Chương 1 - Xuyên Qua Rồi
Chương 2 - Mỹ Nam Như Tiên Như Yêu
Chương 3 - Thấy Chết Không Cứu
Chương 4 - Nhờ Cậy Mỹ Nam
Chương 5 - Trong Mạnh Đều Có Tay Mạnh Hơn (1)
Chương 6 - Trong Mạnh Đều Có Tay Mạnh Hơn (2)
Chương 7 - Làm Đẹp Vóc Người
Chương 8 - Trần Truồng Bị “Quỷ” Ôm
Chương 9 - Nam Nữ Thụ Thụ Bất Thân
Chương 10 - Truy Nã Tiểu Oa Nhi
Chương 11 - Điệp Đối Điệp
Chương 12 - Bị Đuổi Theo
Chương 13 - Lại Bị Bắt Cóc Tống Tiền
Chương 14 - Tức Giận
Chương 15 - Sát Thủ Tóc Bạc
Chương 16 - Ngaan Diện Đại Ca
Chương 17 - Uy Hiếp Ngược Lại
Chương 18 - Vẽ Hoa Khuôn Mặt Tuấn Tú Của Ngươi
Chương 19 - Có Rắn
Chương 20 - Bị Rắn Cắn
Chương 21 - Lấy Máu
Chương 22 - Sĩ Khả Sát Bất Khả Nhục
Chương 23 - Đây Là Cảnh Cáo
Chương 24 - Ta Cõng Ngươi
Chương 25 - Ngươi Không Hiểu Ta
Chương 26 - Thượng Quan Phủ
Chương 27 - Nàng Lừa Hắn
Chương 28 - Hàng Xóm Kỳ Quái
Chương 29 - Đánh Cuộc
Chương 30 - Thắng Người Ca Ca (1)
Chương 31 - Thắng Người Ca Ca (2)
Chương 32 - Đối Xử Khác Biệt
Chương 33 - Muội Bằng Ca Quý
Chương 34 - Đánh Cờ
Chương 35 - Ngày Kế Tiết
Chương 36 - Tắm Uyên Ương
Chương 37 - Mượn Thân Thể Dùng Một Chút
Chương 38 - Miễn Cưỡng Phụ Trách
Chương 39 - Biết Người Biết Ta Cuối Cùng Chiến Thắng
Chương 40 - Cùng Nhau Rơi Vào Cạm Bẫy
Chương 41 - Giả Nhân Giả Nghĩa
Chương 42 - Đôi Môi Kề Nhau
Chương 43 - Người Đồng Đạo
Chương 44 - Giúp Nàng Gãi Ngứa
Chương 45 - Ôm Nàng Ngủ
Chương 46 - Kết Thân
Chương 47 - Ngươi Phải Phụ Trách Đối Với Ta
Chương 48 - Cung Yến
Chương 49 - Lụa Đỏ Tên Chỉ
Chương 50 - Chọn Trúng Vương Phi Trẻ Con (1)
Chương 51 - Chọn Trúng Vương Phi Trẻ Con (2)
Chương 52 - Phụ Trách Lẫn Nhau
Chương 53 - Tìm Người So Chiêu
Chương 54 - Lợi Dụng
Chương 55 - “Ngày Kế Tiết” Phát Tác Rồi
Chương 56 - Giả Lòng Tốt
Chương 57 - Trừng Phạt
Chương 58 - Đánh Là Tình
Chương 59 - Gặp Sát Thủ
Chương 60 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 61 - Môn Chủ Hộ Vệ
Chương 62 - Thần Bảo Vệ Bóng Tối
Chương 63 - Không Có Cảm Giác
Chương 64 - Vào Ở Lạc Vương Phủ
Chương 65 - Quỷ Dị
Chương 66 - Ngoan Độc
Chương 67 - Mệnh Trung Chú Định
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Ta Muốn Gả Cho Ngươi
Chương 70 - Ôm Nhau Ngủ
Chương 71 - Đại Náo Hậu Hoa Viên
