Bọn nó thật sự không biết tuy chỉ mới học ở Thần Phong mấy ngày nhưng bọn nó thật sự nổi tiếng không chỉ nhờ vẻ bề ngoài mà còn nhờ chiến tích phá trường .
Mới ngày đầu đến mà đã có ba giáo viên tài giỏi của trường vì bọn nó mà tạm thời ngưng việc dạy học .
Lúc này đây ,
cả năm người đang trốn học chơi đùa trong phòng hội học sinh .
Khả Vi không biết kiếm từ đâu ra bộ đồ mèo trắng đem ra chơi .
Lam Thanh và Tử Phong bắt ép Hạo Nhiên mặc vào và giờ ...
.
.
- Kêu nya đi !
- Lam Thanh vẫy vẫy cái cây trên tay híp mắt cười yêu cầu cậu bé mèo Hạo Nhiên đang xụ mặt .
Hạo Nhiên tức giận xoay mặt đi chỗ khác .
Dù có bề ngoài trẻ con nhưng mà cậu cũng đã mười tám tuổi rồi ,
bắt cậu mặc thế này thật mất mặt .
Đáng lẽ không nên ở một mình với năm người nguy hiểm này .
Hạo Nhiên đang cầu mong Hạo Kỳ nhanh chóng về cứu cậu .
- Con mèo khó ưa .
Kêu không ?- Giang Thiên trừng mắt uy hiếp .
Hạo Nhiên bị dọa sợ khịt khịt mũi nén nước mắt ,
hai mắt rưng rưng vô cùng tội nghiệp .
Nhưng đám người kia hoàn toàn không có một chút tia thương cảm nào ,
mặt tỉnh bơ nói :
- Đáng thương ghê !
Hạo Nhiên bị đả kích cứng đờ người .
Bất ngờ một bàn tay mếm mại xoa đầu cậu ,
Khả Vi hiền dịu mỉm cười :
- Ngoan .
Không cần phải khóc .
Hai mắt Hạo Nhiên long lanh nhìn Khả Vi ,
bất ngờ bổ nhào vào Khả Vi dụi dụi y chang còn mèo nhỏ .
- Chụp một tấm gửi cho Kiến Hàm đi !
- Giang Thiên vừa nhìn vừa nói .
- Ok .
- Đan Bảo nhanh chóng chụp lại gửi đi .
Về phần Kiến Hàm phản ứng sao .
.
. không cần phải biết nhỉ .
Khả Vi xoa đầu Hạo Nhiên dỗ :
- Ngoan quá đi !
Nếu kêu thêm vào tiếng mèo sẽ đáng yêu lắm .
Nghe cứ như lời nói vô tình nhưng ánh mắt Khả Vi lại sáng lên bất ngờ .
Hạo Nhiên vô tư kêu vài tiếng :
- Nya .
.
.
nyyaa .
.
.
- Cái này gọi là cao tay sao ?- Bốn người ngờ nghệt nhìn .
Đúng lúc này cánh cửa mở ra ,
giọng Hạo Kỳ vang vang hỏi :
- Chỗ mình nuôi mèo sao ?
Khi nhìn thấy Hạo Nhiên ngoe nguẩy trong lòng Khả Vi còn liên tục kêu nya ,
Hạo Kỳ ,
Thiếu Đình và Vân Tường định bước vào sững người :
- Cái gì thế này .
- Nya .
.
.
- Hạo Nhiên kêu một tiếng nhìn về phía họ .
Hạo Kỳ giật giật khóe mắt :
- Anh đang mặc cái quái gì vậy ?
- Hả ?Anh.
.
.
- Hạo Nhiên lắp bắp nói không nên lời .
Cậu tỏ vẻ hối lỗi nhưng khi thấy sắc mặt Hạo Kỳ không tốt hơn chút nào con mèo nào đó lanh lợi chạy đến ôm cậu khóc lóc .
- Anh hứa sẽ không làm vậy nữa .
Kỳ Kỳ đừng có giận mà .
Kỳ Kỳ .
.
.
Kỳ Kỳ .
.
.
- Thay nó ra trước đi !
