Lúc này ở trong cung điện ...
.
.
.
.
.
_ Bố đi đâu thế ạ ???? - Aoko chạy theo khi thấy bố mình đang chuẩn bị lên ngựa đi đâu đó
_ Bố đi có chút việc thôi . Ở nhà ngoan nhé ! Con gái yêu !
!
!
!
!
! - Ông Nakamori xoa đầu đứa con gái bé bỏng
_ Bố à con lớn rồi đừng có làm như vậy chứ . Mắc cỡ chết được - Aoko
_ À ha . Con gái bố sắp lấy chồng còn gì - Nakamori cười
_Dạ ????? Lấy chồng ??? - Aoko ngạc nhiên
_ Ủa vậy bố chưa nói cho biết sao ? Thực ra bố và bố mẹ của Shinichi đã chọn ngày cưới cho hai đứa rồi . Vì mấy ngày nay bận qua nên bố chưa nói cho con nghe được . Thôi giờ ở nhà ngoan nha con - Nakamori giải thích xong liền đi lên ngựa mà không để ý đến sắc mặt của con gái mình lúc này .
.
.
. Hoang mang , lo sợ , ngạc nhiên ,
.
.
. Cảm xúc cứ lẫn lỗn cả lên . Nhưng như vậy thì cô càng có thêm lí do cho cái ý định vừa nảy ra của mình .
Với gương mặt buồn chán đó Aoko bước lại vào lâu đài . Sau đó cô vào phòng mình thu sắp một vài thứ một cách lén lúc và .
.
.
.
.
. o0o
Một giờ đồng hồ sau , ở cổng sau của tòa lâu đài .
.
.
Bầu trời có những cơn gió nhè nhẹ thổi qua . 2 tên lính đứng canh ở đó . Bộ đồng phục của cung điện trông họ thật uy nghiêm .
_ AAAAA ! Cứu với ! có ai không - Tiếng của một cô gái vang lên cách đó không xa
_ Hả ? Có chuyện gì vậy ??? Anh ở đây canh đi nhé !
? tôi lại xem có chuyện gì - Một người trong 2 người lính gác nói rồi chạy đến chỗ có tiếng kêu cứu
Nhưng khi anh chạy đến thì không thấy bất cứ người nào . Thứ duy nhất còn lại là những dấu chân nhỏ nhắn . Thấy lạ nên anh khom xuống xem rõ hơn nhưng không ngờ một thứ gì đó đã đập vào sau đầu anh . Không mạnh lắm nhưng cũng đủ làm anh bất tỉnh .
.
.
.
_ Mấy cái tên lính này yếu ớt quá ! Mình chỉ mới đánh nhẹ thôi mà đã ngất đi rồi . Hừ.
.
.
. Con một tên ngoài kia . Tình sao đây ??? - Một cô gái kín mặt nói
_ Làm cái gì mà lâu thế không biết - Người lính còn lại tự nói rồi đi lại tìm người lính kia . Đi đc vài bước thì anh thấy người bạn đồng nghiệp đang nằm bất tỉnh - Ê , nè anh bị gì thế ??? - anh ta lay lay người lính đang bất tỉnh
_ Xào xạo xào xạc - tiếng động vang lên giống như có ai đó vừa trèo tường ra và vứa phải những cành cây bên cạnh
_ Phù .
.
. Đánh nhanh rút gọn luôn . Phải vậy chứ ! Không có chuyện gì mà công chúa Aoko ta không vượt qua được . Mình chỉ trốn ra một chút để tận hưởng không khí thôi . Nhưng nếu bố vẫn kiên quyết muốn mình đi lấy chồng thì mình sẽ đi luôn cho coi . - Cô gái trèo qua tường rồi nhảy xuống , Sau đó thong thả bước đi như không có chuyện gì . Miệng thì lẩm bẩm .
Trong lúc này thì trở lại với Ran . Cô đang chạy đến chỗ làm thêm , trông có vẻ rất vội . Trong lúc đó , một cô gái đang bước ra và như vậy , Với tốc độ của Ran thì .
.
.
Bốp .
.
.
.
. Bịch .
.
.
. - Họ đâm vào nhau và té ngửa ra . Nhưng Ran đã đứng dậy một cách nhanh chóng , Cúi đầu xin lỗi rồi vội chạy đi .
Để lại cô gái bị đụng không biết trời trăng gì . Cô gái ấy chính là Aoko vì đây là lần đầu nên Aoko vẫn còn hơi ngỡ ngàng nhưng cô đã hòa nhập rất nhanh .
.
.
.
Sau đó Aoko đã đi rất nhiều nơi . Tận hưởng bầu không khí trong lành , tuyệt vời mà bây giờ cô mới biết . Cuộc sống của thường dân sao mà tuyệt quá . Cô ước gì mình cũng là thường dân . Nhưng cô biết điều đó khó mà thực hiện . Bây giờ chắc là bố đang triệu tập mọi người đi tìm cô rồi . Và khi bị bắt về , cô phải chịu một trận giáo huấn của bố . Nào là luật lệ , nào là phong tục . Cô đã quá chán nản rồi .
.
.
.
