CẠACHH...
.
.
Sau tiếng mở cửa là những bước chân lẹp xẹp của tôi đang lê vào nhà!
!
!
Đi chơi thì không thấy mệt.
.
.
.
nhưng về sao thấy đuối quá!
!
!
Giờ chỉ mong lên phòng dọn balo,
sau đó tắm cho mát mẻ rồi leo lên giường.
.
"thăng" một giấc!
!
!
-Đi chơi dữ há!
!
!
Giọng của thằng Tiến.
.
.
nó đang ngồi rung đùi vừa ăn snack,
vừa xem tivi.
.
.
trông có vẻ nhàn hạ làm sao!
!
!
-Mệt gần chết!
!
!
Còn cơm không mày???-tôi thều thào nói.
-Hết rồi!
Lát chịu khó đi ra ngoài ăn cơm tiệm đỡ đi!
!
!
-Hiz.
.
.
tao đi về mệt quá mày ơi!
!
!
Hay tao gửi tiền mày mua giùm tao nha!
Nha.
.
.
.
-tôi cố nài nỉ nó.
.
.
thằng này thì khỏi nói.
.
.
.
chỉ cần tôi "dịu giọng"một chút là nó sẽ răm rắp nghe theo!
!
!
Nhiều khi thấy nó ngốc đến tội nghiệp mà thôi cũng kệ!
Nó lườm tôi một cái.
.
.
.
.
cũng ngừng nhai snack luôn!
!
Khiến tôi tò mò không biết nó đang nghĩ gì trong đầu?
-Đi tắm đi rồi lát tao mua cho!
!
!
-Cảm ơn mày nhiều nha Tiến iu dấu!
!
Hihih.
.
.
-tôi hí hửng.
.
.
ôm lấy cổ nó một cách vô tư rồi xách balo lên phòng.
.
.
.
ThíchTruyện
**********
Đang mở balo để lấy đồ.
.
.
.
đi chơi có 1 ngày 1 đêm mà tôi "ngốn" hết 5 bộ.
.
.
.
.
chưa tính đến vụ "lọt sàn" với thằng nhok kia nữa!
!
!
Phen này giặt đồ mệt nghỉ luôn!
!
!
Tự dưng tôi sực nhớ ra một chuyện.
.
.
.
hối hả tìm kiếm "nó" trong balo.
.
.
hy vọng tính hậu đậu không làm tôi để quên nó trên xe!
!
!
-Phùu.
.
.
Thở phào nhẹ nhõm.
.
.
.
tôi đã tìm thấy "nó".
.
.
"nó" chính là món quà nhỏ mà anh Thuần đã tặng cho tôi trước khi cả bọn chuẩn bị về lại Sài Gòn!
Anh ấy cũng thật đáng yêu.
.
.
.
tặng quà mà chỉ biết dúi vào tay người ta.
.
.
rồi nói một câu ngắn gọn:"Quà cho em trước khi anh sắp đi đấy!
!
!
".
.
.
hình chú ngựa gỗ có con mắt bằng pha lê lấp lánh trông thật đẹp mắt!
!
!
(Tuy tôi không biết là thật hay giả ^^! ) nhưng nó sẽ mãi ở bên tôi!
!
!
Hy vọng.
.
.
.
anh sẽ có được hạnh phúc mà bấy lâu nay anh đang tìm kiếm!
********************
-Tao tắm xong rồi nèh!
Đi mua cơm giùm tao đi Tiến iu dấu!
!
!
-tung tăng bước ra nhà tắm.
.
.
nhưng lên đến phòng khách thì không thấy thằng đó đâu cả!
!
!
Chỉ có gói snack đang ăn dang dở nằm trên bàn thôi.
.
.
.
thiết nghĩ chắc nó đi mua cơm cho tôi rồi!
!
!
Đành xem tivi ăn snack chống đói vậy!
!
!
Đang chăm chú theo dõi phim hoạt hình bênh Disney.
.
.
.
thì bỗng có tiếng chuông điện thoại reo lên!
Giật mình tưởng là của tôi.
.
.
nhưng sau đó mới phát hiện là không phải.
.
.
thì ra là của thằng Tiến.
.
.
nó đi mà để quên ở nhà!
!
!
Ban đầu tôi định không quan tâm là ai.
.
.
nhưng điện thoại cứ reo inh ỏi.
.
.
.
khiến tôi muốn điên cả đầu!
!
!
Bèn với lấy nó định nghe thì bỗng giật mình.
.
.
