Hẹn Anh Ở Kiếp Sau

Hẹn Anh Ở Kiếp Sau

Cập nhật: 30/11/2024
Tác giả: An Ngôn
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 9,099
Đánh giá:                      
Đô thị
Ngôn Tình
Truyện Teen
     
     

Lạc Hiểu Nhiên đi đến gần, mũi anh liền ngửi được mùi thơm trên cơ thể cô, cục xương trên cổ họng Hoắc Cao Lãng lăn một chút, tay cầm bút thoáng xiết chặt. Anh nhích người rời ghế sang bên cạnh một chút, xoay người nói với trợ lý bên cạnh: “Đem ghế Helen tới đây.

Lạc Hiểu Nhiên có chút nhức đầu, nhìn trợ lý thật sự đi lấy ghế cho mình cô liền vội vàng mở miệng: “Hoắc tổng, tôi đứng được rồi.

Những người ngồi đây cơ bản đều là đại diện các đối tác trong dự án, đều tương đối có thân phận. Có chút thân phận trong công ty cơ bản đều đã là lão làng, mỗi người đều tinh anh trong thương trường, có tình cảnh gì là chưa từng thấy qua? Mọi người liếc mắt một cái liền nhận ra...

. Hoắc tổng đối với cô gái này có chút không bình thường.

Lạc Hiểu Nhiên sợ nhất chính là cái nhìn này, nhưng bây giờ người xung quanh ai cũng hứng thú bừng bừng nhìn mình, ánh mắt đều lộ ra cái nhìn loại này.

Trong lòng cô thật sự rất không thoải mái, ngại vì thân phận, lại cũng không thể nổi giận.

Đem bản dự án trong tay đặt trước mặt Hoắc Cao Lãng, cô hít sâu một hơi, cố gắng khống chế giọng của mình: “ Hoắc tổng, thật ra cũng không phức tạp gì, vốn chính là hai bản dự án kia chúng tôi kết hợp lại, cá nhân tôi cảm thấy không có vấn đề gì lớn. Hoắc tổng xem một chút, nếu như anh cảm thấy có vấn đề gì tôi sẽ giải thích cho anh một chút.

-“Ngồi xuống!

Hoắc Cao Lãng bỗng nhiên đưa tay nắm lấy cổ tay Lạc Hiểu Nhiên, tỏ ý bảo cô ngồi ở bên cạnh mình, trợ lý cũng đã mang ghế tới đặt ở một bên.

-“Hoắc tổng, anh làm gì?” Lạc Hiểu Nhiên nóng nảy, vốn đang hết sức nhạy cảm, Hoắc Cao Lãng ở ngay trước mặt mọi người táy máy chân tay như vậy, tim cô đập nhanh hơn, đôi mi nhăn lại, mặt đầy vẻ kháng cự cùng bài xích: Hoắc tổng, buông tay!

-“Tôi bảo cô ngồi xuống giải thích cho tôi một chút, cô lo lắng như vậy làm gì?”.

Hoắc Cao Lãng đưa ngón tay búng một cái trên bản dự án, cau mày nói: “Tôi không có thói quen ngước lên nói chuyện với người khác. Helen nể mặt tôi, ngồi xuống được chứ?”

Câu sau của anh căn bản không phải giọng thương lượng, lời vừa dứt liền kéo mạnh tay Lạc Hiểu Nhiên để cho cô ngồi xuống.

Cô siết chặt tay hai bên, mi nhíu lại, hít sâu một hơi rồi cứng đơ ngồi xuống.

-“Nói đi, nơi này tại sao lại làm thế này? Cô cảm thấy như vậy là hợp lý?” Hoắc Cao Lãng tay kẹp chiếc bút vòng lên trên bản vẽ một cái.

Lạc Hiểu Nhiên nhìn Hoắc Cao Lãng cố ý không hiểu.

Cô mím môi, nghiêm túc giải thích: “ Chúng tôi cảm thấy, thị trường hoá mỹ phẩm thời điểm này đang có nhiều sự cạnh tranh.

.

-“Chúng tôi?”

Hoắc Cao Lãng dường như có chút không hài lòng với cách dùng từ của cô, anh cau mày cắt đứt lời Lạc Hiểu Nhiên, ánh mắt như có như không lướt qua mặt cô rồi nhanh chóng quét qua người đàn ông đang đầy khẩn trương bên kia, môi khẽ cong lên một cái: “Helen cô nói ‘chúng tôi là cô cùng người đồng nghiệp kia?”

