Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: Ran Mouri
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 9,289
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
     
     

Thảo nhìn bộ của Tiểu Diệp cô thoáng nuốt nước bọt. Vì nhìn cô bạn thân của mình với bộ quần áo kết hợp với nhau, nó không chỉ cá tính mà vô cùng nữ tính. Khiến cho người con gái nhìn không rời mắt vào Tiểu Diệp. Sau đó Ran chợt nhớ những lời mà cô bạn thân nói với mình liền đáp:

- Mày hủy hôn với nó rồi chứ gì? Mày đưa chiếc váy cưới của mày đây, lát tao sẽ gửi trả lại cho mày. Giờ thì chúng ta đi chơi thôi. Thảo đây, đưa vị tiểu thư Tiểu Diệp đến một nơi vô cùng đặc biệt.

Ran không thay cô ấy vẫn giữ nguyên bộ quần áo đấy và cùng cô bạn thân của mình ra khỏi nhà. Thảo vẫn dùng chiếc xe thể thao nãy mình đi. Trung biết chuyện Ran định đi cùng bạn thân của chị ấy. Anh tuy hơi lo lắng nhưng cậu ấy tin hai người đó sẽ bình an trở về.

Hai người vào trong xe, Ran cầm lái chị ấy vẫn ân cần cài thắt dây an toàn cho Tiểu Diệp. Sau đó, chị ấy nhanh chóng đưa cô ấy đến nơi vô cùng đặc biệt, đó chính là Công viên Hoa Mặt Trời. Cảnh vật ở đây phải nó là đẹp trên cả tuyệt vời. Đến nơi Thảo lại ân cần mở dây an toàn cho Tiểu Diệp và nói:

- Mày đứng trước cổng vào đợi tao, tao đi gửi xe rồi ra chỗ mày.

Cô bạn thân của chị ấy nũng nịu nói:

- Không, tao muốn đi gửi xe với mày cơ. Hôm trước mày không biết đâu tao đứng đó, rồi bị đám côn đồ bắt nạt mày phải ra giải tao đó thôi. Tao không muốn mày đánh nhau đâu, tao xót lắm.

Nói xong cô ấy cài lại dây an toàn. Ran nhìn cô ấy rồi cười, chị ấy chẳng còn cách nào khác là cưng chiều cô bạn thân của mình. Thế là cô đi thẳng đến chỗ gửi xe lấy vé xe cất vào vì của mình rồi tiến nơi gửi xe cho ô tô. Sau khi đỗ xe, cô lại ân cần cởi dây an toàn cho Tiểu Diệp. Cô cũng mở cho mình. Sau đó, cô xuống xe đóng cửa lại rồi sang bên kia mở cửa cho cô bạn thân mình chị ấy còn để tay lên trên để Tiểu Diệp đi xuống không bị đụng đầu. Cô bạn thân của chị ấy đi xuống đồng thời cũng đóng cửa xe lại.

Tiểu Diệp không ngần ngại chạy theo khoác tay Ran. Mới ra ngoài, lại một đám giang hồ bắt nạt hai cô gái trẻ. Thảo tính dạy dỗ họ một bài học, nhưng nhớ tới lời nói của cô bạn thân mình, nên chị ấy lấy điện thoại ra gọi cho Trung. Thấy điện thoại rung lên và khi nghe thấy tiếng chuông, cậu ta nghe máy và đáp:

- Dạ, em nghe chị đại.

Thảo nói qua điện thoại:

- Em cho ba bốn người xuống chỗ công viên Hoa Mặt Trời. Chị có việc gấp.

Trung nghe vậy, cho ba bốn anh em qua. Anh dùng chiếc xe thể thao màu đỏ của mình qua chỗ Ran. Chỉ một lát sau, họ đập cho bọn bắt nạt Thảo với Tiểu Diệp một trận te tua. Chị ấy cảm ơn Trung và nói:

- Hôm nay, có bạn chị ở đây. Các em cứ về trước đi. Khi nào chị khao mấy đứa một chầu.

Cậu ấy nghe vậy, bèn kêu anh em lên xe và đi về. Lúc này, chị ấy tiến đến và nói:

- Lần sau đừng động vào com này, hai những người liên quan đến tao, kể cả bạn tao. Mày nhớ chưa? Tao không đánh mày vì tao có lý do riêng chứ không phải là thể loại nghĩ mình là phái mạnh ức hiếp phái yếu, đừng có ỷ đông hiếp yếu, hay tao sợ mày.

Tên đại ca mạng lớn còn thể đứng dậy, hắn ta sắp chết còn mạnh miệng:

- Mày là phận liễu yếu đào tơ, mày nghĩ tao sợ mày sao?

Thảo đang kìm lại, nhưng chị ấy biết không ai có thể bảo vệ mình ngoài bản thân. Ran còn phải bảo cô bạn thân ngốc nghếch của mình đằng sau nữa. Chị ấy không ngần ngại đá trúng chỗ hiểm, tên cầm đầu chỉ biết kêu la đau đớn. Sau đó, Ran nắm tay Tiểu Diệp vào trong công viên.

