“Thưa ba con đi học!
!
!
”
Từ hôm qua đến giờ,
ba vẫn chưa nói chuyện với tôi câu nào cả!
!
!
Tính tình ông ấy chẳng có gì thay đổi,
mặc dù không la mắng nhiều như mẹ,
nhưng……...
sự im lặng này còn khủng khiếp hơn.
“Cưng đi học đi!
!
!
Nhớ về sớm đó nha!
!
!
”
“Vâng,
em biết rồi!
!
!
”
“À….
.
khoan đã!
!
!
”,
chị hai bỗng nhiên gọi tôi lại.
“Chuyện gì vậy chị???”
“Chiều nay,
em dẫn chị ra chợ Bến Thành mua chút đồ nha!
!
!
Sẵn tiện…….
em mua quà lấy lòng ba luôn há!
!
!
”
“Hì hì………em biết rồi!
!
Chiều em sẽ đi với chị!
!
!
Bye!
!
”
********
“Lâm nè,
lát ra về đi mua ăn kem luôn há!
!
!
”
“Tao không rảnh……….
tụi mày rủ anh chàng “hot boy”di chung đi!
!
!
Tao thấy………tụi mày sắp cua được hắn rồi đó!
!
!
”,
tôi nói giọng châm chọc vì vẫn còn tức chuyện hôm qua!
!
!
“Thôi mà……cho tụi tao xin lỗi!
!
Hôm qua…….
.
tại tụi tao bất ngờ quá chứ bộ!
!
!
”,
con Mi đang thanh minh cho cả bọn.
“Mà nè…….
mày đừng có giận dai thế!
!
!
Tụi tao xin lỗi rồi mà!
!
!
”
“Uhm…….
.
tao cũng đâu giận gì tụi bây!
!
!
Chỉ là……….
tao không đi được thôi!
!
!
”
“Tại sao thế???”,
nhỏ Oanh thắc mắc.
“Mấy hôm nay ba tao lên đây đây!
!
!
Nên tao không thể đi sớm về trễ được!
!
!
Kẻo………bị nghi ngờ thì chết!
!
!
”
“Uhm…….
.
xui cho mày quá!
!
!
Nhưng thôi,
ráng chịu đựng đi há!
!
!
”
“Nè………thầy vào rồi kìa!
!
!
Về chỗ đi!
!
!
”
Sau bản tin cảnh báo của con Đào,
cả lớp nhao nháo lên để trở về chỗ cũ!
!
!
Thú thật……bây giờ gặp lại thầy tôi rất ngại,
chuyện hôm bữa…….
đã làm tôi quê muốn chết!
!
!
“Thầy xin chào các em!
!
!
”
Tôi len lén nhìn thẳng vào thầy,
tôi thấy thầy đang đảo mắt nhìn quanh lớp.
Và bất chợt………thầy nhìn thấy tôi trong một góc ở lớp!
!
!
Thay vì ngại ngần,
tôi lại thấy………khá hạnh phúc……….
vì nụ cười thật trìu mến thầy dành cho tôi!
!
!
Mừng quá!
!
!
Vậy là thầy đã có ấn tượng về mình!
!
!
Lòng tôi lâng lâng cảm giác khoai khoái sau nụ cười đó!
!
!
Thầy Nam thật dễ mến,
bài học thầy giảng tôi thấy tiếp thu khá dễ……không biết vì sao nhỉ???
*********
“Bye nha!
!
!
Tụi bây đi chơi vui vẻ há!
!
!
”
Sau lời chào bọn bạn,
tôi đang từng bước đến trạm xe búyt!
!
!
Trời hôm nay không có nắng,
chỉ âm u như sắp mưa!
!
!
Tôi thích tiết trời nhất,
vừa dễ chịu vừa se se lạnh!
!
Đang định lấy tấm vé tháng ra khỏi cặp,
tôi chợt phát hiện rằng…….
.
nó không còn nằm trong đó nữa!
!
!
Tôi cảm thấy bắt đầu lo sợ….
.
vì dù sao………còn khoảng 24 ngày nữa tấm vé mới hết hiệu lực!
!
!
Trong đầu những suy nghĩ cứ rối tung lên,
tôi không biết bây giờ nên bắt đầu tìm tấm vé từ đâu!
