Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: Ran Mouri
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 9,358
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
     
     

Khi mà Tiểu Diệp bắt đầu ngủ, Ran cũng nhẹ nhàng dọn dẹp căn nhà sao cho gọn gàng nhất. Đang dọn dẹp thì ba của Ran ra khỏi phòng, ông ấy liền bảo với chị ấy rằng:

- Con dọn xong đi, qua nói chuyện với bố một chút.

Thảo dọn dẹp một lúc là qua mười lăm phút đồng hồ đã xong. Chị ấy cất dọn đồ, tiếp đó Ran ra phòng khách ngồi đối diện bố của chị ấy, ba của Thảo hỏi:

- Con năm nay bao nhiêu rồi, mà chưa kiếm việc làm đi?

Chị ấy nghe vậy lền bảo:

- Con năn nay mới năm cuối đại học, mấy hôm nữa con sẽ xin đi làm thêm, con sẽ không phiền ba với dì nữa đâu.

Ba của Thảo nghe vậy liền gật đầu, sau đó ông lại trở về phòng. Căn phòng lại trở nên yên tĩnh, chị ấy nhìn đồng hồ thì đã một giờ, chỉ còn nửa tiếng nữa Tiểu Diệp phải đi làm. Chị ấy vẫn để cho cô bạn của mình ngủ thêm một lúc nữa. Khi thấy đồng hồ chỉ còn mười lăm phút nữa, chị ấy vào phòng của mình gọi Tiểu Diệp dậy. Sau khi mà cô bạn thân của chị ấy dậy, nhìn đồng hồ thấy còn mười lăm phút mới đến giờ đi, thì Tiểu Diệp lúc ấy nghĩ gì, nên lúc ấy cô ấy cũng dậy, chuẩn bị đồ các thứ đến giờ Diệp Tử đi làm.

Cô ấy vừa đi được một lúc thì Thập Nhất đến. Anh tìm hiểu mãi mới có thể tìm thấy và đến đây. Nhìn thấy chàng trai đứng trước cửa nhưng chị ấy không có ý định mở cửa. Chàng trai ấy bấm chuông nhưng hình như anh thấy người con gái ấy không mở cửa. Cảm xúc lúc này của Ran đang lẫn lộn, nửa muốn mở nhưng nửa không muốn mở cho chàng trai đang đứng trước cửa kia. Nhưng mà sau một hồi suy nghĩ, cô quyết định mở cửa cho Thập Nhất. Chàng trai được mở cửa anh ôm chầm lấy người con gái ấy, nhưng đổi lại chị ấy lại đẩy anh ra. Thập Nhất không hiểu tại sao người con gái ấy lại đối xử với mình như vậy. Anh thấy vậy, khá bất ngờ liền hỏi:

- Sao em lại đối xử như thế với anh? Em biết em làm thế là có lỗi với anh lắm không?

Ran cười một cách khinh bỉ và nói:

- Có lỗi với anh, anh nực cười thật đấy. Anh đã đuổi tôi thế nào anh quên rồi à? Giờ anh nói tôi làm vậy là có lỗi với anh, anh nghĩ hiện tại lúc này anh cao thượng lắm sao? Tôi đã từng nghĩ muốn quay lại với anh nhưng hiện tại tôi nghĩ lại rồi. Tôi sẽ không bao giờ quay lại với anh.

Tiếp đó, cô đẩy anh ra khỏi cửa và khóa cửa lại. Anh chưa kịp phản ứng lại đã bị chị ấy đẩy ra khỏi cửa. Chị ấy cũng nhanh chóng nhờ đàn em của mình đưa Ran và ba cô ấy đi đến chỗ khác. Căn nhà này nó rộng hơn căn nhà kia khá nhiều. An ninh thì khỏi bàn, đây chính là địa bàn tổng của cơ sở mật thất của bên Ran. Tạm thời chị ấy cho ba mình ở tạm đây, vài ngày sau chị ấy sẽ đưa ông ấy đi đến nơi ở mới.

Thập Nhất nghĩ người con gái mà trước đây từng là người mà anh yêu, cũng từng cố gắng vì anh nhưng sao anh lại thấy người con gái ấy lại khá xa lạ, không còn nhìn thấy cảnh sợ sệt của cô ấy trước mắt anh. Ran hiện tại vẫn còn đi làm bên công ty của anh, nhưng tần suất làm việc của chị ấy cũng giảm dần đi, từ mỗi ngày Ran đi làm thì chị ấy sắp xếp lịch làm việc và từ thứ hai đến thứ sáu cô đến công ty của anh, những ngày còn lại thì Thảo lại về công ty để sắp xếp công việc. Sáng thì chị ấy không còn chuẩn bị cho anh nữa và trưa cũng vậy. Vì thế, từ cái hôm mà chị ấy đi anh đã quen với việc ăn tại nhà hàng rồi.