Chương 72 - Ta Muốn Từ Hôn
Chương 73 - Giao Dịch
Chương 74 - Phía Sau Màn
Chương 75 - Uy Hiếp
Chương 76 - Không Được Giành Đàn Ôn Với Ta
Chương 77 - Bí Mật Động Trời
Chương 78 - Ngươi Thích Ta Sao
Chương 79 - Ôm Đi Ngủ
Chương 80 - Được Chiều Sinh Kiêu
Chương 81 - Đập Phá
Chương 82 - Thiên Tài Tịch Mịch
Chương 83 - Trên Công Đường
Chương 84 - Dọn Dẹp Cục Diện Rối Rắm
Chương 85 - Bảo Vệ Vương Phi Trẻ Con
Chương 86 - Trừng Phạt Vương Phi Trẻ Con
Chương 87 - Hắn Rất Nghe Lời
Chương 88 - Võ Công Quá Kém
Chương 89 - Đối Phó Người Khác
Chương 90 - Vợ Chồng Cùng Chiến Tuyến
Chương 91 - Phu Xướng Phụ Tùy
Chương 92 - Kẻ Địch Nhỏ
Chương 93 - Chuyện Tình Khác Thường
Chương 94 - Có Âm Mưu Khác?
Chương 95 - Khởi Binh Không Dám Vấn Tội
Chương 96 - Đẩy Ngã!
Chương 97 - Tiểu Hồ Ly
Chương 98 - Bom Thối
Chương 99 - Đừng Quên Cam Kết Của Nàng
Chương 100 - Tình Thế Nguy Hiểm Trong Đêm U Ám
Chương 101 - Cảm Giác Buồn Ngủ
Chương 102 - Đêm Ấm Áp
Chương 103 - Giết Chết Nàng?
Chương 104 - Không Thể Giết Nàng
Chương 105 - Quất
Chương 106 - Cảnh Cáo
Chương 107 - Có Gan Chết
Chương 108 - Lùi Bước
Chương 109 - Tâm Sẽ Đau
Chương 110 - Kẻ Thù Gặp Nhau
Chương 111 - Không Chỗ Dung Thân
Chương 112 - Đừng Rời Khỏi Ta
Chương 113 - Mời Rời Đi
Chương 114 - Thế Ngoại Tiên Nhân
Chương 115 - Cái Giá Mười Năm
Chương 116 - Giằng Co
Chương 117 - Giao Dịch
Chương 118 - Ta Sẽ Bảo Vệ Nàng
Chương 119 - Đứa Ngốc
Chương 120 - Làm Nũng
Chương 121 - Chưa Trưởng Thành
Chương 122 - Có Việc Xảy Ra
Chương 1 - Xuyên Qua Rồi
Chương 2 - Mỹ Nam Như Tiên Như Yêu
Chương 3 - Thấy Chết Không Cứu
Chương 4 - Nhờ Cậy Mỹ Nam
Chương 5 - Trong Mạnh Đều Có Tay Mạnh Hơn (1)
Chương 6 - Trong Mạnh Đều Có Tay Mạnh Hơn (2)
Chương 7 - Làm Đẹp Vóc Người
Chương 8 - Trần Truồng Bị “Quỷ” Ôm
Chương 9 - Nam Nữ Thụ Thụ Bất Thân
Chương 10 - Truy Nã Tiểu Oa Nhi
Chương 11 - Điệp Đối Điệp
Chương 12 - Bị Đuổi Theo
Chương 13 - Lại Bị Bắt Cóc Tống Tiền
Chương 14 - Tức Giận
Chương 15 - Sát Thủ Tóc Bạc
Chương 16 - Ngaan Diện Đại Ca
Chương 17 - Uy Hiếp Ngược Lại
Chương 18 - Vẽ Hoa Khuôn Mặt Tuấn Tú Của Ngươi
Chương 19 - Có Rắn
Chương 20 - Bị Rắn Cắn
Chương 21 - Lấy Máu
Chương 22 - Sĩ Khả Sát Bất Khả Nhục
Chương 23 - Đây Là Cảnh Cáo