- Hạo Kỳ nhắm mắt ,
bóp trán nói .
Và sau đó .
.
.
- Các cậu thật là.
.
.
có cần đem anh ấy ra làm trò chơi không ?- Hạo Kỳ nghiêm mặt nhìn năm học sinh trao đổi .
- Cậu không thấy trông anh ấy đáng yêu hơn sao ?- Lam Thanh nói .
- Đáng yêu thì đáng yêu thật nhưng anh ấy là hình tượng của hội nếu để người khác thấy thì bọn tôi còn đâu mặt mũi .
- Hạo Kỳ vuốt mặt nói .
- Đan Bảo ,
đem ảnh đăng lên trang chủ trường đi !
- Giang Thiên thản nhiên nói với Đan Bảo .
- Ừ .
- Đan Bảo lập tức lấy điện thoại ra .
- Ảnh gì vậy ?- Vân Tường hỏi .
- Mới chụp hồi nãy .
- Đan Bảo đáp .
- Á .
Dừng lại .
Tôi xin các cậu đấy .
- Hạo Kỳ không để ý hình tượng giật lấy điện thoại trên tay Đan Bảo nhanh chóng tìm xóa bức ảnh kia .
Cậu thở dài nhìn bọn nó .
- Các cậu thật không thể bình thường mà trôi qua hai tuần ngắn ngủi này sao ?
- Thế này là bình thường lắm rồi !
- Tử Phong nói .
- Bình thường của các cậu là một đống rắc rối .
- Hạo Kỳ gằn từng tiếng .
- Bộ có chuyện gì sao ?- Khả Vi hỏi .
- À .
Hạo Kỳ vừa mới bị ăn mắng .
- Vân Tường nói .
- Giáo viên dạy các cậu ngày đầu tiên đều xin nghỉ việc cả rồi .
Một người thì nói mình kiến thức chưa đủ vùi đầu vào thư viện to lớn tìm kiếm tài liệu lịch sử .
Một người thì cảm thấy trình độ còn thấp kém quyết tâm ở trong phòng thí nghiệm nghiên cứu .
Còn cô giáo đáng thương kia thì phải đi điều trị tâm lí .
- Thiếu Đình nói .
- Hiệu trưởng rất tức giận ,
mắng Hạo Kỳ không quản lí được các cậu .
Mặc dù chuyện này phải do Hạo Nhiên lo .
- Vân Tường nói .
- Thôi được rồi .
- Lam Thanh thở dài nói .
- Bọn tôi sẽ không gây ra rắc rối nữa .
- Trừ một vài trường hợp ngoại lệ .
- Giang Thiên bồi thêm .
Nghe hai câu đầu có chút yên tâm nghe thêm câu sau thật không có chút niềm tin gì nữa .
Hạo Kỳ bực mình đứng bật dậy :
- Mệt quá !
Tớ không thèm quan tâm nữa .
Các cậu thích làm gì thì làm .
Suốt ngày nghe lão già kia lảm nhảm cũng mệt quá !
Hôm nay không đem cơm lên phòng được ,
các cậu phải tự xuống nhà ăn .
- Hả ?Tại sao ?- Lam Thanh nhảy bật lên .
- Hôm nay là ngày đặc biệt trong tuần .
Tất cả học sinh đều phải ăn ở nhà ăn .
Có thể xem như là một bữa tiệc được tổ chức mỗi tuần để học sinh thư giãn nhưng nó lại là bắt buộc .
Mâu thuẫn ha ?- Vân Tường cười nói .
- Sao trường cậu rắc rối quá vậy ?
Giờ ăn đến.
.
.
- Ui trời ơi !
- Lam Thanh sửng sốt kêu lên .
Nhà ăn hôm nay đặc biệt hoành tráng ,
không chỉ lỗng lẫy hơn mà còn có một bàn ăn lớn ,
dài đặt ở giữa nhà ăn .
Một bàn ăn vô cùng thịnh soạn cho hơn ngàn học sinh thưởng thức .
- Đây là một bữa tiệc đứng nên các cậu có thể thoải mái lựa chọn món ăn nhưng nhớ đừng có quá thô lỗ đó.