. Mãi tận hưởng bầu không khí tuyệt vời này mà không để ý đến .
.
.
. Ánh mặt trời đỏ ửng sắp lặn để nhường chỗ cho bóng tối .
_ Haizzz , đã sắp đến giờ rồi sao . Mình không về cũng được mà . Không được , nếu không về thì khi bố tìm ra mình , mình sẽ bị trừng phạt nặng hơn . Nhưng nếu về thì .
.
.
. Sau đó mình sẽ phải lấy cái tên khó ưa Kudo đó . Phải làm sao đây ??? Trốn ở đâu cũng không thoát ? - Aoko chán nản lẩm bẩm một mình .
Sau một hồi , cô đành phải ngoan ngoãn trở về nhưng khi đứng dậy và bước được vài bước thì .
.
.
Bốp .
.
.
. - Lại một lần nữa Aoko đụng vào một người nào đó .
.
.
- Trời ơi , sao hôm nay xui quá đi ! Bị té 2 lần trong một ngày - Đó là điều đầu tiên mà cả 2 có thể nghĩ khi đang lui cui đứng dậy .
_ Tôi xin lỗi . là do tôi đi đứng không cẩn thận . Cho tôi xin lỗi - cô gái kia chạy đến xin lỗi
_ không sao đâu mà . Là mình không cẩn thận thì đúng hơn - Aoko nói .
Cô gái kia bây giờ mới ngước mặt lên và một điều đáng ngạc nhiên là .
.
.
.
_ Ơ .
.
.
.
. - Cả hai ngạc nhiên khi 2 ánh mắt chạm vào nhau . Ở trân đời này cô không thể tin được là có một người giống mình đến vậy . Giống như họ là một khuôn đúc ra .
_ Ơ .
.
.
. Bạn .
.
.
. - Aoko ngạc nhiên không biết phải nói gì hơn
_ Bạn không sao chứ ??? - Ran kia cố hỏi để che đi sự ngạc nhiên của mình
_ Mình không sao . Nhưng hình như tay bạn đang chảy máu kìa . - Aoko chỉ vào cách tay đang rỉ máu của cô gái
_ Hả ? à không sao đâu . chỉ là vết thương nhỏ .
_ Nè ! Bạn mau lau vết thương đi . không thì nó sẽ bị nhiễm trùng mất . - Aoko chìa chiếc khăn tay của mình ra
_ Cám ơn bạn nha ! - Ran nhận lấy chiếc khăn xinh xắn từ tay Aoko
_ Bạn có gương mặt thật giống mình đó . Chúng ta có thể làm bạn không ? Mình là Aoko , Nakamori Aoko
- Aoko mở lời một cách rất tự nhiên nhưng khi chợt nhận ra mình đã nói hố .
.
. Aoko lấy tay che miệng lại
_ HẢ ? Nakamori .
.
.
. Aoko ???? Không lẽ .
.
.
.
. bạn bạn là .
.
.
. - Ran ấp úng _ CÔNG CHÚA , CON GÁI CỦA VUA NAKAMORI ĐÓ HẢ ???
_ Suỵt !
!
!
!
!
!
!
!
!
! Bạn làm ơn đừng cho ai biết mình là công chúa . Mình trốn cung ra ngoài đó !
!
!
! - Aoko lấy tay bịt miệng RAn
_ Thảo nào hồi nãy thấy hơi quen . Công chúa làm gì ở đây thế ? Tại sao lại trốn cung ???? - Ran ngạc nhiên hỏi
_ thì .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
. - Sau đó Aoko đã kể hết cho RAn nghe . Những gì khuất ức mình đã phải chịu đựng . Tuy chỉ mới quen nhau nhưng Aoko rất nhiệt tình với Ran . Sau đó .
.
.
.
_ À .
.
. Nhưng bạn là công chúa mà , cậu phải có tránh nhiệm chứ . Trốn đi như vậy là không tốt đâu . - Ran khuyên
_ MÌnh biết nhưng .
.
.
. Thực ra thì mình chỉ muốn ra đây tận hưởng không khí trước ngày bị hành hình thôi - Aoko chán nản
_ Cái gí ????? Hành hình ???? - Ran
_ BẠn biết không . Vài ngày nữa mình pải đi lấy một người mà mình ghét nhất . - Aoko than vãn - À mà quân . Mình như nãy giờ mình chưa biết tên bạn ? - Aoko chợt nhớ
_ À , Mình là Mori Ran . gọi mình là Ran là đc - RAn vui vẻ
_ Ran . mình .
.
.
.
. mình vừa có một ý nhưng .
.
.
.
. mình cần bạn giúp - Aoko nảy ra một ý
_ Hả ??? Bạn cứ nói đi . Chuyện gì giúp được thì mình sẽ giúp - Ran sẵn lòng
_ Mình hỏi Ran nha ??? Ran có bao giờ ao ước mình là Công chúa chưa ???? - Câu hỏi của Aoko chứa đầy bí ẩn
_ Hả ?? Công chúa ? Mình .
.
.
. nhưng ý bạn là gì ??? - RAn
_ Mình có một ý này !
!
!
!
! - Aoko nở một nụ cười nhí nhảnh đáng yêu