máu
Chương 22 - Sĩ Khả Sát Bất Khả Nhục
Chương 23 - Đây Là Cảnh Cáo
Chương 24 - Ta Cõng Ngươi
Chương 25 - Ngươi Không Hiểu Ta
Chương 26 - Thượng Quan Phủ
Chương 27 - Nàng Lừa Hắn
Chương 28 - Hàng Xóm Kỳ Quái
Chương 29 - Đánh Cuộc
Chương 30 - Thắng Người Ca Ca (1)
Chương 31 - Thắng Người Ca Ca (2)
Chương 32 - Đối Xử Khác Biệt
Chương 33 - Muội Bằng Ca Quý
Chương 34 - Đánh Cờ
Chương 35 - Ngày Kế Tiết
Chương 36 - Tắm Uyên Ương
Chương 37 - Mượn Thân Thể Dùng Một Chút
Chương 38 - Miễn Cưỡng Phụ Trách
Chương 39 - Biết Người Biết Ta Cuối Cùng Chiến Thắng
Chương 40 - Cùng Nhau Rơi Vào Cạm Bẫy
Chương 41 - Giả Nhân Giả Nghĩa
Chương 42 - Đôi Môi Kề Nhau
Chương 43 - Người Đồng Đạo
Chương 44 - Giúp Nàng Gãi Ngứa
Chương 45 - Ôm Nàng Ngủ
Chương 46 - Kết Thân
Chương 47 - Ngươi Phải Phụ Trách Đối Với Ta
Chương 48 - Cung Yến
Chương 49 - Lụa Đỏ Tên Chỉ
Chương 50 - Chọn Trúng Vương Phi Trẻ Con (1)
Chương 51 - Chọn Trúng Vương Phi Trẻ Con (2)
Chương 52 - Phụ Trách Lẫn Nhau
Chương 53 - Tìm Người So Chiêu
Chương 54 - Lợi Dụng
Chương 55 - “Ngày Kế Tiết” Phát Tác Rồi
Chương 56 - Giả Lòng Tốt
Chương 57 - Trừng Phạt
Chương 58 - Đánh Là Tình
Chương 59 - Gặp Sát Thủ
Chương 60 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 61 - Môn Chủ Hộ Vệ
Chương 62 - Thần Bảo Vệ Bóng Tối
Chương 63 - Không Có Cảm Giác
Chương 64 - Vào Ở Lạc Vương Phủ
Chương 65 - Quỷ Dị
Chương 66 - Ngoan Độc
Chương 67 - Mệnh Trung Chú Định
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Ta Muốn Gả Cho Ngươi
Chương 70 - Ôm Nhau Ngủ
Chương 71 - Đại Náo Hậu Hoa Viên
Chương 72 - Ta Muốn Từ Hôn
Chương 73 - Giao Dịch
Chương 74 - Phía Sau Màn
Chương 75 - Uy Hiếp
Chương 76 - Không Được Giành Đàn Ôn Với Ta
Chương 77 - Bí Mật Động Trời
Chương 78 - Ngươi Thích Ta Sao
Chương 79 - Ôm Đi Ngủ
Chương 80 - Được Chiều Sinh Kiêu
Chương 81 - Đập Phá
Chương 82 - Thiên Tài Tịch Mịch
Chương 83 - Trên Công Đường
Chương 84 - Dọn Dẹp Cục Diện Rối Rắm
Chương 85 - Bảo Vệ Vương Phi Trẻ Con
Chương 86 - Trừng Phạt Vương Phi Trẻ Con
Chương 87 - Hắn Rất Nghe Lời
Chương 88 - Võ Công Quá Kém
Chương 89 - Đối Phó Người Khác
Chương 90 - Vợ Chồng Cùng Chiến Tuyến
Chương 91 - Phu Xướng Phụ Tùy
Chương 92 - Kẻ Địch Nhỏ
Chương 93 - Chuyện Tình Khác Thường
Chương 94 - Có Âm Mưu Khác?
Chương 95 - Khởi Binh Không Dám Vấn Tội
Chương 96 - Đẩy Ngã!
Chương 97 - Tiểu Hồ Ly
Chương 98 - Bom Thối
Chương 99 - Đừng Quên Cam Kết Của Nàng
Chương 100 - Tình Thế Nguy Hiểm Trong Đêm U Ám
Chương 101 - Cảm Giác Buồn Ngủ
Chương 102 - Đêm Ấm Áp
Chương 103 - Giết Chết Nàng?