.
nó add tên người này là "Mai Yêu"!
!
!
Thì ra.
.
.
.
cu cậu đã có "bóng hồng" rồi!
Bất ngờ ghê!
-Êh thằng kia!
!
!
Nhiều chuyện hả mày???
Tự dưng nó từ đâu xuất hiện.
.
.
.
khiến tôi giật cả mình.
.
.
xém nữa là rớt cái điện thoại luôn rồi!
!
!
-Có.
.
.
có đâu!
!
!
Thấy nó reo hoài.
.
.
tao định tắt chuông thôi hà!
!
!
-tôi biện minh.
.
.
-Liệu hồn nha mày!
!
!
Ăn cơm đi!
!
!
-nó quăng hộp cơm xuống bàn.
.
.
rồi giật lấy cái điện thoại từ tay tôi.
.
.
sau đó lủi ra ngoài thật nhanh!
!
!
Đúng là.
.
.
nó có "ghệ" rồi.
.
.
.
bày đặt giấu diếm!
!
!
-Tao chỉ định nghe giùm mày thôi mà!
!
!
Làm gì dữ vậy???Vì gái mà chưởi bạn thân của mày àh???Đồ.
.
.
.
dại gái!
!
!
-tôi bực tức.
.
.
không biết làm gì ngoài việc chưởi sau lưng nó mà thôi!
!
!
*******************
-4 em cầm lấy!
!
!
Tôi,
Mi,
Đào và Oanh ngẩn ngơ nhìn tờ kiểm điểm mà bà cô đang cầm trên tay.
.
.
. hậu quả của việc cúp học ngày hôm qua!
!
!
!
-Đào.
.
.
em là lớp trưởng.
.
.
ấy thế mà nghỉ học không báo cô biết trước!
!
!
Em nên xem lại cách quản lý lớp của em đi nhé!
!
!
Cô không hài lòng đâu đấy!
!
!
Bị mắng.
.
.
.
con Đào chỉ còn biết cúi gầm mặt xuống.
.
.
tội con nhỏ.
.
.
chắc là quê lắm đây!
!
!
-Còn em nữa!
!
!
Tự dưng bà cô "lia" hướng sang tôi.
.
.
.
chỉ thẳng vào mặt nữa mới ác!
!
!
Em đã nghĩ quá số tiết quy định.
.
.
nếu em còn nghỉ một lần nữa thì tôi sẽ cấm thi môn của tôi!
!
!
Em rõ chưa??????-bả "đay nghiến".
.
.
.
khiến tim tôi muốn rụng rời ra ngoài!
-Dạ.
.
.
dạ.
.
.
.
-Về chổ hết đi!
!
!
!
Sau câu lệnh.
.
.
.
4 đứa tụi tôi lủi thật nhanh về bàn.
.
.
.
ngồi xuống mà tim vẫn đập nhanh,
chân vẫn run!
!
!
"Sát khí" của bà cô này quả thật ghê gớm!
!
!
**************
-Hiz.
.
.
quê quá mày ơi!
!
!
Bả làm tao muốn chui xuống đất cho rồi!
!
!
-con Đào sụt sùi.
.
.
.
khi cả bọn ra canteen họp nhóm!
-Thôi kệ đi mày ơi!
!
!
Lâu lâu nổi loạn một bữa.
.
.
.
sợ gì???-con Mi an ủi theo kiểu cách.
.
.
ngang tàn.
-Uh.
.
.
mày thấy thằng Lâm không???Nó bị bà cô đay nghiến còn hơn mày.
.
.
mà vẫn tỉnh bơ kìa???-nhỏ Oanh châm vào.
.
.
tự dưng lấy tôi làm ví dụ.
.
.
.
rõ khùng!
-Mặt nó dày lắm!
!
!
Còn tao.
.
.
tao yếu đuối mà!
!
!
-Tao úynh mày giờ nha con kia!
!
!
Nói ai mặt dày hả mày???-tôi phản ứng ngay khi con Đào trêu chọc.
.
.
Títt.
.
.
títt.
.
.
.
Cả đám đang ngồi ngắm trai.
.
.
.
bỗng điện thoại tôi báo có tin nhắn!
!
!
Mở ra xem thì tôi bàng hoàng.
.
.
.
thằng nhok Khanh nói là ông của nhỏ Vi bị té cầu thang.
.
.
.
phải đưa vào bệnh viện gấp!
!
!
-Gì vậy mày???Sao mặt mày thất thần thế????-tụi bạn nó tò mò.
