Aoko ghé sát tai Ran thì thầm gì đó có vẻ thích thú . Sau một hồi bị sự im lặng bao trùm ...
. Gương mặt Ran bắt đầu chuyển sang ngạc nhiên đến tột độ .
.
.
.
.
_ Cái gì ???? Thay .
.
.
. thay bạn là công chúa ở trong cung ư ???? Đừng có đùa như vậy !
!
! - Ran như muốn hét lên
_ Có gì không tốt đâu Ran ? Tụi mình thay đổi vị trí cho nhau , chỉ một tuần thôi . Sau đó ai trở về thân phận nấy - Aoko tỉnh bơ
_ Nhưng .
.
.
. nhưng còn gia đình mình thì sao ??? Mẹ mình đang bệnh nặng lắm - Ran lo lắng khi nhớ đến mẹ mình
_ Không sao không sao , mình sẽ nhờ bác sĩ giỏi nhất đến chữa cho mẹ bạn . Thay vào đó , bạn giúp mình vào cung đi !
!
! - Aoko nói
_ Vậy cũng không được ! Mình không biết gì về làm công chúa hết . Và có thể những người trong cung còn ph1t hiện ra mình giả mạo , như vậy mình sẽ bị trừng phạt nặng cho coi . - Ran lo sợ khi nghĩ đến cái ngày đó
_ Càng không sao ! Bạn không biết làm công chúa thì mình sẽ chỉ cho bạn . Còn chuyện có người phát hiện ra thì không có đâu . mình giống nhau đến vậy mà . Đúng không ? - Aoko nói giọng chắc chắn
_ Nhưng , cũng còn nhiều chuyện nữa .
.
.
. - Ran vẫn không khỏi lo
_ Nhưng nhị gì chứ ? Mình sẽ giúp Ran mà , giúp mình đi ! Chỉ có một tuần thôi mà . - Aoko dùng đôi mắt chó con đó làm Ran không sao từ chối được
_ Thôi .
.
.
. được , mình giúp nhưng .
.
. chỉ một tuần thôi đó . Và Bạn cũng phải chỉ cho cách làm công chúa đó - Ran nhắm đồng ý
_ Tốt rồi ! Bây giờ mình về cung thôi ! - Aoko đứng dậy kéo tay Ran chạy về phía cung điện
- A .
.
. khoan đã , đi liền sao ? còn mẹ mình ở nhà ? -- Ran níu lại
_ Bây giờ về cung trước đã rồi sau đó trốn ra đây sau - Aoko gấp gáp khi cô nhận ra màn đêm đang đến ngày càng gần
Và như thế , Ran cùng Aoko về cung điện . Lòng không khỏi lo lắng , nếu cô bị phát hiện thì sẽ ra sau ? Một tuần .
.
.
. Một tuần đối với cô rất dài .
.
.
. Cô có làm được không đây .
.
.
. Trước gì đi đâu làm gì cũng có Kaito ở bân động viên an ủi , nhưng giờ .
.
. Cô phải giầu hết mọi người và đóng cho thật tốt vai của một công chúa . Được làm công chúa là điều mà cô luôn mong ước , bây giờ .
.
. Ước mơ thành hiện thật rồi nhưng cô cảm thấy bất an trong lòng , lo lắng đủ điều .
.
.
.
.
Đi đến cổng chính của cung điện .
.
. Aoko dừng lại .
.
. Cô lùi lại hai , ba bước để lấy đà rồi .
.
. Phóng .
.
. Tong chớp mắt Aoko đang ở trên cành cây cao kế bên cánh cổng .
.
. Trước sự ngạc nhiên của Ran .
.
.
_ Ran ! Đưa tay đây , mình đỡ lên ! - Aoko chía tay xuống phía Ran
_ Aoko .
.
