Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: Ran Mouri
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 9,289
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
     
     

Bác sĩ cùng Minh về lại căn phòng vừa lúc nãy. Bác sĩ kiểm tra tổng quan người của ông Lương thì phát hiện vì do tai nạn nên ông bị chấn thương vùng đầu dẫn đến việc mất trí nhớ.

Bác sĩ cả bốn chàng trai ra và nói với họ:

- Bệnh nhân của bọn em không sao, nhưng do ảnh hưởng vụ tai nạn nên bị chứng mất trí nhớ, ông ấy có thể nhớ lại nhưng cần phụ thuộc thời gian đừng hối thúc ông ấy.

- Dạ, bọn em biết rồi ạ, cảm ơn bác sĩ nhiều.

Bốn chàng trai của chúng ta, biết vậy nhưng vẫn chăm sóc thầy Lương rất chu đáo. Họ kể về tên của thầy, sự nghiệp của thầy ra sao, thầy có những học sinh nào, đã từng giúp ai. Thầy vì công việc như thế nào. Và họ không quên nói thầy dạy trường nào nữa. Bỗng nhiên thầy nhớ thầy còn có hai người con nhưng họ vẫn đang bận học hành và làm việc bên nước ngoài vẫn chưa về.

Quay lại với Ran - chị ấy vẫn đang say giấc nồng với hơi men chưa tỉnh dậy. Nhưng không hiểu vì sao mà cái gối mà tác giả nằm lên đã ướt đẫm. Không biết vì do nào mà chiếc gối ấy đã bị ướt hết. Chắc là do chị đã đọc lại bức thư mà Tiểu Thiên gửi cho chị. Đọc càng nhiều tim chị ấy càng đau, nước mắt rơi càng nhiều, nhiều lúc chị ấy suy nghĩ rằng : “Tại sao, những thứ tốt đẹp nhất mình đều dành tặng cho anh ấy, cuối cùng cùng anh ấy lại bỏ mình đi, những gì mà mình nhận được như thế này mình muốn anh ta phải nhận được hơn thế, mình muốn anh ta phải đau khổ, mỗi khi nhớ về tình cảm của mình thế mới gọi xin lỗi”.

Chị ấy tuy nhìn bề ngoài có vẻ khá mạnh mẽ, nhưng thực chất chỉ là người phụ nữ ấy chỉ muốn che đậy đi vẻ bên trong yếu đuối của mình. Chị ấy cảm nhận được rằng đến mình không tự bảo vệ mình được thì ai bảo được chị ấy. Chị ấy cũng bắt đầu biết làm đẹp, làm mới mình lên. Nhưng thật sự nhiều khi bản thân chị ấy cũng thế kiềm lòng mình nhớ tới người ấy.

Chị nhìn ra ngoài bầu trời vẫn đang mưa như khóc than cho cuộc sống của chị ấy vậy. Chị ấy buồn vì nhớ Tiểu Thiên. Tuy đây đối với chị không phải là mối tình đầu nhưng cũng là mối tình mà chị ấy dành nhiều tâm tư tình cảm.

Chị thực ra cũng hi vọng một số thứ. Những thứ chị hi vọng rất nhiều. Hoá ra những gì hi vọng thì lại khiến Ran thất vọng càng nhiều. Bản thân chị ấy nhiều khi cảm thấy giờ mình không còn quan trọng.

Đau khổ, dằn vặt khiến cho người con gái ấy lúc nào cũng buồn khổ. Bản thân Ran cũng không biết làm thế nào để trải qua chuỗi ngày như vậy.

Chị ấy tuy biết như vậy, nhưng chị ấy cảm thấy buồn lắm không biết làm sao. Ngày hôm nay là ngày thứ hai rồi nhưng chị ấy không thể nào ngủ được, đây là đêm đầu tiên chị bị mất ngủ. Thức trắng nguyên đêm như sang ngày mới chị không cảm thấy mệt mỏi.

Chị nhìn ra ngoài bầu trời vẫn đang mưa như khóc than cho cuộc sống của chị ấy vậy. Chị ấy buồn vì nhớ Tiểu Thiên. Tuy đây đối với chị không phải là mối tình đầu nhưng cũng là mối tình mà chị ấy dành nhiều tâm tư tình cảm.

Chị thực ra cũng hi vọng một số thứ. Những thứ chị hi vọng rất nhiều. Hoá ra những gì chị ấy , hi vọng thì lại khiến Ran thất vọng càng nhiều. Bản thân chị ấy nhiều khi cảm thấy giờ mình không còn quan trọng.

Đau khổ, dằn vặt khiến cho người con gái ấy lúc nào cũng buồn khổ. Bản thân Ran cũng không biết làm thế nào để trải qua chuỗi ngày như vậy.