!
!
Tôi chợt phát hiện ra,
khi lúc ra chơi………tôi đã mở ngăn kéo để lấy tiền đi ăn sáng với đám bạn…….
.
chắc nó cũng rớt ra từ lúc đó!
!
!
Nếu thế thì tôi thật hậu đậu,
sao lúc ăn sáng xong tôi lại không thấy nó nhỉ???
**********
Trở lại lớp………tôi bắt đầu tìm kiếm tấm vé…….
.
nhưng…….
.
không thấy đâu cả!
!
!
Thiết nghĩ tên nào tham lam đã lấy nó đi mất tiêu rồi!
!
!
Giờ tôi phải làm sai bây giờ???Tôi còn dự định mua nhiều thứ lắm,
không thể phí phạm mua đến hai tấm vé tháng được!
!
!
Sau 15 phút tìm kiếm công cốc,
tôi thất vọng ra về………trong lòng thấy thật tiếc!
!
!
Ước gì……có ai đó nhặt được trả lại cho tôi thì tốt quá!
!
!
“Em gì đó ơi!
!
!
”
Tôi nghe có một giọng nói dường như đang gọi tôi,
quay đầu lại……….
.
tôi mới biết rằng đó chính là………thầy Nam!
!
!
“Thầy…….
.
thầy gọi em hả???
“Uhm…….
.
thầy có chuyện muốn hỏi em!
!
!
”
“Chuyện gì vậy thầy???”,
tôi thắc mắc.
Thầy bỗng chìa tay ra một tấm vé,
tôi thật bất ngờ……….
đó chính là tấm vé tháng đi xe buýt !
!
!
Ôi!
!
!
Tôi mừng quá…….
cuộc đời như đang trở lại trong tôi!
!
!
“A……….
.
tấm vé tháng của em!
!
!
Em cảm ơn thầy nhiều lắm!
!
!
”
Tôi cầm nó trên tay mà như muốn khóc vì mừng!
!
!
“Lúc nãy khi ra chơi,
thầy định bước ra lớp,
nhưng lại thấy trên bàn em có cái gì đó!
!
!
Khi xuống nhặt thì mới biết nó là tấm vé tháng!
!
!
Sợ ai đó lấy mất,
thầy định ra về trả lại cho em!
!
!
Ai ngờ……em ra về sớm quá!
!
!
”
“Sao thầy không để lại chỗ cũ!
!
!
Như vậy…đỡ mất công thầy tìm em???”
“Thầy cũng định vậy,
nhưng………thấy làm vậy không ổn!
!
!
Trên thành phố mà em………”
“Uhm…….
.
dù sao……em cũng cảm ơn thầy nhiều lắm!
!
!
”
“Mà………lúc trước hai chúng ta đã gặp nhau rồi thì phải???”
Thầy đột nhiên nhắc đến chuyện hôm bữa……làm tôi….
khá nhột!
!
!
“Vâng…….
.
hôm bữa……….
em gọi thầy lại đấy!
!
!
”
“Thế em tên gì???Thầy quên mất rồi??”
“Em hả???Em tên là Lâm!
!
!
Thầy nhớ nha!
!
!
Hì hì………”
“Uhm…….
thầy sẽ nhớ mà!
!
!
Mai mốt…….
.
cẩn thận hơn nha!
!
!
“Vâng ạ!
!
!
”
“Thầy về trước đây!
!
!
Tạm biệt em!
!
!
”
“Tạm biệt thầy!
!
!
”
Thầy Nam đã đi rồi,
nhưng sao tôi vẫn chưa hết hồi hộp……….
thầy thật dễ thương!
!
!
Nhưng khi nói chuyện……….
thầy còn dễ thương hơn nữa!
!
!
Mong sao…….
.
thầy đừng quên tên tôi.
****************
“Chị hai!
!
!
Chị định mua gì trước???”
“Uhm……chắc đi mua ít đồ trang điểm cho mẹ quá!
!
!
Mẹ dặn chị mua thêm mấy hộp phấn!
!
!
”
Hai chị em tôi đang torng chợ Bến Thành,
vì chị hai ít khi lên thành phố….
nên tôi đành phải làm……hướng dẫn viên….
nghiệp dư vậy!
!
!