Anh nhớ lại hôm nay anh đến đây là muốn quay lại với Ram và xin lỗi chị ấy. Nhưng kỳ lạ thay, anh không thể xin lỗi Ran, mặc dù anh chính là nguyên nhân gây ra cớ sự ngày hôm nay. Anh không hề hay biết được rằng chỉ cần lời xin lỗi của anh, Ran sẽ thay thứ cho Thập Nhất. Chàng trai lúc này vẫn đứng trước căn nhà không có người ấy, bấm chuông liên hồi, nhưng đáo lại anh là một sự tĩnh lặng. Cuối cùng, cậu ta bỏ cuộc trở về nhà.

Lúc này, Ran đã thuê được một căn nhà mới. Chị ấy đã đưa ba của mình đến đó và để ông ấy ở phòng ngủ của mình. Ba của chị ấy không hề hay biết về sự chuyển nhà ấy. Tại lúc Ran di chuyển tất cả mọi thứ đều yên tĩnh, kể cả đưa ông ấy về phòng. Chị ấy biết trước sau gì ba mình cũng biết chuyện này nên chính Ran cũng chuẩn bị sẵn tinh thần để trả lời. Mấy phút sau, ba của chị ấy tỉnh lại, thấy phòng khác liền hỏi:

- Thảo, đây là đâu con. Sao mà đã chuyển nhà rồi.

Đứa con của ông nhìn về phía đó và nói:

- Nãy con bị làm phiền nên con chuyển nhà thôi. Ba yên tâm, con mang cả đồ của ba đi cùng luôn rồi ạ.

Ran cũng đưa đồ của ba mình gửi cho ông ấy, sau khi nhận được đồ của mình, ông Đức đi tắm. Chị ấy lúc này cũng chuẩn bị đồ ăn tối cho hai ba con. Nhưng vô tình để ý máy của chị ấy hình như có định vị. Ran tắt nguồn, chị ấy lấy một chiếc điện thoại khác gọi cho Trung, cậu thế Thảo gọi liền nghe máy:

- Dạ, alo em nghe.

Ran nói:

- Em có đang bận gì không? Tiện qua đây không?

Trung nghe chị ấy hỏi vậy liền trả lời:

- Em đang bận, em làm nốt một số việc. Bây giờ em không tiện chị ạ.

Ran nghe cậu ta nói vậy liền bảo:

- Ừ, thôi được rồi. Vậy em làm xong việc của em đi.

Sau đó, chị ấy tắt máy. Trung cũng không nghĩ gì nhiều cậu ấy làm tiếp công việc của mình. Chị ấy mua cho mình một chiếc điện thoại mới, mua cho mình một chiếc sim điện thoại mới. Chiếc sim cũ cô ấy vẫn giữ nhưng đã làm mọi bảo mật để bảo vệ bản thân.

Mọi chuyện đều rất yên lành, một tuần trôi qua, hai tuần trôi qua tất cả các việc đều ổn. Không còn có ai làm phiền ai cả. Chị ấy cũng yên tâm hơn hẳn, Ran cũng nhanh chóng gọi lại cho bên đối tác của mình, chàng trai nhận được cuộc gọi của chị ấy liền nghe máy:

- Alo, tôi nghe. Có chuyện gì không?

Ran liền nói:

- Hôm nay, tôi rảnh lát nữa anh qua chúng ta bàn bạc và ký hợp đồng luôn nha.

Chàng trai tên Lý Nam Hữu ấy liền bảo:

- Ừ, được rồi. Tôi chuẩn bị ra bây giờ. Nay tôi bận nên tôi cử phó giám đốc với người đại diện theo ủy quyền của tôi.

Ran nghe vậy liền nói:

- Được, địa chỉ vẫn chỗ cũ nha.

Chỉ mười lăm phút sau, chị ấy đã có mặt tại điểm hẹn. Diệp Hàng Thành và cậu trai trẻ kia mấy phút sau đã xuất hiện. Cô nàng lần đầu được thấy thần tượng của mình thì rất vui mừng, Ran không ngờ được rằng cấp dưới của đối tác mình không chỉ đẹp trai mà còn biết nhiều thứ tiếng. Hai người bàn bạc cuối cùng thì bên đối tác của Ran đã quyết định là hợp tác cùng với chị ấy với số tiền là 450.

000.

000 đồng. Sau khi được ký kết hợp đồng xong.

Diệp Hàng Thành chuẩn bị đi, chị ấy gọi lại:

- Anh phó giám đốc cho em xin chữ ký được không ạ? Em hâm mộ anh lắm.

Ran chạy theo cầm bản hợp đồng, sau đó chị đưa anh ấy quyển sổ với cái bút. Chàng trai ấy ký cho chị ấy, nhận được chữ ký của anh ấy Ran vui lắm. Chàng trai ấy thấy chị ấy thích như vậy, Hàng Thành lấy ra trong cặp của mình một chiếc ảnh của mình chụp với nhóm JS Model. Anh bảo rằng:

- Anh tặng em, người hâm mộ của anh.