Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: Ran Mouri
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 9,221
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
     
     

Anh vừa bước ra khỏi cửa, liền gọi cho Hoàng Anh. Cậu thấy Sơn gọi liền lập tức nghe máy:

- Alo, em nghe.

Anh ấy nghe cậu nói vậy, liền bảo:

- Tôi đã gửi địa chỉ, cậu chỉ cần qua đó. Gọi cho tôi là được.

Thấy Sơn bảo mình như vậy, cậu ta lại bảo:

- Dạ, vâng ạ.

Chỉ 5 phút sau, cậu ta đã xuất hiện tại địa chỉ, anh lên chỗ mà Sơn ngồi. Nhìn thấy cậu, anh nghỉ ngơi một lát rồi nói:

- Cậu muốn hẹn tôi ra làm gì?

Hoàng Anh nói là:

- Anh giúp em được không ạ? Em thật sự rất yêu cô ấy.

Sơn nhìn anh rồi nói:

- Cậu thật sự muốn quay lại với em tôi. Cậu nên nhớ nếu yêu nó cậu khổ lắm đấy.

Hoàng Anh gương mặt thể hiện rõ được sự quyết tâm, nói rằng:

- Em không sợ khổ, cô ấy có thể chê em nghèo, chê em không có ý chí. Em muốn anh giúp em theo đuổi cô ấy.

Sơn nhìn chàng thanh niên trước mắt, anh nói như vừa lúc nãy không phải anh không tin Hoàng Anh, cũng chẳng phải anh không thấy sự quyết tâm của cậu ấy, mà vì anh lo cho chàng trai vì nếu theo đuổi người em gái của cậu sẽ chẳng có tương lai. Anh nhìn chàng đang ở tuổi hai mươi hai nhưng lại vì một người con gái mà lại vứt bỏ tương lai rộng mở đang đón chờ phía trước.

Phương không hề biết cuộc gặp mặt giữa người cô phải suy nghĩ thật kỹ để chia tay với người anh trai thân thiết của mình đang lên kế hoạch để giúp Hoàng Anh theo đuổi cô một lần nữa.

Khi mà gần với cậu ta hơn, Sơn cảm thấy đúng như Phương nói với anh hôm đó là "Anh ấy với em yêu nhau đã được mười năm, những thời gian ấy em đủ hiểu là anh ấy liệu sẽ làm gì khi mất em, anh ấy sẽ tìm mọi cách để có lại được em anh ạ.

" Sơn hôm đó còn hỏi cô em gái mình là: "Kể cả hi sinh tính mạng của của cậu ta và không còn tương lai, cậu ấy vẫn muốn yêu em sao?" Cái hôm Sơn hỏi cô em gái của mình là hai ngày trước khi mà anh được Hoàng Anh hẹn. Lúc đó, em của anh không ngại trả lời: "Đúng vậy đó, hai à".

Anh lúc trước khi gặp Hoàng Anh cứ nghĩ rằng sẽ không có ai như vậy, nhưng gặp và tiếp xúc với cậu ta dường như quan điểm của anh có chút sai. Sơn dường như cái sai của mình chính là đánh đồng thành một.

Anh không suy nghĩ nhiều nữa, liền đưa cậu những kế hoạch nên làm thế nào để tạo bất ngờ cho Phương. Cậu cũng đã làm một số thủ tục để Phương không lo viện phí khi mà cấy ghép mắt. Những gì mà cậu làm đều âm thầm không một ai biết. Ngay cả Sơn không hề hay biết cậu ta đã chuẩn bị từ trước.

Phương thấy Sơn lâu mãi chưa về, cô gọi cho anh, đang bàn thì anh thấy em gái mình gọi liền nghe máy:

- Alo, anh nghe.

Phương nghe giọng anh liền hỏi:

- Anh sắp về chưa? Nếu anh chuẩn bị về thì mua cho em một hộp bánh trà xanh với một cốc hồng trà sữa nhé.

Sơn nghe vậy, anh nói:

- Ừ, anh biết rồi. Lát anh về rồi mua cho em. Em mua gì nữa không anh mua cho.

Phương nghe anh trai mình nói vậy, liền bảo:

- Dạ không anh. Chỉ cần anh mua và về nhà với em là được rồi.

Sơn nghe em gái mình nói vậy, cậu cũng chẳng ngần ngại và nói:

- Anh về bây giờ, đợi anh một lát.

Sau khi tắt máy, anh nói với Hoàng Anh rằng:

- Hôm nay, chúng ta bàn tới đây thôi. Tôi có việc phải về hẹn cậu khi khác nha.

Cậu ấy nghe chàng trai ấy nói vậy liền nói:

- Vâng, nay anh giúp em nhiều rồi. Em chào anh ạ.

Hoàng Anh tiễn Sơn một đoạn, sau đó, cậu lại đi dạo để suy nghĩ nên làm gì để có thể âm thầm bảo vệ Phương. Chàng trai này, tại sao anh ấy lại yêu thương Phương như vậy. Điều đó khiến cho Sơn tự hỏi rất nhiều. Tại sao cậu ta lại muốn yêu em gái anh?

Anh không suy nghĩ đi mua đồ cho Phương. Xong xuôi, anh trở về nhà. Sơm còn mua thêm khá nhiều thức ăn. Anh về đến nhà, đồng hồ vừa điểm 9 giờ sáng. Anh ấy vào đã gọi Phương xuống ăn những món mà anh mua cho cô. Anh lại về phòng làm việc của mình. Sơn bảo với cô em gái của mình rằng:

- Có gì cứ nhắn cho anh nhé. Anh qua chỗ em. Anh giúp.

Phương gật đầu, sau đó bắt đầu ăn. Anh về phòng làm việc của mình. Mọi việc cũng đã dần được giải quyết xong.

Những gì mà Hoàng Anh âm thầm làm, có cậu và bạn thân cậu chính là Khôi biết. Nhưng mà, cậu bạn vào sinh ra tử ấy của anh ấy chỉ biết là Hoàng Anh chuẩn bị tiền giúp cho một người ghép giác mạc. Khôi lại chẳng hề biết anh ấy chuẩn bị cho ai.

Hoàng Anh lúc này, cậu làm hục mặt để đủ tiền để có giúp Phương chữa mắt. Những gì cậu ấy làm, rất âm thầm, lặng lẽ. Chính những việc Hoàng Anh làm nhưng cô ấy lại chẳng hề hay biết.

Phương nghĩ rằng: "Mình chỉ cần kết thúc với cậu ấy là được". Những gì cô ấy trải qua, những gì cô ấy cần phải làm, những công việc mà sau này sẽ chẳng nhìn được nữa sẽ ra sao? Phương còn nghĩ được tiếp rằng: "Hoàng Anh với mình yêu nhau cũng lâu, liệu có như mình nghĩ, anh ấy có thể vì mình mà giúp đỡ anh em mình hay không?"

Nếu như mà Hoàng Anh mà biết được suy nghĩ của cô ấy lúc này, chắc lúc đó cậu ta sẽ trả lời rằng:

- Chắc chắn rồi, anh luôn muốn mang lại điều tốt đẹp nhất cho em. Đừng lo em sẽ trở thành gánh nặng của anh. Vì đối với anh, em không phải là gánh nặng của anh. Bé ngốc ạ