Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: Ran Mouri
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 9,289
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
     
     

Thảo nghe anh hai mình nói vậy, cô bé thấy khá buồn cho anh hai mình nhưng cô thấy được tấm chân tình của anh dành cho người con gái anh ấy yêu thương nhất đó là Trang. Hai anh em liền trở lại về phòng của ba mẹ của họ. Đúng lúc đó bác sĩ cũng ra thông báo đã làm tổng quát xong.

Hai anh em bước vào phòng bệnh cùng một cặp lồng cháo. Họ bước vào ba mẹ cậu muốn ngồi dậy. Khôi và Thảo liền dựng gối cho ba mẹ họ và chăm sóc những người quan trọng của hai anh em và sau đó bác sĩ cũng bảo:

- Tôi cũng đã kiểm tra xong. Anh với cô cũng chuẩn bị sắp xếp để cho bệnh nhân chuẩn bị xuất viện nha.

Hai anh em nghe bác sĩ nói như thế, họ cũng an tâm được phần nào. Họ tuy biết ngày ba mẹ của cả hai người ra viện, nhưng hai anh em vẫn ráng chăm ba mẹ của họ. Thế là một buổi chiều trôi qua thật là yên bình.

Đang yên đang lành Thảo nhận được cuộc điện thoại. Đó là Thành người yêu cũ của cô bé. Khôi nhìn là biết cậu bảo Thảo tắt máy. Sau đó anh xin phép:

- Ba mẹ cho con với Thảo nói chuyện chút ạ, con có chuyện muốn bàn với em ấy ạ.

- Ừ, hai con đi đi, nhớ lát quay lại nghe chưa

- Dạ con biết rồi ba

Hai anh em ra khỏi phòng bệnh. Sau đó ngồi trước cửa phòng để bàn bạc. Anh hỏi cô:

- Thằng đó có gọi cho em nhiều không

- Dạ, hai tuần thì em bị cậu ta gọi cho em ba lần ạ

- Vậy khi gọi nó có khủng bố tinh thần em không?

- Hai, em có bí mật này nhưng mà cái này...

.

.

- Làm sao? Em phải nói anh mới giải quyết được chứ.

- Dạ, chuyện là trong khoảng thời gian cậu ta quen em thì em cũng biết được là Thành cũng quen thêm mấy cô bạn nữa ạ

- Ừ, anh hiểu rồi, thôi hai anh em mình vào đi, chuyện này em cứ để anh giải quyết.

- Dạ, em biết hai.

Hai anh em đi vào phòng. Ba mẹ anh tò mò nên hỏi:

- Hai đứa nãy bàn gì thế?

- Dạ, chuyện học hành thôi ạ

- Ừ, vậy các con ráng học hành cho tốt.

- Dạ, tụi con rõ rồi ạ.

Thành dường như quên mất việc, cậu nhận Khôi làm đại ca của mình.

Còn Khôi, cậu vẫn còn nhớ cái ngày mà cậu ta xin làm đàn em của cậu. Anh nhắn tin cho trợ thủ đắc lực của mình và anh cũng nhắn cho Tuấn ngày và kế hoạch anh tính kế hoạch để hạ màn Thành. Anh không trả thù, nhưng anh sẽ khiến cho những người thích Thành sẽ không còn thích cậu ta nữa.

Trong đầu cậu cũng đã vẽ sẵn kế hoạch cho Thảo. Người thân của anh gia đình của anh mà Thành làm như vậy thì xác định với anh. Khôi biết hiện tại em gái anh sẽ không cho anh làm như thế nhưng anh đã quyết rồi. Anh bảo với Thảo rằng:

- Cách trả thù là em hãy trở nên xinh đẹp và có thể độc lập tài chính thì nó sẽ hối hận thôi

- Nhưng mà phải làm cách nào vậy hai.

- Em đừng lo còn hai mà, anh vẫn luôn mở rộng vòng tay giúp đỡ em mà.

- Dạ.

Anh thấy được em gái của anh đã cười. Anh thấy nụ cười của em gái của mình thật đẹp. Nụ cười ấy như một tia nắng làm tan chảy trái tim băng giá. Anh thấy hơi tiếc nhưng thôi. Khôi có chút suy nghĩ: "Ước gì Thảo là người lạ" Nhưng anh khựng lại anh thấy có gì đó sai sai. Nên anh không nghĩ nữa. Anh biết nếu như sẽ rất tội người mà anh yêu nên anh từ bỏ ý định đó.

Thế là buổi tối đã qua và đến ngày mai ông Khương và bà Trang cùng hai anh em xuất viện. Ngày hôm sau cuối cùng cũng đã tới. Hai anh em nhà họ Nguyễn, họ cũng đưa ba mẹ của mình xuống. Thảo thì đưa ba mẹ xuống còn anh thì đi lấy xe. Hôm nay anh đi một chiếc xe ô tô bốn chỗ. Nhìn nó khó sang chảnh. Đó là chiếc Mercedes, với màu đen huyền bí khiến chiếc xe càng trở nên đặc biệt. Khôi đợi ba mẹ và cô em gái của anh trước cổng bệnh viện.

Nửa tiếng sau cô cùng với ba mẹ cô đã ra đến cửa. Cô thấy chiếc xe của Khôi cô ra hiệu. Anh đi ra mở cửa xe để bố mẹ anh vào xe. Ba anh thấy chiếc xe nên hỏi:

- Dạ, đây là chiếc xe mà các bạn hâm mộ con tặng ba ạ.

- Ra là thế

- Thôi lên xe thôi bà. Mai còn có việc nữa.

Ba mẹ của hai người lên xe. Sau đó, khoảng tiếng sau cả bốn người đã trở về căn nhà quen thuộc. Trang người yêu anh ở căn hộ Khôi thuê cho cô cũng khá gần nhà anh. Cô chỉ cần đi vài bước chân là tới. Nhưng cô mới được đến nhà anh một lần. Nhưng lần đó là anh muốn đưa cô sang nhà anh chơi. Đó cũng là lần cuối cô đến nhà của Khôi.

Căn nhà nguy nga ấy đứng tên của ba người bà Ngô Thu Trang, ông Nguyễn Hữu Khương và cậu con trai quý tử của hai ông bà là Nguyễn Hữu Khôi, còn cô bé Nguyễn Phương Thảo vì nhỏ tuổi nên chưa đến ngày. Khi nào đến ngày thì hai ông bà sẽ làm thủ tục. Họ vừa về đến nhà, chưa kịp cơm nước hay tắm rửa họ lại lao vào công việc, Khôi thấy vậy anh thở dài ngao ngán.