-Ông của nhỏ Vi bị té cầu thang nhập viện rồi!
!
!
-Trời!
!
!
Gì ghê vậy???Có nghiêm trọng không mày???
-Tao không biết nữa!
!
Thằng Khanh mới nhắn cho tao nèh!
!
!
Chắc lát tan học.
.
.
tụi mình vào thăm ông ấy chút đi!
!
!
Tụi mày thấy sao???-tôi đưa ra ý kiến.
.
.
-Uh.
.
.
phải vậy chứ sao???Dù sao ông cũng tốt với tụi mình mà!
!
!
-Ok!
!
!
Quyết định vậy đi!
!
!
***********************
Loay hoay mãi gần cả tiếng.
.
.
.
chúng tôi mới có mặt tại bệnh viện.
.
.
theo như tin nhắn mà nhok Khanh nhắn cho tôi.
.
.
.
phòng của ông nằm tận lầu 3.
.
.
.
nhưng sao đi cả hành lang rồi mà vẫn không tìm thấy!
!
!
-Êh.
.
.
đúng chỗ không đó mày???Đi nãy giờ có thấy ai quen đâu???-con Mi lo lắng.
.
.
-Thằng Khanh nó nhắn cho tao chỗ này mà!
!
!
Không lầm lẫn đâu!
!
!
-tôi nói.
.
.
nhưng trong lòng cũng lo lắng không kém tụi nó.
Bất thình lình.
.
.
.
tôi nhìn thấy tên nhok ấy cùng nhỏ Vi.
.
.
đang "tình tứ" đi bên nhau!
-Êh êh.
.
.
2 đứa nó kìa tụi bây!
!
!
-tôi chỉ tay.
.
.
.
mà miệng cứ lia lịa nói.
-Trời ơi!
!
!
Mừng ghê vậy!
!
!
-Vi!
!
!
Khanh!
!
!
-con Oanh hét lên rõ to.
.
.
khiến bao nhiêu cặp mắt đổ xô vào 4 chúng tôi.
.
.
.
con này tính tình "sỗ sàng" dễ sợ!
-Ủa???Mấy anh chị làm gì ở đây vậy???-nhỏ Vi trố con mắt đỏ hoe nhìn chúng tôi.
-Khanh nhắn tin cho Lâm biết đó!
!
!
-Ông của em sao rồi???-tôi hỏi han.
.
.
-Ông đang truyền nước biển anh àh!
!
!
Tuy không có gì nghiêm trọng nhưng ông bị tăng huyết áp!
!
!
Đến giờ chưa tỉnh nữa!
!
!
-nhỏ nói trong tiếng nấc.
.
.
-Thôi!
!
!
Chắc không sao đâu.
.
.
em đừng lo lắng quá!
!
!
-con Đào ôm lấy nhỏ mà an ủi.
.
.
Bất chợt nhìn sang hắn.
.
.
.
vẫn cái chân bó băng.
.
.
.
nhưng dường như tôi thấy nó đã bớt sưng rồi!
!
!
-Ấy đi với tôi xuống mua nước nhé!
!
!
-Ừh ừh.
.
.
-tôi chỉ biết nghe theo hắn.
.
.
chứ thật sự giờ vào đây tôi cũng chả biết làm gì!
!
!
Lủi thủi theo sau lưng hắn xuống mua nước.
.
.
. tôi muốn bắt chuyện hỏi han tình hình ông của nhỏ Vi,
nhưng thấy mặt hắn cứ đăm đăm nên đành thôi vậy!
-Ấy uống gì?Nước suối hay nước ngọt???
-Thôi!
Tui không uống đâu.
.
.
nhok mua cho mấy người kia được rồi!
!
!
-tôi xua xua tay.
.
.
mặc dù trong lòng cũng đang khát nước lắm!
-Uống gì nói nhanh đi!
Bày đặt mắc cỡ nữa!
!
!
Bị hắn nói trúng "tim đen".
.
.
tuy tức lắm nhưng mà dù sao hắn cũng.
.
.
nói đúng!
!
!
Nên đành nhịn vậy!
!
!
-Uống Cola!
!
!
-bĩu môi.
.
.
tôi nói.
**********************
-Ông sao rồi tụi bây???-tôi hỏi đám bạn khi thấy ông vẫn còn nằm bất động trên giường.
-Nói chung là qua cơn nguy hiểm rồi!
!
!
Nhưng bác sĩ vẫn đang theo dõi.
.