. Là công chúa thiệt sao ??? Nhưng theo mình biết thì công chúa phải dịu dàng , nhu mì chứ ? - Ran hỏi khi được Aoko kéo lên
_ Bởi vậy mới nói mình không đáng làm công chúa . Mình chỉ thích leo trèo với nhảy nhót thôi - Aoko nói - Được rồi , khi vào cung mà thấy bố mình à không , thấy đức vua thì bạn cứ vui vẻ mà nói :" Chào bố " Sau đó chạy thẳng vào phòng là được - Aoko dặn dò - Mà bạn biết mặt vua Nakamori mà đúng không ? - Aoko chợt nhớ
_ Biết mặt thì sao chứ ? Bạn muốn mình đi một mình vào đó sao ? Còn nữa .
.
. phòng bạn ở đâu mà kêu mình chạy vào ? - Ran hỏi
_ Ừ nhỉ ? Vậy thì .
.
. Đúng rồi ! Ở dưới nóc cung điện có một cái đường nhỏ , Đó là lối đi bí mật của mình .
Mình sẽ ở trên đó nhắc " tuồng " cho bạn - Aok nhớ ra
_ Chi cho khó khăn vậy ? Sao bạn không vào luôn cho rồi - Ran
_ Không được bạn phải tập ngay từ bây giờ . Nào đi thôi ! - Aoko nắm tay Ran nhảy vào cung điện
o0o
Sau một hồi quanh co cuối cùng cũng đến .
.
.
. Muốn đi về phòng thì phải đi ngang qua ngai vàng của vua Nakamori . Aoko Đang đi dưới nóc của cung điện . Ở đó tuy cao nhưng nấu nói thì vẫn có thể nghe được . Ran đi ở phía dưới , thấy có bóng người xa xa đang ngồi trên ngai vàng , Cô nuốt nước bọt , bước chậm chậm tới
- Aoko . Con đây rồi ! Từ sáng giờ con đi dâu vậy hả ? Bồ về mà không thấy con ? Có phải con đã đánh ngất 1 tên lính canh cửa sau rồi trốn ra khỏi cung không hả ? - Nakamori lo lắng chạy đến bên con gái
" Bình tĩnh , mình phải bình tĩnh . chỉ cần nói lại những gì mà Aoko nói là được . Trước tiên phải tươi cười " ran tự động viên mình rồi cố gượng lên một nụ cười
***
- Xin lỗi bố , tại vì lâu quá không được ra cung chơi nên con mới làm vậy . Nhưng giờ con về rồi - Aoko nói ở phía trên , Cố gắng nói sao cho Ran có thể nghe thấy nhưng không để nhưng âm thanh đó lọt vào tai ông bố mình
***
- Xin lỗi bố , tại vì lâu quá không được ra cung chơi nên con mới làm vậy . Nhưng giờ con về rồi - Ran nói đúng theo những gì mà Aoko nói phía trên - .
.
.
. Con .
.
.
. con về phòng ! - chờ đợi lời nhắc tuồng của Aoko nhưng không thấy , Ran đành tự diễn .
.
.
. Cô vừa dứt lời đã chạy thẳng vào phòng
" Aoko nói là quẹo trái rồi đi thẳng , Thấy một cái tấm bảng bằng gỗ có sơn màu hồng ghi chữ Aoko thì vào đó " Ran vừa chạy vừa nhìn quanh , đây là lần đầu tiên cô bước vào một nơi rộng lớn và tráng lệ thế này . Aoko là công chúa , cô có tất cả , vậy tại sao cô lại ruồng bỏ nó ? Trong khi biết bao nhiêu người muốn được như cô .
.
.
.
Bước vào căn phòng , Ran không khỏi ngạc nhiên .
.
. Ôi , Đây là phòng sao ? Nó to gấp 3 lần căn nhà của cô . Căn phòng sạch sẽ , ngăn nắp ,
.
.
. Những đồ dùng trong phòng đều là đồ cao cấp , quý hiếm .
.
.
.
.
