Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: Ran Mouri
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 9,289
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
     
     

Cả công ty nghe vậy vui lắm. Lúc này, Thảo cũng nhắn tin báo cho chủ tịch của mình. Hưng cậu ấy cũng nhanh chóng tắt hết đèn điện và xuống chỗ nhân viên của mình. Thảo liền gọi anh em lấy một ba chiếc xe, hai chiếc bốn chỗ và một chiếc bảy chỗ. Mười phút sau, ba chiếc xe đã đỗ trước công ty và gọi cho chị ấy. Mọi người xuống chỉ có năm phút, sắp xếp xong xuôi ba chiếc xe cùng đến cửa hàng Việt - Nhật. Mọi người vào hết chị ấy gửi tiền, cho cả ba xe rồi bước vào. Thảo vừa tiến vào chuẩn bị báo nhân viên phục vụ thì điện thoại của chị rung lên vì thế Thảo ra ngoài nghe điện thoại:

- Alo, chị nghe đây.

Cậu Thiên Nhất ấy liền nói:

- Dạ bàn của chị là bàn 23 chị nhé.

Chị ấy nghe vậy liền bảo:

- Ừ, chị cảm ơn em nha.

Sau đó, Ran tắt máy. Cô tiến vào gọi phục vụ bảo là, chị là Thảo chị được bạn Thiên Nhất báo chị bàn số 23 rồi. Nó ở đâu em chỉ chị được không. Cô nàng phục vụ nhìn chị ấy rồi chỉ cho Thảo bàn số 23. Biết được chỗ, chị ấy không quên cảm ơn cô gái ấy rồi ra bàn đã đặt của mình. Bàn đặt cho mười một người nhìn nó khá đặc biệt. Trong khi mười con người đang cầm thực đơn để gọi món thì có một con người còn lại cứ mân mê một tấm hình. Và chị ấy chợt nhớ là hôm nay là ngày 31 tháng 8 là sinh nhật của thần tượng mình. Nhưng Thảo chưa kịp lưu số của Diệp Hàng Thành. Chị ấy liền lấy máy nhắn cho đối tác của mình xin số của cậu ấy. Thảo nhắn là:

_Lý Nam Hữu ơi, anh cho em xin số anh Tiểu Diệp được không?

Cậu ấy thấy vậy, tuy hơi bất ngờ liền hỏi:

_Em xin số cậu ấy làm gì?

Thảo nhanh chóng nhắn lại:

_Dạ, em muốn học tiếng Trung, nên em muốn xin số anh ấy để mong anh ấy dạy cho em được không ạ?

Anh thấy chị ấy nhắn vậy, biết là chỉ là nói dối nhưng vẫn cho:

_Đây nha, 09 235X XXXXX. Còn sáu số còn lại tự tìm nha, chứ anh không cho đâu.

Thảo thấy vậy liền nhắn:

_Dạ, em cảm ơn anh. Em sẽ tự mò cảm ơn anh à.

Họ gọi món và ăn liên hoan xong cũng đã đến tám giờ. Chủ tịch Hưng biết Thảo chủ trì nên đứng ra chủ chi giúp cho chị ấy bữa ăn này. Mọi người chuẩn bị đi thêm tăng hai thì có một số lạ gọi cho Thảo, nhìn số đầu có vẻ hơi quen quen, nhưng vẫn nghe máy:

- Alo ạ

Chàng trai ở đầu dây bên kia, muốn trêu chị ấy liền bảo:

- Nãy em còn nhắn tin xin số của Tiểu Diệp này, em quên anh rồi sao? Anh muốn hẹn em đi chơi, nay hay mai được nào?

Thảo nghe vậy thích lắm nhưng mà bảo rằng:

- Anh ơi, tối nay em có hẹn với công ty rồi. Để ngày mai, anh nha.

Tiểu Diệp nghe vậy vui lắm. Anh bảo:

- Ừ, vậy chiều mai lúc hai giờ hẹn em ở nơi mà chúng ta gặp nhau nha. Anh muốn đưa em đi đến nơi này. Tạm biệt và hẹn gặp lại.

Chị ấy cũng không quên chào tạm biệt anh ấy. Ngay sau đó chị ấy cũng không quên lưu số của chàng trai Tiểu Diệp lại bằng cái tên My Idol. Chàng trai thần tượng của cô nàng Ran thì lưu là My fan. Hôm ấy, đi mà chị ấy cười suốt. Sau khi đi xong tăng hai, mọi người trở về căn nhà thân thương của mình. Ran nhìn căn phòng được mình dọn sạch sẽ. Chị ấy mở tin nhắn lên có tin nhắn ba gửi cho mình với nội dung như sau:

_Thảo con, nếu con đọc được dòng thư này thì ba đã về quê rồi. Ba hôm trước lên vì hay tin con bị tai nạn ba lo cho con nên mới lên xem con thế nào? Nhưng sau vài ngày ở với con, thấy con đã khỏe ba yên tâm rồi. Còn nếu khi nào nhớ ba, cứ về quê ba luôn chào đón con trở về. Cảm ơn con vì đã chăm sóc cho ba suốt thời gian qua. Những gì mà ba đã đối xử không tốt với con thì ba đã tự kiểm điểm bản thân. Thảo à, hãy luôn vững tin, hãy cố gắng tiếp tục, con đã thành công. Cuối dòng ba chỉ muốn chúc con sẽ hạnh phúc khi đi trên con đường mình đã chọn.

Cảm ơn và tạm biệt đứa con thân thương của ba.

Nhìn dòng tin nhắn của ba mình mà bất giác người con gái ấy chợt rơi những giọt nước mắt. Chị ấy nghĩ: "Ba ơi, cho con xin lỗi là con bất hiếu, là con không chăm sóc cho ba tốt, con xin lỗi ba nhiều". Ran định nhắn vậy cho ba của mình nhưng chị ấy nghĩ lại và gửi ba dòng tin như sau:

_Dạ, con đã nhận được tin từ ba. Mong ba luôn sống tốt, khi nào ba nhớ con hãy lên đây. Căn nhà này luôn chào mừng ba trở lại. Hãy sống thật tốt ba nhé. Con yêu ba. Còn điều quan trọng nhất, ba hãy nhớ luôn giữ gìn sức khỏe để thấy con của ba cưới nữa chứ. Con vẫn luôn sống tốt, không cần tiền của ba. Nếu mà ba khó khăn quá, cứ gọi con nha.

Ba của chị ấy không nhắn lại nhưng vẫn gửi cho Ran bằng gương mặt cho chị ấy. Cuối cùng, ba của chị ấy vẫn nhìn vẫn không tránh được sự đau xót trong lòng. Ông ấy không ngờ được rằng vì những thứ gọi là cơm áo gạo tiền mà khiến chị ấy trở nên nên như vậy. Trước đây, ba chị ấy vẫn còn nhớ, Ran năm đó vẫn là một cô bé hôn nhiên, vô lo, vô nghĩ. Nhưng giờ chính ông ấy cảm nhận, sự vô tư còn có trong tính cách của chị ấy nhưng sự hồn nhiên và vô lo, vô nghĩ không còn tồn tại nữa. Chị ấy trưởng thành hơn biết lắng nghe mọi người, từ đó tìm ra được những phương án tốt nhất để có thể phát triển hơn.

Những dòng tin nhắn ấy khiến người người cha của Ran suýt khóc, nhưng người đàn ông không kìm nổi mà bật khóc. Nếu mà Ran mà biết được ba mình vì chị ấy mà khóc không biết phản ứng của người con gái ấy sẽ ra sao?