.
vì ông mắc chứng bệnh tim nữa mày ơi!
!
!
Nghe con Mi nói mà tôi thấy đau lòng ghê!
Bình thường ông vui vẻ,
khỏe khoắn bao nhiêu thì bây giờ.
.
.
.
nhìn ông tiều tụy bấy nhiêu!
!
!
Hình ảnh của ông làm tôi nhớ lại người bà quá cố của tôi.
.
.
.
.
cũng mới cười đùa đó.
.
.
ấy mà.
.
.
.
.
*******************
Ở trong đây cũng đã lâu.
.
.
đến lúc chúng tôi phải về!
!
!
Sau khi chào tạm biệt gia đình của nhỏ Vi.
.
.
.
nhỏ cùng thằng nhok theo chân tụi tôi ra đến ngoài cổng!
-Anh chị đi về cẩn thận nhé!
!
!
Em thay mặt ông của em cảm ơn anh chị nhiều lắm!
-nhỏ Vi nói với giọng thều thào,
thiếu sức sống.
.
.
.
việc này cũng dễ hiểu thôi mả!
-Có gì đâu!
!
!
Em cũng đừng đau buồn quá nha!
Nhớ ăn uống đầy đủ đó!
-Thôi!
Tụi chị về nha em!
!
!
Có gì để bữa khác tụi chị ghé qua thăm ông của em nữa!
!
!
Cả bọn chuẩn bị quay gót đi.
.
.
.
thì bỗng tên nhok ấy gọi tôi lại.
.
.
.
thắc mắc không biết có chuyện gì?
-Gì thế???-tôi hỏi.
-Ấy có thể nói chuyện riêng với tôi một lát được không???
Trước sự tò mò của đám bạn.
.
.
và ngay cả bản thân tôi.
.
.
.
buộc lòng tôi phải đi theo hắn!
-Tụi bây về trước đi!
Lát có gì tao đi làm luôn!
-tôi quay sang thì thầm với tụi nó.
-Uh.
.
.
vậy tụi này về trước!
!
!
Nhưng mai đi học.
.
.
mày phải tường thuật chi tiết câu chuyện này đó nghe chưa!
!
!
Không thì.
.
.
.
-con Mi vừa nói vừa làm động tác "cắt cổ".
.
.
.
định uy hiếp tôi đây mà!
!
!
-Biết rồi biết rồi!
!
!
Về nhanh đi!
!
!
-tôi thúc giục.
-Vậy.
.
.
Vi cũng lên với ông nha!
!
!
Khanh.
.
.
cứ nói chuyện đi há!
-trong lòng nhỏ Vi chắc cũng tò mò không kém.
.
.
nhưng ngoài mặt không biểu hiện ra thôi!
***********************
Theo hắn vào trong khuôn viên bệnh viện.
.
.
.
hai chúng tôi ngồi nấp dưới tán cây mà vẫn không tránh khỏi cái nắng gắt gỏng của mùa hè!
-Rồi đó!
!
!
Có gì thì nhok nói đi!
-tôi vừa nói vừa lấy tay lau mồ hôi đang nhễ nhại!
-Tôi muốn ấy giúp tôi một chuyện!
!
!
-Chuyện gì???-tôi thắc mắc.
-Uhm.
.
.
.
tôi muốn ấy chịu khó làm tăng ca với tôi!
Được không???
-Tăng ca àh???-tôi trố mắt nhìn hắn.
-Thì tức là.
.
.
đi làm sớm hơn,
về trễ hơn đó mà!
!
!
Nghe hắn nói xong tôi giật cả mình.
.
.
nếu đồng ý thì thời gian đâu tôi ngủ nữa???Nhưng từ chối thì thật không phải đạo.
.
.
dù sao ông cũng đã từng giúp đỡ tôi nhiều.
.
.
nay thằng nhok đưa ra yêu cầu này cũng chỉ vì muốn tốt cho tiệm bánh của ông mà thôi!
!
!
-Sao?Ấy không chịu hả???
-Làm gì có!
!
!
Tui.
.
.
tui chỉ đang lo làm về trễ quá.
.
.
không có bus cho tui về mà thôi!
!
!
-tôi lấp lửng.
.
.
-Cái này thì yên tâm!
Có gì tôi chở ấy về cho.
.
.
không lấy tiền công!
!
!
Chịu chưa???
Hắn nói đến nước này thì tôi phải đành.
.
.
.
chấp nhận mà thôi!
!
!
-Uhm.
.
.
vậy cũng được!
!
!
