“Lâm…….
ra đây mauuuuuu…”
Sau cuộc nói chuyện”riêng” với thầy…...
tôi biết chắc sự việc này thế nào cũng diễn ra……cả ba con đó đang lôi kéo,
tra tấn tôi bằng những câu hỏi vớ vẫn!
!
!
“Gì đây trời???”,
tôi bực dọc nói…
“Nãy thầy Nam nói gì với mày???Trông có vẻ quan trọng lắm vậy!
!
!
”,
con Đào lấy tay vuốt cằm nó…….
trông y như một tay thanh tra đang thẩm vấn tội phạm vậy!
!
!
“Hì……tụi bây muốn biết lắm hả???”,
tôi cười với giọng đầy”nham hiểm”….
“Tất nhiên rồi!
!
Nói mau đi……”,
con Mi lộ bản chất”nhìu chuyện” ra rõ rệt!
!
!
“Tụi bây chụm đầu lại đây!
!
Tao nói nhỏ cho nghe….
.
đừng nói cho ai biết nha!
!
!
”
Ba tụi nói răm rắp nghe theo lời tôi….
.
trong lòng chắc hồi hộp lắm……nhưng rồi chuyển sang như bị chọc tức khi tôi phán một câu:
“Tui bây có biết là tụi bây nhìu chuyện lắm hok???”
Không gian trong lớp bỗng phát lên những tiếng hét thất thanh….
.
của tôi cất lên vì bị “uýnh”!
!
! ^.
^
**********
“Em vào nhà đi!
!
!
”
“Vâng ạ!
!
!
”,
tôi đã phải cố gắng chờ cho ba con nhỏ đó về hết…….
mới dám leo lên xe của thầy mà đi!
!
!
Thầy bỗng….
nắm lấy tay tôi……đắt tôi vào nhà một cách thật dịu dàng….
.
khiến tôi như sướng điên lên!
!
!
Cảm giác được người khác quan tâm,
yêu thương là như thế này sao?? >””
“Từ này em đã là người của thầy rồi!
!
!
Tất nhiên em có thể ra vào căn nhà này tùy ý!
!
”,
nói xong…….
.
thầy liền đưa cho tôi một cái chìa khóa.
.
“Em….
.
em có thể……vào nhà thầy được sao???”
“Đồ ngốc!
!
!
Tất nhiên rồi….
”,
thầy lấy tay ngắt mũi tôi một cái……hành động này mới đáng iu làm sao!
!
!
“Em vào đây!
!
Thầy còn vài thứ muốn đưa cho em nữa!
!
!
”
Tôi ngồi xuống giường của thầy….
.
quan sát tỉ mỉ xem thầy đang làm gì……cuối cùng….
.
tôi thấy thầy lấy ra một hộp gì đó trong ngăn kéo!
!
!
“Gì vậy thầy???”,
tôi thắc mắc….
“Trong đây có một sợ dây chuyền….
.
mà lúc trước Thanh đã tặng cho thầy vào sinh nhật!
!
Nay thầy tặng lại cho em đó!
!
!
”
“Hả???Em….
.
em làm sao có thể nhận nó được!
!
!
Đó là món quà anh Thanh tặng thầy mà??Em….
.
em hok nhận được đâu!
!
!
”,
tôi hết sức ngạc nhiên mà thốt lên.
“Không sao đâu!
!
!
Thầy muốn….
.
em sẽ giống như Thanh vậy!
!
!
Mãi mãi không bao giờ rời xa thầy!
!
!
”
Ánh mắt đầy trìu mến,
những câu nói như làm tôi”điên đảo”……làm sao tôi có thể từ chối đây????
“Vậy…….
em sẽ nhận nó vậy!
!
!
”
“còn nữa……”
Tôi tò mò không biết món tiếp theo thầy định đưa cho tôi là cái gì đây???
“Đây chính là cái áo của Thanh đã thầy….
.
không ngờ….
.
Thanh mới mặc nó một lần thì đã….
. “,
thầy lặng đi một hồi….
.
rồi nói tiếp….
.
“Lâm nè……”
“Dạ???”
“Thầy hy vọng em sẽ mặc nó torng buỗi cắm trại!
!
Được không???”
“Hả???”tôi thốt lên hoảng hốt….
khi nghĩ rằng mình sẽ khoác lên mình cái áo mà “người chết” đã mặc…
“Sao vậy??Em không muốn à??”
“Hok….
hok phải!
!
Chỉ vì…….
”
“Vì sao???”,
thầy thắc mắc…
“Hok có gì…….
em sẽ mặc nó vậy!
!
!
”,
lại thêm một quyết định đầy ngu xuẩn của tôi….
.
không hiểu sao…….
tôi không thể nào từ chối những lời đề nghị của thầy được!
!
!
>””””””