Hờ Truyện

Hờ Truyện

Cập nhật: 06/04/2024
Tác giả: Tiểu Phi
Trạng thái: Dừng
Lượt xem: 118,964
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
     
     

Khi Diệp Uyễn Thanh tỉnh lại đã không thấy Hiên Viên đế đâu nữa, nàng nằm sấp trên giường, cơ thể đều là dấu vết hoan ái chưa tan , mái tóc nàng rối bời , mặt mũi vì nước mắt mà lem luốc xấu xí, còn đâu bóng dáng của một mỹ nhân khuynh thành, khi nàng xoay người bất giác từ bên trong hạ thân chảy ra dòng nước đặc sệt , trên người nàng trên giường cũng dính đầy những thứ sền sệt như vậy.

Diệp Uyễn Thanh cố gắng ngồi dậy bước từng bước chân vô hồn về phía thùng tắm , nước bên trong đã lạnh lẽo từ lâu , không có ai giúp nàng,

cũng không có ai hầu hạ nàng , đủ thấy Hiên Viên đế không hề hài lòng về nàng , cũng tốt, nỗi nhục nhã ngày hôm nay nàng có lẽ sẽ không phải chịu thêm nữa, kiếp này nàng sẽ sống một cuộc sống hèn mọn trong cung , ít ra vẫn hơn kiếp trước , không hèn mọn giữa một đám quân lính .

" Hừ ! Chim sợ cành cong "

" Ai ? " . Diệp Uyễn Thanh vội nhìn về phía phát ra âm thanh, nhưng trong phòng hoàn toàn không có một ai khiến nàng càng thêm hoảng sợ .

" Diệp Uyễn Thanh! Ngươi kiếp trước vì ngôi vị thái tử phi có thể làm rất nhiều chuyện, bây giờ bổn tọa cho ngươi cơ hội tranh giành vị trí cao quý nhất hậu cung, ngươi lại buông tay sao ? "

" Là ai ? "

Bỗng nhiên một khuôn mặt mỹ nhân yêu kiều , hai mắt long lanh nhìn thẳng vào Diệp Uyễn Thanh , không khỏi khiến nàng giật mình mà ngã trên mặt đất . " Vốn lẽ bổn tọa là ân nhân của ngươi nhưng tiếc là bổn tọa cũng vừa trở thành kẻ hãm hại ngươi ". Nữ tử vẻ mặt buồn chán nhưng không che được sự quyền rũ từ trong khí chất, mỗi cái nhấc tay đều khiến người đối diện như hãm sâu vào bên trong, cho dù Diệp Uyễn Thanh là nữ nhân, cũng không ngăn được ánh mắt nhìn theo nàng .

" Là cô nương...

. cô nương.

.

. giúp ta sống lại sao ? " . Nàng nhớ rõ giọng nói này , là người đó .

.

.

" Phải! Cũng là ta khiến Hiên Viên đế chú ý đến ngươi "

Diệp Uyễn Thanh như không giữ được bình tĩnh, nàng muốn lao đến giữ lấy cô nương đó nhưng nàng ta lại vụt mất trước khi nàng chạm đến .

" Tại sao ? Tại sao đã cứu ta lại muốn làm hại ta ? "

" Diệp Uyễn Thanh ! Bỗn tọa cho ngươi cơ hội sống lại không phải để ngươi trốn trốn tránh tránh sợ này sợ kia, bổn tọa muốn xem ngươi trả thù đám nam nhân cặn bã kia, ta cứ nghĩ oán niệm khi chết của ngươi cao thì việc đầu tiên sau khi ngươi sống lại chính là báo thù, không ngờ ngươi thật khiến bổn tọa thất vọng.

.

. Ngươi muốn sống nhàn nhã, ngươi sợ hãi bọn chúng , sợ tranh quyền, sợ đoạt lợi.

.

. hừ không giấu gì ngươi, Hiên Viên đế chọn trúng ngươi, chính là do bổn tọa .

.

.

Chỉ là có biết nắm lấy cơ hội này hay không , là do ngươi "

" Cơ hội .

.

. ngươi gọi đó là cơ hội ? Là ngươi hủy hoại ta "

" Là Hiên Viên Triệt hủy hoại ngươi , là Hiên Viên Tuyệt đẩy ngươi vào chỗ chết, Diệp Uyễn Thanh nếu ngươi không nhớ, bổn tọa sẽ nhắc cho ngươi nhớ ".

Nói xong cả ngươi Diệp Uyễn Thanh đều như nhẹ đi,

phút chốc từng hình ảnh trong kiếp trước đều hiện lên trong đầu nàng .

.

.

Hiên Viên Triệt như thế nào lợi dụng nàng.

.

.

Hiên Viên Tuyệt như thế nào biến nàng trở thành quân kỹ .

.

.

Bốn tên thị vệ áp giải nàng đến quân doanh như thế nào cưỡng bức nàng , đoạn đường đến quân doanh chỉ cần dọc đường có ai vừa mắt nàng,

bọn chúng cũng không e ngại mà ép nàng đổi lấy một chút ngân lượng .

.

.

Hàng chục tên lính dơ bẩn như thế nào cùng lúc chà đạp cơ thể nàng , mỗi đêm,

mỗi đêm đến khi nàng người không ra người ma không ra ma .

.

. đến khi nàng thà chọn lấy cái chết cũng không muốn phải sống tiếp như vậy nữa .

.

.

Diệp Uyễn Thanh đau đớn, hai tay nàng ôm chặt lấy cơ thể trần trụi mà ngồi bệch trên đất .

Nàng không hề quên, chỉ là chưa bao giờ dám nhớ lại .

.

.

Nữ tử tiến đến bên cạnh Diệp Uyễn Thanh, tay nàng ta đặt lên vai nàng . " Báo thù bọn hắn, khiến bọn hắn sống không bằng chết ! "

" Nếu ta có thể thì làm sao phải trốn như vậy .

.

. ta là gì chứ .

.

. "

" Ngươi là mỹ nhân đẹp nhất kinh thành , là giấc mộng hoan dâm nhất của Hiên Viên đế , hãy biến mình thành người nắm giữ quyền lực chỉ sau ông ta , nếu được thì hơn cả ông ta "

" Được sao ? "

Nữ tử cười khẽ, lấy ra một bông hoa màu đỏ như máu đưa cho nàng . Bông hoa nhẹ nhàng run run truyền đến một ý nghĩ vào đầu Diệp Uyễn Thanh, thì ra là một hoa yêu .

Sau đó nữ tử phất nhẹ tay áo về phía Diệp Uyển Thanh , một làn gió lạnh lẽo lập tức phủ qua người nàng , mái tóc rối bời được búi gọn gàng thanh thoát , làn da đầy những vết đỏ nay còn trắng mịn hơn xưa , ngay cả đằng trước ngực cũng nặng lên không ít , có chút khiến nàng không quen .

" Diệp Uyễn Thanh, bổn tọa chỉ giúp đến đây.

.

. còn lại là do tự bản thân ngươi, đừng khiến ta thất vọng ! "

Diệp Uyễn Thanh nhìn mình trong gương , ánh mắt hiện rõ sự quyết tâm , nàng cười với hình dáng mình qua lớp gương một cách tràn đầy tự tin . Cuộc sống của nàng từ bây giờ chính là đạp lên người khác mà sống .

.

.