Chương 24 - Ta Cõng Ngươi
Chương 25 - Ngươi Không Hiểu Ta
Chương 26 - Thượng Quan Phủ
Chương 27 - Nàng Lừa Hắn
Chương 28 - Hàng Xóm Kỳ Quái
Chương 29 - Đánh Cuộc
Chương 30 - Thắng Người Ca Ca (1)
Chương 31 - Thắng Người Ca Ca (2)
Chương 32 - Đối Xử Khác Biệt
Chương 33 - Muội Bằng Ca Quý
Chương 34 - Đánh Cờ
Chương 35 - Ngày Kế Tiết
Chương 36 - Tắm Uyên Ương
Chương 37 - Mượn Thân Thể Dùng Một Chút
Chương 38 - Miễn Cưỡng Phụ Trách
Chương 39 - Biết Người Biết Ta Cuối Cùng Chiến Thắng
Chương 40 - Cùng Nhau Rơi Vào Cạm Bẫy
Chương 41 - Giả Nhân Giả Nghĩa
Chương 42 - Đôi Môi Kề Nhau
Chương 43 - Người Đồng Đạo
Chương 44 - Giúp Nàng Gãi Ngứa
Chương 45 - Ôm Nàng Ngủ
Chương 46 - Kết Thân
Chương 47 - Ngươi Phải Phụ Trách Đối Với Ta
Chương 48 - Cung Yến
Chương 49 - Lụa Đỏ Tên Chỉ
Chương 50 - Chọn Trúng Vương Phi Trẻ Con (1)
Chương 51 - Chọn Trúng Vương Phi Trẻ Con (2)
Chương 52 - Phụ Trách Lẫn Nhau
Chương 53 - Tìm Người So Chiêu
Chương 54 - Lợi Dụng
Chương 55 - “Ngày Kế Tiết” Phát Tác Rồi
Chương 56 - Giả Lòng Tốt
Chương 57 - Trừng Phạt
Chương 58 - Đánh Là Tình
Chương 59 - Gặp Sát Thủ
Chương 60 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 61 - Môn Chủ Hộ Vệ
Chương 62 - Thần Bảo Vệ Bóng Tối
Chương 63 - Không Có Cảm Giác
Chương 64 - Vào Ở Lạc Vương Phủ
Chương 65 - Quỷ Dị
Chương 66 - Ngoan Độc
Chương 67 - Mệnh Trung Chú Định
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Ta Muốn Gả Cho Ngươi
Chương 70 - Ôm Nhau Ngủ
Chương 71 - Đại Náo Hậu Hoa Viên
Chương 72 - Ta Muốn Từ Hôn
Chương 73 - Giao Dịch
Chương 74 - Phía Sau Màn
Chương 75 - Uy Hiếp
Chương 76 - Không Được Giành Đàn Ôn Với Ta
Chương 77 - Bí Mật Động Trời
Chương 78 - Ngươi Thích Ta Sao
Chương 79 - Ôm Đi Ngủ
Chương 80 - Được Chiều Sinh Kiêu
Chương 81 - Đập Phá
Chương 82 - Thiên Tài Tịch Mịch
Chương 83 - Trên Công Đường
Chương 84 - Dọn Dẹp Cục Diện Rối Rắm
Chương 85 - Bảo Vệ Vương Phi Trẻ Con
Chương 86 - Trừng Phạt Vương Phi Trẻ Con
Chương 87 - Hắn Rất Nghe Lời
Chương 88 - Võ Công Quá Kém
Chương 89 - Đối Phó Người Khác
Chương 90 - Vợ Chồng Cùng Chiến Tuyến
Chương 91 - Phu Xướng Phụ Tùy
Chương 92 - Kẻ Địch Nhỏ
Chương 93 - Chuyện Tình Khác Thường
Chương 94 - Có Âm Mưu Khác?