“Chị qua bên đây nè!
!
!
Em biết có chỗ mỹ phẩm này đắt khách lắm!
!
!
”
“Sao em biết………hay là…….
từng mua quà tặng bồ đó???”
Ack……….
nghe xong câu nói này mà tôi cảm thấy……khá ngại ngại…….
chẳng lẽ……tôi lại nói với chị hai rằng….
.
tôi không thề thích con gái???
“Không phải!
!
!
Tại em hay cùng đám bạn đi lựa đồ ỡ gần tiệm đó!
!
!
Thấy nó cũng đắt khách thôi mà!
!
!
”
“Tưởng em có bồ rồi chứ!
!
!
Lúc đó…….
chị sẽ mách mẹ cho xem!
!
!
”
“Hì hì…….
em……còn nhỏ mà!
!
!
Chưa nghĩ đến chuyện đó đâu!
!
!
”
“À……mà lát nữa,
em định mua gì cho ba???”
“Uhm………….
chắc mua cho ba một bộ đồ mới quá!
!
!
”,
tôi chau mày lại trả lời.
“Hay đấy!
!
!
Đồ của ba cũng cũ lắm rồi!
!
!
Mua một bộ mới cũng tốt!
!
!
”
“Nhưng chị hai nè….
”
“Gì cưng???”,
chị tôi thắc mắc.
“Đi với chị,
em đỡ tốn nhiều tiền!
!
!
Vì em biết………chị trả giá dữ lắm!
!
!
Hì hì……”
“Cái thằng này……”
Hai chị em tôi đi vòng quanh khu chợ một hồi,
tôi bắt đầu cảm thấy khá đói!
!
!
Tôi bèn nói vói chị hai tôi……….
“Chị…….
em đói bụng quá!
!
!
Ngồi đại quán nào đó ăn đi rồi đi tiếp há!
!
!
”
“Uhm…….
chị cũng hơi khát nước!
!
!
Chúng ta tìm quán nào đó đi!
!
!
”
*********
“Dì ơi….
.
cho con tô phở với hai ly nước cam nha!
!
!
”
Tôi dõng dạc hô to,
vì khi đói………tôi không cần biết xung quanh đang nghĩ gì về tôi!
!
!
Vừa bưng đồ ăn ra,
tôi liền ăn một cách nhanh chóng!
!
!
Người ta thường nói:Giang sơn dễ đổi,
bản tính khó dời……….
đúng là đúng thật!
!
!
“Ăn từ từ thôi!
!
!
Coi chừng mắc nghẹn bây giờ!
!
!
”,
chị hai tôi quát.
Bất chợt………….
.
“Lấy cho tôi một tô phở đi bà chủ!
!
!
”
Giọng người đàn ông này khá trầm,
tiếng nói to rõ,
nghiêm nghị!
!
!
Khỏi cần nhìn mặt………tôi cũng biết ông ta là người khó chịu!
!
!
Ngước lên,
tôi bất ngờ…………vì không phải một người…….
mà có đến tận hai người……….
mặc áo đen,
trông rất lịch sự…….
.
ở chính giữa là một tên con trai có vẻ giống dạng cậu ấm…….
.
tôi thoáng nghĩ…….
bọn họ có thể là vệ sĩ của tên này cũng không chừng!
!
!
“Dì ơi!
!
!
Tính tiền dùm con!
!
!
”
“Một tô phở,
hai ly nước……….
45000 đó con!
!
!
”
“Để chị trả cho!
!
!
”
“Thôi….
.
em có tiền lẻ nè!
!
!
Chị cất tiền vào đi!
!
!
”
Vừa sọoc tay vào túi………tôi bỗng nghe tiếng leng keng của đồng tiền xu rớt xuống đất!
!
!
Theo phản xạ……….
tôi cúi người xuống nhặt!
!
!
Có lẽ……….
.
ông trời quả thật sắp xếp cuộc gặp gỡ này hay sao………tên con trai công tử bột đó………cái tên đang cúi người xuống nhặt đồng xu giúp tôi…….
.
cũng chính là người hôm bữa tôi gặp trong bệnh viện!
!
!
Quá đỗi ngạc nhiên….
tôi không biết làm gì ngoài…….
nhìn hắn chăm chăm……….