.
.
- Hạo Kỳ mới vừa nói xong đã nghe tiếng Lam Thanh thích thú vang lên .
- Ngon quá đi !
Mình muốn được ăn tất cả !
- Lam Thanh chạy lăng xăng từ đầu bàn đến cuối bàn ,
hai mắt lấp lánh vì sao .
- Ăn thôi !
Đói quá đi !
- Tử Phong vươn vai nói .
- Các cậu có nghe tớ nói gì không ?- Hạo Kỳ bất mãn nhìn bọn nó .
- Chúng ta đến đây để ăn nếu cứ mãi giữ quy tắc thì cậu sẽ nhanh chết đói đó !
- Giang Thiên ngước đầu nói với Hạo Kỳ rồi rời đi .
- Cậu có thực sự là đại thiếu gia tập đoàn BS không vậy ?- Hạo Kỳ nghi ngờ hỏi .
Sao mà một chút phong thái cũng không có .
Lam Thanh kéo Khả Vi lựa hết món này đến món khác mặc cho ánh mắt kì quái của học sinh xung quanh nhìn hai người .
- Món nay cũng ngón nữa Vi .
- Lam Thanh thử một miếng thịt sườn nướng nói .
- Món salad này thật tinh tế .
Không những đẹp mà còn có sự phối hợp hài hòa giữa các loại rau quả .
- Khả Vi ôm hai má nói .
Từ xa ,
trong góc khuất của nhà ăn .
- Hóa ra đó là bạn gái của Kiến Hàm .
Khẩu vị của cậu ta tệ vậy sao ?Bao nhiêu cô gái xinh đẹp không chọn lại đi chọn một cô gái tầm thường như vậy .
- Giọng nam khinh thường nói .
- Thế cậu tính sao ?Muốn trả thù Kiến Hàm tớ đã cho cậu cơ hội rồi .
- Trong tối ,
Lạc Thần nhâm nhi ly rượu vang trên tay nói .
- Đương nhiên là cướp .
Tớ sẽ cho cậu ta nếm thử cảm giác mất đi cô gái mà mình yêu bởi một người con trai khác .
- Trong mắt chàng trai lập tức lộ vẻ âm lạnh .
Ly rượu trên tay cơ hồ bị xiết chặt muốn vỡ nát .
- Tùy cậu thôi Lập Huân .
Mục đích hai ta giống nhau .
Tớ còn phải nhờ cậu nhiều .
- Lạc Thần khẽ liếc mắt nhìn người bên cạnh .
- Tớ không phải vẫn đang giúp cậu sao ?Tớ đi thử một chút .
Chắc chẳng quá khó khăn .
- Chàng trai gọi Lập Huân đưa ly rượu cho Lạc Thần ,
chỉnh chỉnh vạt áo rời khỏi nới tối tăm .
Cả nhà ăn lập tức xôn xao .
Dưới ánh đèn chùm hào nhoáng ,
chàng trai xuất hiện với vẻ lịch thiệp ,
nụ cười hút hồn bao cô gái .
Lập Huân nháy mắt cười nói :
- Chào các Lady .
Hi vọng các quý cô sẽ có một ngày vui vẻ .
- Ngài Lập Huân !
- Mặc dù không quá lộ liễu nhưng chỉ cần chú ý sẽ thấy sau khi cậu ta xuất hiện màu hồng xung quanh các nữ sinh càng thêm rực rỡ .
- Lập Huân !
Anh có muốn tham gia tiệc trà của tụi em không ?- Một nữ sinh e thẹn lại gần nói .
- Anh thật sự rất muốn tham gia ,
công chúa xinh đẹp .
- Lập Huân cười ôn nhu nâng cầm nữ sinh kề sát mặt mình .
Sau đó thẳng thừng đẩy nữ sinh ra nói .
- Nhưng anh lại bận việc khác mất rồi .
Xin lỗi nhé !
- Không .
.
.
.
không sao !
- Nữ sinh sững người lắp bắp .
Khuôn mặt đỏ bừng .
Lập Huân không biết vô tình hay cố ý hướng Khả Vi cười thật ngọt ngào .
