Hệ Thống Ép Ta Làm Thánh Mẫu

Hệ Thống Ép Ta Làm Thánh Mẫu

Cập nhật: 26/12/2024
Tác giả: La Thanh Mai
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 81
Đánh giá:                      
Huyền Huyễn
Xuyên Không
Tiểu thuyết
Truyện Cười
Truyện Sủng
Cổ Đại
Hệ thống
Gia Đấu
Hài Hước
Trọng Sinh
Cung Đấu
Nữ Cường
Xuyên Nhanh
Xuyên Sách
     
     

Cửu Ninh bĩu môi.

“Huynh trưởng, a ông có việc giao cho ta, phiền huynh đi nói với a gia một tiếng.

Sắc mặt Chu Gia Ngôn càng tệ: “Phụ thân gọi ngươi đến đó, ngươi dám không đi?”

Cửu Ninh không bị lay động.

Cơn tức giận của Chu Gia Ngôn càng tăng lên, hắn ta lớn tiếng trách cứ nàng: “Hiếu thuận là việc đứng đầu, ngươi cũng là người đọc sách biết chữ, vậy mà lại không vâng lời của phụ thân?”

Cửu Ninh ưỡn bộ ngực nhỏ lên, cười mỉm và nói: “Công việc của phụ thân bận rộn, không thể phụng dưỡng dưới gối của a ông, ta thân là nữ nhi của phụ thân, tận hiếu với a ông thay cho phụ thân, san sẻ với phụ thân, không phải là cũng đang hiếu thuận với phụ thân ư? Phụ thân rất có hiếu, chắc chắn sẽ không làm ta khó xử.

Chu Gia Ngôn nghẹn họng.

Chu đô đốc và nhi tử Chu Bách Dược như nước với lửa, mỗi khi gặp mặt là rùm beng. Chu đô đốc ghét bỏ Chu Bách Dược bảo thủ, còn Chu Bách Dược thì ghét bỏ Chu đô đốc vì thô tục.

Vì để ngăn cản đôi phụ tử rút đao khiêu chiến, Chu gia không có quy củ phải đến phụng dưỡng mỗi ngày, không phải vạn bất đắc dĩ thì Chu Bách Dược sẽ không đến tìm phụ thân mình để chịu tội, trái lại ngày nào cũng đến chỗ đường bá phụ Chu thứ sử để vấn an, một ngày đến mấy lần, ông ta còn hiếu thuận hơn nhi tử ruột, tôn tử ruột của Chu thứ sử nữa.

Từ góc độ hiếu đạo, rõ ràng là cách làm của Chu Bách Dược không đúng.

Nhưng xưa nay Chu đô đốc không so đo chuyện này, Chu Bách Dược cho rằng kiên trì chủ tâm không thông đồng làm việc xấu với phụ thân, cây ngay không sợ chết đứng, cho nên cũng không có ai nói gì.

Không có ai nghị luận không có nghĩa là Chu Bách Dược thật sự có thể không thẹn với lương tâm.

Cho nên khi Cửu Ninh nói câu “tận hiếu thay phụ thân”, khiến Chu Gia Ngôn nghẹn họng không trả lời được.

Có tổ phụ làm chỗ dựa cho Cửu Ninh, nếu kiên quyết đưa nàng đi thì phụ thân sẽ thành kẻ bất hiếu…

“Ngươi cứ chờ đấy, chốc nữa phụ thân sẽ đích thân sẽ đến tìm ngươi, để lúc đó ta chống mắt lên nhìn xem ngươi có thể nói gì nữa!

Chu Gia Ngôn phất tay áo rời đi.

Cửu Ninh liếc mắt nhìn bóng lưng của huynh trưởng, nếu Chu Bách Dược dám đến thì đã đến từ lâu rồi, cần chi phải để hắn ta tới đây?

Nàng đoán không sai, quả nhiên đêm nay Chu Bách Dược không dám đến tìm nàng.

Cửu Ninh ngủ một giấc thật say, sáng hôm sau khi trời vẫn còn chưa sáng thì nàng đã bị nhóm thị tỳ kéo đi trang điểm.

Trước giá gương đặt vài cây nến to bằng cánh tay đang cháy vang lên tiếng xì xì.

Phùng cô búi cho Cửu Ninh một kiểu tóc búi cao, nói lải nhải với nàng, tối qua Chu Bách Dược đập nát mấy chén trà trong phòng, tất cả đều là đồ sứ chạm trổ được nung bằng cái lò tốt nhất!

Cửu Ninh cong môi cười khẽ.

Chu đô đốc biết nàng chọc giận Chu Bách Dược nên từ hôm qua đã cho người đến chỗ Chu Bách Dược để truyền lời, không cho phép Chu Bách Dược làm khó nàng, nhất định là Chu Bách Dược đã tức điên lên.

Quả nhiên có chỗ dựa thì làm chuyện gì cũng dễ dàng, Chu đô đốc đã ra tay, Chu Bách Dược sẽ không thể làm gì được nàng.

Cửu Ninh nhớ Chu đô đốc muốn dẫn nàng ra ngoài chơi nên hôm nay không mặc váy lụa gấm nhu, bảo Phùng cô kiếm bộ Hồ phục trách tụ cổ lật màu đỏ lựu bằng gấm thêu con Khổng Tước để mặc, bên eo đeo đai hình bướm, chân mang một đôi ủng da mềm mại, cách ăn mặc như một tiểu lang quân.

Trên đầu không cài trăm buộc dây lụa, chỉ cài một cây lược cài bằng bạc nguyên chất chạm trổ lá cây uốn lượn và ca lăng tần già làm đồ trang trí, cây lược cài đẹp đẽ và sang trọng, sợi vàng mảnh như sợi tóc, xung quanh được khảm nạm kim châu, dưới ánh nến chiếu rọi, trông vô cùng rạng rỡ và chói mắt.

Phùng cô nhìn khuôn mặt mịn màng xinh như bông của tiểu nương tử, trong lòng thầm cảm thấy đắc ý, chỉ dựa vào một cây lược cài, Cửu nương đã có thể làm phai mờ những tiểu nương tử thế gia khác.