Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: Ran Mouri
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 9,221
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
     
     

Phương thấy cô thật may, cũng hên là cô ấy chưa ngồi vào chỗ. Cô liền ra khỏi lớp, xem lại lịch và đã về đúng lớp của mình.

Nhưng khi cô vào lớp lại chẳng thấy có một ai. Phương nghĩ cô vào nhầm lớp cho đến khi bạn lớp trưởng của cô ấy mang chiếc bánh sinh nhật vào và cả gần như cả lớp hát bài chúc mừng sinh nhật. Nhưng mà theo như cô nhớ sinh nhật của mình là ngày 27 tháng 6 mà.

Lớp trưởng bật đèn lên, thấy được sự bất ngờ xen lẫn ngạc nhiên vì chưa hiểu chuyện gì xảy ra của Phương. Cậu ta mới bật cười và nói:

- Chúc mừng sinh nhật Đức Anh nha, chàng trai ngồi đằng sau Phương.

Cô nàng nghe vậy, liền ngồi xuống chỗ ngồi. Nàng ta cũng chúc mừng sinh nhật cậu ta. Không chỉ có vậy, mà cô nàng sinh viên ấy của chúng ta còn tặng cho chàng trai ngồi sau mình một món quà.

Chàng ta mở món quà ra đó chính là thứ trước giờ cậu ta luôn muốn có nhưng chưa có đủ thời gian. Đó là bộ truyện tranh conan trọn bộ từ tập đầu tiên đến tập 99.

Nhận được món quà ấy thì một bạn fan cuồng nhiệt conan cuồng nhiệt như lớp cũng rất thích. Chàng lớp trưởng của lớp Phương tên là Trần Minh Thuận.

Giới thiệu sâu hơn về bạn Thuận này cho những bạn đọc chưa rõ nha. Cậu trai trẻ này thì bằng tuổi của Phương tuy nhiên với vẻ ngoài khá bảnh trai của cậu thì rất nhiều bạn nữ sinh trong trường hay ngoài trường đều thích. Còn khi nhắc đến bạn nam thì lại ghen tỵ với nhan sắc của Thuận vì cậu không chỉ đẹp trai học giỏi mà còn rất ấm áp với bạn học của mình không chỉ nam mà có cả nữ. Cậu thì đã có bạn gái hay nói cách đúng hơn là người yêu nhưng hai người học khác trường.

Cậu với người yêu của cậu ta sống chung với nhau. Thuận lúc có người mà cậu thương và chưa có cậu giống như nhau. Tính cậu thì luôn hòa đồng, vui vẻ nhưng luôn có những điều kiện như sau. Học ra học, chơi ra chơi. Nếu đã học thì cần cố hết sức để có thể làm, khi chơi cố gắng để có thể tốt nhất. Nếu như lúc cô học cấp ba, Khôi là lớp trưởng của khối, của năm, thì hiện tại ở đại học Phương cũng có lớp trưởng của năm như vậy. Tuy không bằng Khôi, nhưng cô cảm thấy khá nể trọng lớp trưởng của mình.

Chàng trai Thuận-lớp trưởng lớp Phương đã trở thành thần tượng trong mắt các bạn nữ sinh viên không chỉ có những người ấy còn có các bạn nam sinh viên yêu quý cậu. Cậu bạn nam sinh này cũng được các thầy cô giáo giảng viên vô cùng yêu quý.

Chiều hôm ấy, sau khi sinh nhật của bạn Đức Anh được tổ chức xong. Giảng viên lớp của cô ấy vào để giảng và học tiếp tục. Bài giảng của cô kéo dài trong hai tiếng đồng hồ. Nhiều bạn trong lớp buồn ngủ nhưng vẫn ráng cố gắng để viết bài.

Sau khi giảng xong một đoạn, cô cho các bạn sinh viên nghỉ 20 phút để có thể tỉnh táo tiếp tục cho việc học. Nhiều bạn sinh viên chưa kịp ăn trưa tự mua cho mình những ổ bánh mì kẹp trứng hay mua một số thức ăn khác nữa.

Thời gian trôi qua thật nhanh, hai mươi phút nghỉ giải lao đã trôi qua. Giảng viên lớp của Thuận cũng đã về lớp tiếp tục bài giảng của mình. Sau khi dạy xong đã là chuyện của hai tiếng sau. Học xong, cô ấy trở về nhà bằng chiếc xe máy quen thuộc.

Cậu trai trẻ ngồi cùng bàn mang tên Ngô Anh Đức gần lúc tan cậu ta nói với Phương rằng:

- Cậu có phiền nếu như tôi đèo cậu về.

Cô ấy nói:

- Tôi tự về được. Cảm ơn vì ý tốt nhưng tôi xin lỗi.

Chàng trai ấy vẻ mặt ỉu xỉu liền gọi bạn đến để đưa cậu ấy về. Cậu ta muốn tìm hiểu về cô nàng cùng bàn của mình nên đã nhờ một người rất thân với cậu ta trước đây. Người đó là anh em sinh đôi của Khôi.

Cậu ta gọi điện cho Toàn, chàng trai sinh đôi này thấy số khá quen liền nghe máy khi thấy có tiếng chuông điện thoại:

- Alo, tôi nghe

Khi thấy giọng của cậu ấy, thì chàng ta mới hỏi:

- Alo, tôi thích một cô gái ngồi cạnh tôi. Nhưng không biết phải làm sao? Cậu giúp tôi được không?

Nghe thấy vậy, Toàn liền hỏi:

- Cô nàng đó tên gì?

Đức ta liền trả lời rằng:

- Cô ấy tên là Phương, tên đầy đủ là Ngô Thu Phương.