Khả Vi chợt thấy lạnh tóc gáy .
Tên kia sao tự dưng cười với cô như vậy thấy rợn rợn sao ấy .
Khả Vi xoay người đi ,
tránh ánh mắt lẫn nụ cười đó .
Lam Thanh lại đang mò mẫn mấy món ăn ở tít đằng xa ,
còn mấy anh chàng thì kiếm chỗ tán gẫu rồi ,
làm sao bây giờ .
- Tiểu thư !
- Giọng nam phát ra từ sau lưng .
Khả Vi giật bắn mình quay lại ,
không biết từ lúc nào mà Lập Huân đã đến sát bên mình .
Khả Vi cứng ngắc lùi lại mấy bước .
Lập Huân bất ngờ bật cười nói :
- Em thật đáng yêu !
- Vậy .
.
.
vậy sao ?- Khả Vi khó khăn cười .
Cô bình thường như vậy mà cũng bị hắn chú ý là sao .
Nhìn đi nhìn lại cũng biết ngay đây là một tên sát gái .
Chẳng lẽ muốn cô làm nạn nhân hả ?Chưa thành nạn nhân bị hắn đùa giỡn cô đã bị ánh mắt của đám nữ sinh thiêu cháy rồi .
- Ừm .
Anh mời em một ly rượu được không ?- Lập Huân búng tay .
Một người giống phục vụ mang tới một ly rượu vang .
- Xin lỗi .
Tôi không biết uống rượu .
- Khả Vi xua tay từ chối .
- Thật là một cô bé trong sáng .
Anh thích em rồi đó !
- Lập Huân cười nói .
Khả Vi liền đanh mặt lại .
Loại con trai dễ dàng nói thích người khác không bao giờ đáng tin .
Khả Vi trong lòng nghiến răng nói anh thích tôi nhưng tôi không thích anh .
Câu nói tiếp theo của Lập Huân làm Khả Vi sửng sốt :
- Sao em không bỏ Kiến Hàm và đến với anh nhỉ ?Như vậy sẽ thú vị hơn rất nhiều .
Anh ta biết Kiến Hàm ?Kiến Hàm quen với loại người này sao ?Trong đầu Khả Vi có hàng ngàn câu hỏi .
- Kiến Hàm chẳng qua chỉ vui đùa với em thôi .
Em chắc còn không biết cậu ta đã quen qua bao nhiêu cô gái đâu nhỉ ?Trước lúc bị bỏ rơi sao không lựa chọn anh ?- Lập Huân tự nhiên nắm tay Khả Vi đặt lên môi .
Nhìn vẻ mắt sững sờ của cô ,
cậu ta nhếch miệng cười .
Dễ dàng thật .
Mới nói mấy cậu mà đã bị đả kích .
- Sao ?Lựa chọn của em là gì ?- Lập Huân hỏi lớn .
- Lựa chọn gì cơ ?Anh giai ?- Lam Thanh bất ngờ xuất hiện sau lưng Lập Huân .
- Mày .
.
.
- Lập Huân giật mình tránh nó .
Lam Thanh lạnh mặt cầm ly rượu hất lên mặt Lập Huân còn tỉnh bơ nói :
- Lỡ tay mất rồi .
Xin lỗi nhé !
- Mày .
.
.
- Lập Huân nghiến răng .
Dòng rượu chảy dọc từ trên xuống .
- Mày điên hả ?
- Không .
Tôi chỉ thấy đầu ai đó cần phải hạ nhiệt cho tỉnh táo thôi .
- Lam Thanh nói .
Nó đứng chắn trước Khả Vi đôi mắt sắc bén nhìn Lập Huân .
- Mà cũng nhắc cho anh nhớ .
Đừng gặp cô gái nào cũng tán tỉnh như vậy rẻ tiền lắm .
Tình yêu của anh thật chẳng đáng một xu .
- Mày muốn chết !
- Lập Huân bất chấp hình tượng vung nắm đấm .
- Ra là nhị tướng của King cũng chỉ đến mức này !
- Giang Thiên xuất hiện bắt lấy tay Lập Huân vặn ngược ra sau .