Đây là lần đầu trong đời hai người con gái đến nơi này. Trong lúc mà, cô đá tên đại ca kia và kéo Tiểu Diệp vào, vô tình có một ánh mắt nhìn thấy chị ấy. Cái nhìn ấy của cậu ta, vừa khó hiểu vừa không biết tại sao người yêu mình lại ở đây. Phong nghĩ giờ này là Ran phải đi làm.

Anh giở chiếc điện thoại đang đút trong túi ra thì mới biết nay là Chủ Nhật. Anh mới ngớ người, đúng thật là anh làm đến lúc quên cả ngày rồi. Hôm nay, anh vừa được nhận chức và được lên làm trưởng phòng, Phong vui lắm. Anh tính gọi cho Ran nhưng sợ cô gái của mình bận nên không dám gọi.

Nhưng chính mắt anh thấy một người con gái xử lý một cậu đại ca như vậy, anh lại suy nghĩ về việc nên tiếp tục yêu người con gái mạnh bạo này không? Hàng loạt những suy nghĩ của anh, con tim anh muốn tìm hiểu Ran nhiều và muốn tiến đến nhiều hơn với người con gái ấy, nhưng lý trí anh thì không.

Anh mặc kệ lý trí anh đang nghĩ gì. Anh ấy quyết định chọn con tim. Anh tin là chị ấy luôn là hình mẫu lý tưởng trong lòng mình. Cuối cùng thì sau tất cả anh vẫn chọn tin Ran. Hôm nay, vì anh có lịch khảo sát Công viên Hoa mặt trời, tự dưng anh có cảm giác vui đến lạ. Lúc này, Ran và Tiểu Diệp hai cô nàng đang đi khám phá ở nơi đây có gì thú vị.

Cô gái bạn thân nhìn thấy trò chơi là tàu lượn siêu tốc, Tiểu Diệp vui quá liền nắm lấy tay của Thảo kéo chị ấy ra chơi cùng cô, vì chạy nhanh nên cô gái ấy không nhìn thấy chàng trai đang đi để xem xét tình hình nên hai người đâm vào nhau mà bị ngã. Ran thấy bạn mình ngã theo phản xạ tự nhiên, liền hỏi:

- Tiểu Diệp, mày sao không? Đỡ mày đứng dậy được không?

Vừa nói cô vừa đỡ Tiểu Diệp đứng dậy, đang tính xin lỗi người nãy bạn mình làm ngã phát hiện ra đó chính là người yêu minh, người con gái ấy cũng đỡ bạn trai mình dậy lo lắng hỏi thăm. Tiểu Diệp thấy mình va phải nên nói:

- Em xin lỗi ạ, anh có sao không ạ?

Cậu ấy đáp:

- Anh không sao, nhẹ mà. Yên tâm nha. Mà Thảo em đi đâu đây? Anh tưởng em có hẹn với bạn.

Nghe thấy người mình yêu hỏi vậy cô đáp:

- Em đi chơi với bạn thân em mà, nay cô ấy rủ em đi chơi, nên em đi với cô ấy. Thế còn anh thì sao?

Phong trả lời rằng:

- Anh xem xét tình hình ở đây thôi. Em chơi với bạn đi. Gặp lại em sau nhé.

Ran nói:

- Dạ, vậy tạm biệt anh. Hẹn gặp anh sau nha.

Sau khi, mà mỗi người mỗi việc Tiểu Diệp tò mò hỏi:

- Ê, Thảo ai đấy tình trong mộng của mày à?

Thảo đáp:

- Không, người yêu mới của tao đấy. Mày thấy sao? Ổn áp không?

Tiểu Diệp đáp:

- Được đó, nên cơm nên cháo đó. Mà Thảo này mua nhanh đi.

Ran liền mua hai vé đi tàu lượn siêu tốc, sau khi chơi xong, hai cô gái lại đi tìm trò chơi tiếp. Thảo chị ấy thích mấy trò cảm giác nhẹ thôi, nhưng vì muốn cho Tiểu Diệp vui của mình nên Ran nghe theo chơi cùng với cô bạn thân của mình. Sau đó hai người chơi đụng xe và còn nhiều trò chơi khác nữa. Nhưng đến lúc chuẩn bị chơi trò cuối, Ran lấy điện thoại ra xem đã chuẩn bị tối nên chị ấy bảo:

- Tiểu Diệp, thôi đi về đi không muộn. Ba mẹ thấy vậy là lo lắm đó biết không? Theo tao về thôi.

Mặc dù, cô bạn thân của Ran vẫn chưa muốn về, nhưng mà Tiểu Diệp nghe chị ấy. Hai người cùng nhau đi lấy xe và trở về nhà. Thảo đưa Tiểu Diệp về nhà trước, sau đó mới về nhà của mình. Căn nhà im ắng đó bỗng xuất hiện tiếng động chị ấy mở đèn lên thì vô cùng bất ngờ người xuất hiện đó chinh là Phong.