Tạ Ngọc Ngưng không hề vui mừng vì thoát chết. Từ sau khi rơi xuống nước, trong mắt các cung nhân trong điện, y cứ như thể đã thất hồn lạc phách, cho dù có làm gì cũng không lên nổi tinh thần.
Những người dưới vì muốn khiến y vui vẻ mà đã tìm mọi cách, nhưng y vẫn cứ như cũ, không dậy nổi tinh thần. Mãi đến khi bà vú bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện: “Hoàng Hậu Nương Nương, ngày ấy người cứu ngài là một tiểu thái giám. Sau khi nó cứu ngài, bệ hạ cái gì cũng chưa ban thưởng cho nó đã đi cùng người kia tầm hoan mua vui, chúng nô tỳ lúc ấy cũng không để ý, hiện giờ đột nhiên nghĩ đến, có phải là nên ban thưởng một chút cho nó không? Dù sao thì mùa đông khắc nghiệt, lúc ấy ai cũng không muốn xuống nước, chỉ có nó là liều mình nhảy xuống cứu ngài.
”
Tạ Ngọc Ngưng ốm yếu nằm dựa lưng trên trường kỷ, nghe vậy thì nhẹ nhàng gật gật đầu.
Bà vú liền vội vàng phái cung nhân đi gọi người. Cung nhân bị sai sử đều có chút thờ ơ, lãnh đạm khiến mà vú thấy mà tức giận, thế nhưng bà lại sợ nếu bà tự mình đi, rời khỏi Tạ Ngọc Ngưng thì y sẽ bị người khác bắt nạt. Cuối cùng cũng không còn cách nào, đành phải lấy ra một ít bạc, mới có thể sai được một đứa cung nữ đi gọi người.
Sau nửa canh giờ, Quý Uyên được cung nữ dẫn đến.
Trong lòng anh âm thầm chờ mong, cuối cùng đã có thể lần thứ hai nhìn thấy nhiệm vụ mục tiêu của mình rồi.
Lúc vừa tới thế giới này, nghe thấy mục tiêu muốn chết, lúc ấy anh căn bản còn không chờ cho mình kịp thích ứng với thế giới này đã nhảy xuống nước, mã bất đình đề mà cứu người lên.
Vừa vớt được người lên thì đã đã bị những người khác xúm tới đẩy ra, căn bản là chưa kịp nhìn một cái nữa.
Nói thật anh còn có chút chờ mong nho nhỏ, hệ thống đã từng nói qua, nhiệm vụ mục tiêu của anh tuyệt đối sẽ phù hợp với khẩu vị anh.
Chờ đến lúc đi vào trong điện, vừa thấy người, anh liền ngây dại.
Trong cung điện tản ra mùi hương nhàn nhạt, mà Tạ Ngọc Ngưng lúc này đang ăn mặc một thân xiêm y nhã nhặn của Hoàng Hậu, ngồi ngay ngắn ở trên chủ vị, đồ trang sức cũng không phức tạp nhưng lại thập phần tinh tế, khuôn mặt trắng nõn, đôi mắt tròn tròn, sóng mũi cao, đôi môi xinh đẹp làm người ta liên tưởng đến trái anh đào căng mộng, biểu tình uể oải, lại càng cho y tăng thêm vài phần khí chất như nhược như Lâm Đại Ngọc.