Chương 95 - Khởi Binh Không Dám Vấn Tội
Chương 96 - Đẩy Ngã!
Chương 97 - Tiểu Hồ Ly
Chương 98 - Bom Thối
Chương 99 - Đừng Quên Cam Kết Của Nàng
Chương 100 - Tình Thế Nguy Hiểm Trong Đêm U Ám
Chương 101 - Cảm Giác Buồn Ngủ
Chương 102 - Đêm Ấm Áp
Chương 103 - Giết Chết Nàng?
Chương 104 - Không Thể Giết Nàng
Chương 105 - Quất
Chương 106 - Cảnh Cáo
Chương 107 - Có Gan Chết
Chương 108 - Lùi Bước
Chương 109 - Tâm Sẽ Đau
Chương 110 - Kẻ Thù Gặp Nhau
Chương 111 - Không Chỗ Dung Thân
Chương 112 - Đừng Rời Khỏi Ta
Chương 113 - Mời Rời Đi
Chương 114 - Thế Ngoại Tiên Nhân
Chương 115 - Cái Giá Mười Năm
Chương 116 - Giằng Co
Chương 117 - Giao Dịch
Chương 118 - Ta Sẽ Bảo Vệ Nàng
Chương 119 - Đứa Ngốc
Chương 120 - Làm Nũng
Chương 121 - Chưa Trưởng Thành
Chương 122 - Có Việc Xảy Ra
Đêm tối tăm, mũi tên sắc bén không ngừng phát ra tiếng xuyên không chói tai.
Không khí khẩn trương cực kỳ...
.
Thương Nguyệt Vô Triệt nhìn xuống tiểu oa nhi trong lòng, nhẹ giọng trấn an: "Đừng sợ.
"
Lạc Lạc đối với hắn cười cười thể hiện bản thân không có sợ.
Thuận thế, ánh mắt của nàng nhìn về phía mũi tên như ma phóng tới, tâm tư nhộn nhạo.
Làm sao giúp hắn một tay đây?
Nếu như không phải là tình huống bây giờ quá nguy cơ, không cẩn thận có thể sẽ liên luỵ hai người bọn họ, vì vậy nàng không dùng bom bản thân tạo ra.
Đang lúc nàng rầu rĩ, trong đêm tối lại đột nhiên hiện ra hai bóng người.
Một hồng, một đen, che mặt.
.
.
Bọn họ trong nháy mắt liền chắn trước nàng cùng Thương Nguyệt Vô Triệt, dùng kiếm chống cự những mũi tên kia.
"Thương thương thương.
.
.
"
Lạc Lạc mừng rỡ mắt sáng lên, nhất định là Phượng Thiên Linh cùng Dạ Tiếu Thiên!
Vậy.
.
. Ngân Diện ca ca đâu?
Nàng theo bản năng nhìn chung quanh một cái, nhưng không thấy bất kỳ người nào khác.
Có điểm thất vọng.
.
.
"Thế nào, không thấy được người nàng muốn gặp, thất vọng?" Thương Nguyệt Vô Triệt giọng nói có chút trầm thấp vang lên.
Lạc Lạc ngước lên nhìn hắn, nhìn thấy sắc mặt của hắn hình như không tốt lắm.
".
.
.
Vô Triệt ca ca, chúng ta đi nhanh đi.
" Nàng thức thời nói sang chuyện khác.
"Là nàng đi hay là chúng ta cùng đi?" Thương Nguyệt Vô Triệt đột nhiên hỏi một câu như vậy.
"A?" Lạc Lạc sửng sốt một chút.
"Đương nhiên là chúng ta cùng đi a, nơi này có bọn họ là được, chúng ta đi nhanh đi.
" Lạc Lạc lôi kéo ống tay áo hắn thúc giục.
Nghe nàng không chút do dự như đây là chuyện đương nhiên, sắc mặt hắn cuối cùng cũng trở lại bình thường.
"Rất tốt, vậy chúng ta đi.
" Khóe môi hắn khẽ nhấc lên đường cong hài lòng.