Lạc Hiểu Nhiên: “

Người này tuyệt đối là đang cố ý bởi móc.

Lạc Hiểu Nhiên thật không nhịn được, lồng ngực căng lên giận giữ, dạ dày thiêu đốt càng khó chịu, trong cổ họng cũng rất chua xót. Cô nuốt mạnh xuống một cái, nói: “ anh ấy và tôi là người hợp tác trong dự án này, nếu không nói là chúng tôi, thì Hoắc tổng thấy gọi như thế nào là hợp lý, xin anh cho tôi chút gợi ý đi.

Mọi người: “. ”

Người ngồi phía dưới hít vào một hơi lạnh, ai cũng nghe được trong giọng Lạc Hiểu Nhiên tồi tệ tới dường nào, chính là đối chọi tương đối gay gắt. Người phụ nữ này.

.

. lá gan cũng không nhỏ.

Hoắc Cao Lãng ngược lại không giận mà còn cười, lông mày hơi nhướng lên, có ý ám chỉ: “ vậy tôi và cô cùng hợp tác, vậy cũng nên gọi là “ chúng tôi” đúng không?”.

Môi Lạc Hiểu Nhiên run lên, cô nghe được trong lời của anh có gửi theo ý.

Nhưng cô không hiểu được rốt cuộc vì sao anh lại nói như vậy? Anh có cân nhắc lập trường của cô không? Anh có nghĩ tới cảm giác của cô không?

Hoắc Cao Lãng, anh biết anh rốt cuộc có bao nhiêu đáng ghét?!

Lạc Hiểu Nhiên mím chặt môi của mình, thật sự cảm thấy tức giận, dạ dày vốn không thoải mái lúc này đau lợi hại, sắc mặt nhợt nhạt trắng bệch, cô nhíu mắt một cái, thân thể lảo đảo muốn ngã, trán còn đổ mồ hôi lạnh.

Hoắc Cao Lãng thấy cô vẫn luôn không lên tiếng, theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn cô một cái, lúc này mới phát hiện ra điều không ổn.

Anh chợt đứng dậy, đưa tay kéo lấy tay Lạc Hiểu Nhiên, giọng đều rất lo lắng: “Em sao thế?”

- “ Lạc Hiểu Nhiên”. Lúc này, anh không để ý xung quanh mà gọi tên tiếng trung của cô.

Lạc Hiểu Nhiên mở miệng, giọng rất yếu ớt: “ Hoắc tổng, buông tay.

.

.

-“Tay cái gì? Em thế nào? Khó chịu ở đâu? Sắc mặt em rất khó nhìn. Hay là đứa bé trong bụng em, nhanh đi đến bệnh viện”.

Đại khái là ai cũng không nghĩ tới Hoắc Cao Lãng bỗng nhiên sẽ biến thành người khác, vào lúc này nắm tay Lạc Hiểu Nhiên mặt đầy dáng vẻ khẩn trương, nói giữa hai người không có nửa điểm mờ ám ai sẽ tin?

Có điều Lạc Hiểu Nhiên ngược lại không có bao nhiêu sức lực, dạ dày đau khiến cô không chịu nổi. Cô muốn nói trong phòng làm việc của mình có thuốc dạ dày nhưng còn chưa kịp nói Hoắc Cao Lãng khẽ chửi thề một tiếng, khom người bế cô lên vọt ra khỏi phòng họp.

Cuối cùng vẫn là bị cưỡng ép đưa đến bệnh viện, dưới yêu cầu mãnh liệt của Hoắc Cao Lãng, sau khi Lạc Hiểu Nhiên bị đưa vào phòng cấp cứu liền gọi những bác sĩ tinh anh nhất của bệnh viện, kiểm tra kết quả, là dạ dày cô không tốt.

Trước kia ở thành phốD dạ dày cô đã xảy ra vấn đề. Khi đó bị xuất huyết dạ dày cho nên bây giờ một chút cũng không thể bị đói, khoảng thời gian này cô cũng rất chú ý, thuốc vẫn uống đều, ngày ba bữa cơm đều không dám thờ ơ. Hôm nay tình hình đặc thù cộng thêm cô quá mức tức giận nên mới diễn biến thành như vậy.

Khi bị đưa vào phòng bệnh cô đã tỉnh lại, mu bàn tay cô đã cắm ống truyền dịch, nhìn qua càng thêm tiều tụy.