Nghe đến đây, cậu bạn của Đức liền bảo:

- Cậu nên từ bỏ đi, cô ấy có người yêu rồi đó.

Cậu ta nghe Khôi nói vậy, liền bảo:

- Ừ, tôi biết rồi. Cảm ơn cậu.

Cảm ơn xong, cậu ta cúp máy. Chàng trai ấy, cũng thấy thật may khi mình có một người bạn trong cuộc như vậy. Ngày mà Phương chờ đợi đã tới.

Hôm nay, cô đến nơi mà Ran chỉ cho mình để học Tiếng Anh. Đến nơi cô ấy bất ngờ với vẻ đẹp của nó. Nhìn bên ngoài thì không đến nỗi nào nhưng bên trong khiến cho cô nàng mắt chữ O mồm chữ A.

Lúc cô ấy chuẩn bị đến cũng gọi cho Ran trước. Cô nàng Ran Mouri của chúng ta cũng đã tự tay chuẩn bị hết tất cả mọi thứ, tất nhiên cả việc học tiếng anh của Phương cũng được Ran tính toán từ trước.

Mọi việc cũng do một tay Ran sắp xếp. Nhân viên mà cô chuẩn bị, giáo viên cũng đã được chị ấy sắp xếp cũng đã vào việc. Phương vào thì gặp là chính là thấy cô gái lễ tân. Lúc này, Phương chạy ra chỗ bàn mà có hai nữ lễ tân và một nam lễ tân đang ngồi nghe điện thoại. Cô hỏi chị lễ tân ở gần ngay đó là:

- Dạ em chào chị, hôm trước chị Ran có bảo em qua đây để học tiếng anh đó ạ. Không biết là em lên đâu ạ.

Cô nàng đáp lại Phương bằng giọng khá niềm nở:

- Em ngồi đây đợi chút để chị thông báo rằng em đã tới nha.

Cô nàng tiếp tân Thuỳ Dương mới sử dụng máy bàn thông báo cho Ran:

- Chị ơi, Phương đến rồi ạ.

Cô nàng năng động đầy cá tính tên Ran ấy liền bảo:

- Em bảo Phong dẫn cô bé lên tầng ba phòng số hai nha.

Cô nàng liền đáp lại:

- Dạ, vâng. Để em báo cậu ấy.

Dương liền đập vào vai chàng thanh niên còn đang ngủ. Chàng trai thấy có người đập vào người mình định đánh lại nhưng thấy phản ứng của Phương cảm thấy chưa phải lúc anh liền nghiêm túc lại. Cô gái nói với cậu trai trẻ vừa mới tỉnh ngủ kia là:

- Anh đưa cô gái đang ngồi chờ kia lên tầng ba phòng số hai nha.

Cậu ta tính nói lại, nhưng nghĩ lại nên thôi. Tiếp đó, cậu ra chỗ Phương đang ngồi chờ và nói:

- Chào bạn nha, bạn nữ kia thông báo với cả chị bên mình rồi. Bạn lên với mình nha.

Cô gái nghe thanh niên trẻ nói vậy, cô cũng đi theo. Chàng trai đưa cô lên tầng ba phòng số hai. Đến nơi cậu ấy gõ cửa, một chàng thanh niên đang dạy Tiếng Anh ở trong mở cửa. Cô ấy đi vào, sau đó Phong cũng đi chung với cô vào và bảo:

- Đây là học sinh mới của lớp chúng ta. Em gửi em ấy vào đây. Còn em xin phép đi trước ạ.

Phương ở lại, cô giới thiệu họ tên. Tiếp đó, cô xuống ngồi ở gần cuối lớp. Cô ấy sau khi đã ổn định vào chỗ ngồi, liền cùng các bạn tiếp tục học. Sau khi học được tầm bốn lăm phút thì giáo viên cho các bạn học sinh nghỉ giải lao trong vòng mười lăm phút.

Lúc cô ấy đang đi thì vô tình đụng phải một thanh niên. Cô ấy xin lỗi, sau đó đi tiếp. Nhưng chàng thanh niên ấy không chịu bỏ qua. Anh ta nói:

- Này cô gái kia, đứng lại.

Phương liền dừng lại, chàng trai cầm chiếc khăn đưa cho cô và nói:

- Cô làm rơi chiếc khăn này.

Anh liền đưa chiếc khăn vừa bị rơi đưa cho Phương:

- Khăn của cô đây.

Phương cầm lấy chiếc khăn của mình, cô ấy cảm ơn anh rồi rời đi. Mấy phút sau, Phương về lớp. Lớp cũng có một bạn học sinh mới.

Khi mà cậu ta vào, Phương cảm giác cô vừa mới gặp. Sau mấy tiếng đồng hồ trôi qua, cuối cùng cũng đã xong. Thời gian học từ lúc 7 giờ đến 9 giờ 30 phút mới xong.

Học xong cô cũng cất sách vở để chuẩn bị về. Chàng trai nãy mà cô ấy vô tình đụng phải liền bảo:

- Xin chào, tôi là Nam. Rất vui được làm quen với cô.

Phương vừa cất sách vở xong, cô cũng quay sang chỗ của Nam đang ngồi, vì thế cô gái cũng nói:

- Chào, rất vui được biết bạn. Tôi tên là Phương.

Nam nghe vậy cũng hỏi Phương rằng:

- Cậu học Tiếng Anh được bao lâu rồi?

Cô ấy cũng trả lời rằng là:

- Chưa lâu lắm, mình mới học có một tháng thôi. Vậy tạm biệt bạn nha mình có việc nên mình về trước.