. . . . . .
Lạc Lạc được Thương Nguyệt Vô Triệt ôm, một đường bay vút đến một chỗ yên lặng mới ngừng lại.
Sau khi đứng trên mặt đất, nàng nhìn xung quanh một chút.
Không còn những đại thụ cao vút như nơi kia, ánh trăng loáng thoáng sáng tỏ, ở trên thảm cỏ đầu có bóng cây nhàn nhạt loang lỗ.
Ánh trăng sáng chiếu rọi càng khiến nơi đây thêm yên tĩnh.
"Vô Triệt ca ca, nơi này là nơi nào a?"
"Không biết.
" Hắn cho một đáp án ngắn gọn.
Thuận thế, hắn đi lại vài bước, nhìn quanh bốn phía.
Trong nội tâm có chút nặng nề, thế nhưng đã có người chọn Lạc Lạc để bắt đầu xuống tay, hắn vô cùng không thích loại người ngoài này.
Trong lòng.
.
. Có chút chút cảm giác rối loạn.
Nhìn hắn gò má có chút nặng nề, tựa hồ đang suy tư vấn đề nghiêm túc nào đó, Lạc Lạc thức thời không dám mở miệng.
Trầm mặc duy trì một lúc lâu sau, hắn rốt cuộc đi đến trước mặt nàng, thấp con mắt nhìn nàng, nụ cười nhạt lại trở về trên gương mặt hắn.
"An tĩnh như vậy? Vương phi trẻ con của ta đêm nay hình như đã có thêm kinh nghiệm.
"
"Ta là tiểu oa nhi nha, cái gì cũng không hiểu, cũng không giúp được một tay, không thể làm gì khác hơn là ngoan một chút a.
" Lạc Lạc dí dỏm đáp lại.
Nàng dĩ nhiên hiểu rất rõ ràng lúc nào thì phải ngoan, lúc nào thì có thể bướng bỉnh.
Hành động đều thích hợp, thông minh tiến lùi, mới có thể người gặp người thích!
Hắn cúi đầu cười, mắt sáng như sao lưu chuyển.
Ngắt gương mặt của nàng, giọng điệu của hắn ôn nhu: "Mới vừa rồi có sợ hay không?"
"Không sợ.
" Lạc Lạc đối với hắn nhếch nhếch miệng.
Hắn cười cười, rất nhanh lại thay đổi nét mặt.
"Võ công của nàng vẫn là quá kém, nên rèn luyện cho tốt, ta không phải lúc nào cũng có thể cứu được nàng.
.
. Nàng phải tự mình bảo vệ thật tốt, ta còn chờ nàng trưởng thành để thực hiện cam kết đối với ta a.
"
Ngữ điệu có chút nghiêm túc, nụ cười nhạt cũng không nở, ánh mắt lại nghiêm nghị cực kì, khiến nàng không còn có thể chối bỏ.
Lạc Lạc trừng mắt nhìn, như thế nào mặt hắn biến dạng cũng nhanh như lật sách a!
Mới vừa rồi còn liều mạng bảo vệ nàng, lúc này lại phân rõ ngươi là ngươi, ta là ta.
Cong cong môi, nàng liếc nhìn hắn một cái, buồn bực không lên tiếng.
Nói đến chuyện này, nàng đã cảm thấy buồn bực, suy nghĩ hỗn loạn.
Rốt cuộc biết cái gì gọi là 'lỡ một bước chân thành thiên cổ hận' rồi.
Tàn cục này nàng nên thu xếp làm sao mới phải, nhức đầu, nàng thật nhớ Ngân Diện ca ca.
.
.
Lắc đầu, trước đem phiền não vứt qua một bên.
Rời khỏi lòng ngực hắn, nàng bắt đầu cảm thấy có chút lạnh rồi.
Đưa tay vây quanh hai cánh tay của mình, xoa xoa sưởi ấm.
"Vô Triệt ca ca, ta muốn trở về ngủ, nơi này không ấm áp a.
"