Nhưng hứa là phải làm đó nha!
Để tui về một mình là nhok biết tay tui!
!
!
-Tôi hứa là làm mà!
!
!
Vậy.
.
.
ấy ở đây với tôi chút xíu nữa đi.
.
.
rối lát tôi chở qua tiệm bánh luôn!
!
!
-Nhưng.
.
.
.
.
-tôi ấp úng nói.
.
.
.
-Nhưng gì???
-Tui đói bụng quá!
!
!
Để tui đi ăn rồi tính gì thì tính nha!
!
!
-tôi xoa xoa cái bụng đang sôi sùng sục.
.
.
-Bó tay luôn!
!
!
Chịu khó ở lại một chút nữa đi.
.
.
rồi tôi chở tới chỗ này ăn miễn phí!
!
!
-Miễn phí hả???-nghe hắn nói câu này.
.
.
mắt tôi tự dưng "sáng rỡ" hẵn lên!
-Cái đồ.
.
.
tham ăn!
!
!
-Ừh thì kệ tui!
!
!
-Già đầu mà như con nít!
!
!
-Đỡ hơn đồ con nít mà như ông già!
!
!
Suốt đường lên phòng của ông.
.
.
hai chúng tôi không ngừng nói sock nhau!
!
!
Khiến đi tới đâu người ta cũng nhìn tụi tôi tới đó.
.
.
.
ngại ghê vậy!
!
!
*********************
-Khanh.
.
.
.
đi ăn với anh Lâm àh???-nhỏ Vi ngạc nhiên nhìn chúng tôi.
.
.
khi nghe hắn nói cho nhỏ nghe về việc này.
-Uh.
.
.
Khanh với Lâm đi ăn xong sẽ ghé tiệm luôn!
!
!
Vi cứ về nhà nghỉ ngơi đi.
.
.
khỏe rồi hãy ra tiệm.
.
.
biết chưa???
-Vậy.
.
.
.
vậy cũng được!
!
!
Khanh đi xe cẩn thận nha!
!
!
-vẻ tiếc nuối hiện rõ trên khuôn mặt của nhỏ.
.
.
.
ấy thế mà thằng nhok vẩn dửng dưng như không có gì!
!
!
-Nèh!
Bộ không có chút động lòng gì sao???-tôi hỏi khéo hắn khi cả hai đã ra đến bãi giữ xe.
-Động lòng gì???-hắn giả vờ ngây thơ.
-Thì Vi đó!
!
!
Quan tâm nhok vậy nhok không cảm động sao???-tôi cười cười gian xảo.
.
.
.
-Thôi đi!
Ấy đừng nhiều chuyện!
!
!
Ngồi cho chắc đó!
!
!
Dứt lời.
.
.
hắn rồ ga một phát làm xém tý tôi té nhào xuống phía sau.
.
.
cũng may đã kịp thời "ôm" eo hắn lại!
!
!
Cái thằng đáng ghét!
!
!
-Chạy từ từ thôi!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
*********************
Suốt dọc đường đi tôi không dám mở mắt ra.
.
.
.
.
vì sợ nếu nhìn thấy hắn chạy như bay chắc tôi té xỉu quá!
!
!
Ngồi trên xe mà tôi cứ cầu nguyện suốt.
.
.
.
-Tới nơi rồi!
!
!
Nghe hắn nói.
.
.
.
tôi mới từ từ mở mắt ra.
.
.
.
không tin trước mắt mình là một ngôi biệt thự sang trọng.
.
.
.
chẳng biết nơi này là đâu mà hắn lại chở tôi tới đây nữa???
-Đây.
.
.
.
đây là đâu vậy???-tôi ngơ ngác nhìn xung quanh mà hỏi.
-Cậu út về rồi hả??Lâu quá rồi không gặp cậu nha!
!
!
Nghe có tiếng người.
.
.
.
tôi quay sang thì thấy cánh cổng trước nhà hé mở dần.
.
.
để lộ bên trong là một cơ ngơi hoành tráng.
.
.
.
.
không thể tin nổi vào mắt mình!
!
!
Mà thậm chí tôi chẳng biết đây là đâu nữa???
-Đi theo tôi!
!
!
Đứng đó nhìn cái gì mà nhìn???
Tôi hệt như dân quê mới lên tỉnh vậy.
.
.
mặt cứ đờ đẫn ra!
!
!
!
Chỉ biết răm rắp và ngại ngùng đi theo hắn.
.
.
.
-2 đứa tới rồi đó hả???