Chương 104 - Không Thể Giết Nàng
Chương 105 - Quất
Chương 106 - Cảnh Cáo
Chương 107 - Có Gan Chết
Chương 108 - Lùi Bước
Chương 109 - Tâm Sẽ Đau
Chương 110 - Kẻ Thù Gặp Nhau
Chương 111 - Không Chỗ Dung Thân
Chương 112 - Đừng Rời Khỏi Ta
Chương 113 - Mời Rời Đi
Chương 114 - Thế Ngoại Tiên Nhân
Chương 115 - Cái Giá Mười Năm
Chương 116 - Giằng Co
Chương 117 - Giao Dịch
Chương 118 - Ta Sẽ Bảo Vệ Nàng
Chương 119 - Đứa Ngốc
Chương 120 - Làm Nũng
Chương 121 - Chưa Trưởng Thành
Chương 122 - Có Việc Xảy Ra
Chương 1 - Xuyên Qua Rồi
Chương 2 - Mỹ Nam Như Tiên Như Yêu
Chương 3 - Thấy Chết Không Cứu
Chương 4 - Nhờ Cậy Mỹ Nam
Chương 5 - Trong Mạnh Đều Có Tay Mạnh Hơn (1)
Chương 6 - Trong Mạnh Đều Có Tay Mạnh Hơn (2)
Chương 7 - Làm Đẹp Vóc Người
Chương 8 - Trần Truồng Bị “Quỷ” Ôm
Chương 9 - Nam Nữ Thụ Thụ Bất Thân
Chương 10 - Truy Nã Tiểu Oa Nhi
Chương 11 - Điệp Đối Điệp
Chương 12 - Bị Đuổi Theo
Chương 13 - Lại Bị Bắt Cóc Tống Tiền
Chương 14 - Tức Giận
Chương 15 - Sát Thủ Tóc Bạc
Chương 16 - Ngaan Diện Đại Ca
Chương 17 - Uy Hiếp Ngược Lại
Chương 18 - Vẽ Hoa Khuôn Mặt Tuấn Tú Của Ngươi
Chương 19 - Có Rắn
Chương 20 - Bị Rắn Cắn
Chương 21 - Lấy Máu
Chương 22 - Sĩ Khả Sát Bất Khả Nhục
Chương 23 - Đây Là Cảnh Cáo
Chương 24 - Ta Cõng Ngươi
Chương 25 - Ngươi Không Hiểu Ta
Chương 26 - Thượng Quan Phủ
Chương 27 - Nàng Lừa Hắn
Chương 28 - Hàng Xóm Kỳ Quái
Chương 29 - Đánh Cuộc
Chương 30 - Thắng Người Ca Ca (1)
Chương 31 - Thắng Người Ca Ca (2)
Chương 32 - Đối Xử Khác Biệt
Chương 33 - Muội Bằng Ca Quý
Chương 34 - Đánh Cờ
Chương 35 - Ngày Kế Tiết
Chương 36 - Tắm Uyên Ương
Chương 37 - Mượn Thân Thể Dùng Một Chút
Chương 38 - Miễn Cưỡng Phụ Trách
Chương 39 - Biết Người Biết Ta Cuối Cùng Chiến Thắng
Chương 40 - Cùng Nhau Rơi Vào Cạm Bẫy
Chương 41 - Giả Nhân Giả Nghĩa
Chương 42 - Đôi Môi Kề Nhau
Chương 43 - Người Đồng Đạo
Chương 44 - Giúp Nàng Gãi Ngứa
Chương 45 - Ôm Nàng Ngủ
Chương 46 - Kết Thân
Chương 47 - Ngươi Phải Phụ Trách Đối Với Ta
Chương 48 - Cung Yến
Chương 49 - Lụa Đỏ Tên Chỉ
Chương 50 - Chọn Trúng Vương Phi Trẻ Con (1)
Chương 51 - Chọn Trúng Vương Phi Trẻ Con (2)
Chương 52 - Phụ Trách Lẫn Nhau
Chương 53 - Tìm Người So Chiêu
Chương 54 - Lợi Dụng
Chương 55 - “Ngày Kế Tiết” Phát Tác Rồi
Chương 56 - Giả Lòng Tốt
Chương 57 - Trừng Phạt
Chương 58 - Đánh Là Tình
Chương 59 - Gặp Sát Thủ
Chương 60 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 61 - Môn Chủ Hộ Vệ
Chương 62 - Thần Bảo Vệ Bóng Tối
Chương 63 - Không Có Cảm Giác
Chương 64 - Vào Ở Lạc Vương Phủ
Chương 65 - Quỷ Dị
Chương 66 - Ngoan Độc
Chương 67 - Mệnh Trung Chú Định
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Ta Muốn Gả Cho Ngươi
Chương 70 - Ôm Nhau Ngủ
Chương 71 - Đại Náo Hậu Hoa Viên
Chương 72 - Ta Muốn Từ Hôn
Chương 73 - Giao Dịch
Chương 74 - Phía Sau Màn
Chương 75 - Uy Hiếp
Chương 76 - Không Được Giành Đàn Ôn Với Ta
Chương 77 - Bí Mật Động Trời
Chương 78 - Ngươi Thích Ta Sao
Chương 79 - Ôm Đi Ngủ
Chương 80 - Được Chiều Sinh Kiêu
Chương 81 - Đập Phá
Chương 82 - Thiên Tài Tịch Mịch
Chương 83 - Trên Công Đường
Chương 84 - Dọn Dẹp Cục Diện Rối Rắm
Chương 85 - Bảo Vệ Vương Phi Trẻ Con
Chương 86 - Trừng Phạt Vương Phi Trẻ Con
Chương 87 - Hắn Rất Nghe Lời
Chương 88 - Võ Công Quá Kém
Chương 89 - Đối Phó Người Khác
Chương 90 - Vợ Chồng Cùng Chiến Tuyến
Chương 91 - Phu Xướng Phụ Tùy
Chương 92 - Kẻ Địch Nhỏ
Chương 93 - Chuyện Tình Khác Thường
Chương 94 - Có Âm Mưu Khác?