- Hàn Giang Thiên !
- Không cần gọi thân thiết như vậy .
Vẫn nên gọi một tiếng Hàn thiếu gia sẽ quen hơn .
- Giang Thiên nhướng mi nói .
- Buông ra !
- Tôi cũng chẳng muốn giữ thế này .
Chẳng qua là chỉ muốn cậu không làm tổn thương học sinh trường tôi thôi .
Nhưng nếu nhị tướng như cậu lại muốn bắt nạt một tên nhóc không sức phản kháng như vậy.
.
.
cũng quá mất mặt đi !
- Giang Thiên hơi cúi thấp đầu ,
đôi mắt phủ tầng khí lạnh như băng .
Giang Thiên buông tay ra .
- Ăn no rồi chứ ?- Cậu hỏi Lam Thanh .
- Ừm .
Vừa đủ !
- Lam Thanh đáp .
- Vậy chúng ta về thôi !
Không nên ở đây gây thêm rắc rối !
- Giang Thiên nói .
- Tôi cũng chẳng muốn ở đây lâu .
Đi thôi Khả Vi .
- Nó năm lấy tay Khả Vi nói .
- Chờ chút .
Tớ có điều muốn nói .
- Khả Vi lên tiếng .
Cô nhìn thẳng Lập Huân giọng nói đầy kiên quýêt .
- Tôi không biết điều anh nói là thật hay giả nhưng tôi chỉ muốn nói với anh một điều .
Tôi tin tưởng Kiến Hàm ,
dù đó có là sự tin tưởng mù quáng tôi cũng không vận tâm ,
dù có bị bỏ rơi tôi cũng không sợ vì ít nhất tôi có thể sống thật với con tim mình ,
có được cảm giác yêu thương một người và được người đó yêu vậy là đủ rồi .
Hi vọng anh sẽ không hành xử như vậy nữa .
Tạm biệt .
- Khả Vi nói rồi bước đi .
Lập Huân đằng sau lẩm bẩm :"Chết tiệt !
" .
Nắm tay xiết chặt .
Tin tưởng thì đã sao ?Bằng mọi giá cậu sẽ khiến Khả Vi thuần phục .
- Hồi nãy anh nói hắn ta là nhị tướng là sao ?- Lam Thanh hỏi Giang Thiên .
- Hạo Kỳ nói cho tôi biết cậu ta là người của King .
- Giang Thiên đáp .
- Mà nhóm Hạo Kỳ đâu rồi ?- Khả Vi hỏi .
- Họ có việc đi trước lâu rồi .
- Đan Bảo đi bên đáp .
- Nhưng mà Khả Vi nói mấy lời đó nghe hay thật đảm bảo Kiến Hàm mà nghe thấy là vô cùng vui sướng !
- Tử Phong che miệng cười nói .
- Tớ.
.
.
tớ chỉ là.
.
.
nghĩ sao nói vậy thôi .
.
.
- Khả Vi đỏ mặt nói .
- Ai .
Lần đầu tiên thấy cậu như vậy chẳng lẽ đây là sức mạnh của tình yêu có thể khiến con người trở nên mạnh mẽ trong truyền thuyết anime .
- Lam Thanh ngẩng đầu lên trời nói .
- Cái gì mà truyền thuyết chứ ?Đừng chọc tớ !
- Khả Vi vung tay đánh vào lưng Lam Thanh .
- Tớ đâu có đùa !
- Lam Thanh nhe răng đáp .
Nhìn hai cô nàng líu ríu Giang Thiên thầm thay Kiến Hàm cảm thấy may mắn .
Kiến Hàm đã lựa một cô gái tốt .
Thật sự vậy .
Và giờ cậu không ngờ sẽ gặp Lập Huân ở đây .
Giữa Lập Huân và Kiến Hàm có mâu thuẫn về chuyện tình cảm .
E rằng yêu cầu Khả Vi đến lần này là do cậu ta .
Mọi chuyện không mấy tốt lành .
****************************
Chap tiếp theo : Tập luyện hay không tập luyện .
Một ngày trước ngày thi đấu .