_ Thấy sao hả Ran ? Đây là phòng của mình , bây giờ nó là của bạn . - Aoko bước vào
_ Tuyệt quá ! Bạn sướng thật đó Aoko ! - Ran nhìn Aoko với ánh mắt ngưỡng mộ
_ Sướng ư ? Không có đâu . Ở lâu một chút bạn sẽ thấy nó rất nhàm chán -Aoko
_ Mình không nghĩ vậy đâu . À , Mà bây giờ tớ có thể về nhà chưa ???? - Ran hỏi
_ Được ! Mình đi với bạn ! - Aokophấn khởi
o0o
Trên đường về , Ran và Aoko chia sẽ rất nhiều về cuộc sống của mình .
.
.
. Ran thì không có gì để nói , Cuộc sống của cô rất đơn giản , không cầu kì , không có bất cứ trở ngại gì
- Đây là nhà mình . Nó không to lớn như cung điện của bạn đâu , đừng chê nhé ! - Ran gượng cười , cô nghĩ mình thật thấp kém , không bằng ai cả
- Như vậy thì mới ấm cúng chứ , mình thích lắm ! - Aoko
- A ! ai vậy nhỉ ? - Ran nhìn thấy một bóng người đang ở bên giường bệnh của mẹ . Tiến lại gần một chút , Hình bóng quen thuộc hiện ra .
.
.
. Không ai xa lạ , Là Kaito
- Người đó là ai vậy ? - Aoko hỏi
_ LÀ Kaito . Bạn ấy là bạn thân nhất của mình - Ran nói , mắt không rời kaito
_ Nhà bạn chỉ có 2 người là mẹ bạn và cái anh chàng Kaito đó đúng không ? - Aoko hỏi
_ Ừ ! Chắc vì tớ về trễ mà cậu ấy sang chăm sóc mẹ mình - Ran nói
_ Mình chỉ cần biết vậy thôi . Mình vào vai diễn đây ! - Aoko có vẻ rất hăng hái chứ không ái ngại như Ran . Aoko bước thẳng vào nhà trước sự ngạc nhiên của Ran
o0o Lúc này ở trong nhà .
.
.
- Ran thật là tệ , Đi đây mà bây giờ còn chưa về - Kaito nói khi đang đưa cốc nước cho bà Kisaki , mẹ Ran
- chắc là nó đang đi làm theo thôi mà - Mẹ Ran nói giọng yếu ớt
_ Con về rồi - Aoko trong thân phận Ran Mỏi bước vào
_ Ran ! cậu là gì mà giờ mới về ? - Kaito bước đến gần Aoko , Rồi anh chợt dừng lại , nhận ra có một có gì đó
_ Tớ có chút việc . Sao ? Không được à ? - Aoko nói rất tự nhiên như đã quen nhau từ lâu
- Hả ? Bây giờ còn dám cãi với tớ đó hả ? cậu bận gì thì bận nhưng cũng phải nhớ đền mẹ cậu đang bệnh chứ ? - Kaito bực
_ Được rồi , xin lỗi . Được chưa ? - Aoko nói rồi đi đền giường bệnh của bà Kisaki - Mẹ ơi , cho con xin lỗi . Con sẽ không như vậy nữa - Aoko nói
Còn riêng Kaito , Anh có một cảm giác khác lạ . Anh không biết cảm giác này là gì . Nó khó chịu , và rất bất an . Ran thì đang đứng phía ngoài . Đúng là Aoko hay thật , cho đến một phút mà đã thích nghi được với gia đình cô . Cô chỉ có mẹ là điểm tựa thôi . Bố cô trước đây đi làm ăn xa và sau đó mất tích luôn từ đó .
.
.
. Ran luôn chứng minh cho mọi người thấy cô luôn mạnh mẽ nhưng thực ra cô rất yếu đuối . Khác với Aoko , người dám nghĩ dám làm . Sao cô mạnh mẽ thế ? làm sao cô mới được mạnh mẽ như cô ? Aoko Nakamori và Ran Mori . 2 Con người với gương mặt giống nhau , nhưng tình tình hòan toàn khác nhau . Luệu họ có thể hoàn thành được vai diễn cho nhau ????