Chương 95 - Khởi Binh Không Dám Vấn Tội
Chương 96 - Đẩy Ngã!
Chương 97 - Tiểu Hồ Ly
Chương 98 - Bom Thối
Chương 99 - Đừng Quên Cam Kết Của Nàng
Chương 100 - Tình Thế Nguy Hiểm Trong Đêm U Ám
Chương 101 - Cảm Giác Buồn Ngủ
Chương 102 - Đêm Ấm Áp
Chương 103 - Giết Chết Nàng?
Chương 104 - Không Thể Giết Nàng
Chương 105 - Quất
Chương 106 - Cảnh Cáo
Chương 107 - Có Gan Chết
Chương 108 - Lùi Bước
Chương 109 - Tâm Sẽ Đau
Chương 110 - Kẻ Thù Gặp Nhau
Chương 111 - Không Chỗ Dung Thân
Chương 112 - Đừng Rời Khỏi Ta
Chương 113 - Mời Rời Đi
Chương 114 - Thế Ngoại Tiên Nhân
Chương 115 - Cái Giá Mười Năm
Chương 116 - Giằng Co
Chương 117 - Giao Dịch
Chương 118 - Ta Sẽ Bảo Vệ Nàng
Chương 119 - Đứa Ngốc
Chương 120 - Làm Nũng
Chương 121 - Chưa Trưởng Thành
Chương 122 - Có Việc Xảy Ra
Lạc Lạc vừa mở mắt, bóng dáng Thương Nguyệt Vô Triệt liền đi đến trước mặt nàng.
Ánh mắt của hắn thật chặt khóa lại nàng: "Đem lời nói vừa rồi của nàng lặp lại một lần nữa.
"
Bị hắn nhìn soi mói, Lạc Lạc không khỏi cảm thấy có chút yếu thế: "Ta...
. Nói lời giữ lời.
"
Nghe xong, trên môi hắn lộ ra một nụ cười còn đẹp hơn hoa đào.
Đưa tay vuốt vuốt đầu của nàng, dọc theo bím tóc, bàn tay chạm vào bả vai của nàng.
"Thật biết nghe lời.
"
Hắn thoáng khom người, gần sát bên tai của nàng thả xuống một nụ hôn.
Nhiệt độ nhàn nhạt cộng thêm hơi thở nam nhân trên người hắn thanh nhã quanh quẩn, Lạc Lạc run lên một cái.
Người này.
.
. Như thế nào lại trở nên tình cảm như vậy!
Nàng rụt cổ một cái, giả bộ trấn định: "Làm ơn, huynh muốn động dục cũng phải chờ ta lớn lên đã chứ, hiện tại rất không thích hợp a.
" (chính thức thay đổi xưng hô của Lạc Lạc với Triệt ca)
Nói xong lời cuối cùng, nàng cúi nhìn thân thể nhỏ bé của mình.
Nghe vậy, Thương Nguyệt Vô Triệt chỉ là cúi đầu cười khẽ.
"Chuyện này không quan trọng, quan trọng là trong lòng nàng có thể hiểu ý nụ hôn của ta hay không.
"
Giọng nói hắn mơ hồ mang theo một tia tà ác.
Lạc Lạc mới há mồm ra, liền bị nữ nhân áo đỏ che mặt ngắt lời ——
"Các ngươi thật đúng là nhàn hạ thoải mái!
"
Nói xong, ánh mắt của nàng hung hăng bắn về phía Lạc Lạc.
Nàng thật không thể tin được, một tiểu oa nhi thế nhưng lại làm cho nam nhân động tình.
Thương Nguyệt Vô Triệt lười biếng ngước mắt nhìn sang, ánh mắt chống lại nữ nhân kia, đáy mắt xẹt qua lạnh lùng.
"Nơi yên tĩnh thế này, thích hợp để nói chuyện tình cảm, vị cô nương này.
.
. Hình như hơi dư thừa.
"
Lời nói vừa dứt, hắn đem Lạc Lạc đẩy ra sau lưng, nhẹ giọng giao phó: "Ngoan ngoãn đứng ở chỗ này.
"
Thuận thế, thân thể hắn bay lên, đột nhiên lao về phía nữ nhân che mặt.
Đồng thời ra sát chiêu bén nhọn, không lưu tình một chút nào.
Đối với chiêu thức lãnh khốc của hắn, nữ nhân che mặt liên tục thục lùi.
Mù quáng phách lối lúc trước không còn sót lại chút gì, chỉ có bộ dạng nhếch nhác ứng phó không được.
Bức ả ta đến đường cùng, Thương Nguyệt Vô Triệt đột nhiên buông ra.
Nữ nhân che mặt lúc này mới có cơ hội thở dốc.
Ả liên tiếp lui về phía sau mấy bước, mắt toát ra kinh hoảng.
Hắn lạnh lùng nhếch môi, từng bước từng bước ép đến.
"Ta không thích người khác không có sự đồng ý của ta mà dám động đến người của ta.
"
Lời nói âm nhu nhẹ nhàng, như gió đêm.
.
. Lạnh thấu xương.
Nhìn hắn càng ép càng gần, ả hình như còn có thể cảm thấy lãnh khí trên người của hắn bức tới, lạnh thấm vào trong xương cốt.
Nam nhân tuấn mỹ thân thiết như thế, giờ phút này trên mặt lại là nụ cười khiến người khác hít thở không thông.
Bị bức đến đường cùng, ả theo bản năng liều lĩnh đánh cuộc: "Ta với ngươi liều mạng!
"
Ả nắm chặt trong tay đoạn kiếm lúc nãy đâm tới.
Đoạn kiếm dưới ánh trăng lóe ra ngân quang, trong mắt hắn lại càng lạnh hơn.
Nhìn đoạn kiếm hướng tới, hắn chỉ là khinh miệt trào phúng cười, một chút cũng không đem ả để vào mắt.
Tròng mắt đen khẽ nheo lại, lòng bàn tay dần dần ngưng tụ lại một khối chân khí, chuẩn bị đánh nhanh thắng nhanh.
.
.
Nhưng vào lúc này, trong không trung ném tới một quả đạn khói.
"Oanh ——"
Lập tức, khói mê cuồn cuộn tỏa ra.
Thương Nguyệt Vô Triệt ánh mắt dao động, nhanh chóng xoay người.
Trong chớp mắt, hắn đã trở lại bên người Lạc Lạc, thuận tay kéo nàng vào trong ngực tránh từng cuộn khói mê.
Chợt, Lạc Lạc tinh mắt nhìn thấy có vô số mũi tên từ trong làn khói bắn ra.
"Cẩn thận!
" Nàng lớn tiếng kinh hô.
Thương Nguyệt Vô triệt cũng phát hiện có khác thường.
Hắn ôm eo nàng, vẻ mặt ẩn nhẫn: "Ôm chặt ta.
"
Lạc Lạc rất nghe lời lập tức đưa ra đôi tay ôm lấy hông của hắn, gương mặt dính thật sát vào lồng ngực của hắn, để cho hắn khỏi lo lắng về sau.
Thuận thế, Thương Nguyệt Vô Triệt nhanh chóng mở ra Chiết Phiến ngăn lại mũi tên.
"Sưu sưu sưu.
.
.
" Vô số mũi tên cùng Chiết Phiến va chạm phát ra tia lửa.
Nhóm mũi tên đầu tiên, ngay sau đó là nhóm thứ hai, liên tục phóng đến khiến bọn họ khó có thể thoát thân.
Hắn mấp máy môi, lông mi bắt đầu có chút ngưng túc.
Tình huống hình như có chút nguy hiểm.
.
.
"Vô Triệt ca ca.
.
.
"
Lạc Lạc cũng cảm thấy tình cảnh của bọn họ, nàng không khỏi kêu tên của hắn.