Chỉ còn một ngày trước ngày thi đấu .
Cả hai bên dường như không có động tĩnh gì nhưng trong các học sinh đã xôn xao ,
bàn tán rất nhiều .
Bọn nó vẫn đi học bình thường (mà đi hay không cũng chẳng khác biệt gì ).
Lam Thanh ngáp ngắn ngáp dài dụi mắt tỉnh dậy .
Không hiểu sao cứ đến tiết học thì nó buồn ngủ mà đến giờ nghỉ thì lại tỉnh dậy .
Trường học này đến giờ nghỉ cũng không ồn ào bằng trường nó .
Nam sinh cùng lắm chỉ tụ lại nói chuyện nhỏ .
Nữ sinh thì đều đến phòng trà ở cuối hành lang .
Chỉ có vài người ngồi trong lớp ôn lại mấy bài học nhàm chán .
Lam Thanh ngẩng mặt lên lầu bầu :
- Hèn gì mình không tỉnh táo nổi hóa ra là không đủ ồn .
Oáp .
- Lam Thanh che miệng ngáp lớn ,
vươn vai một cái nhìn sang Khả Vi đang chăm chú xem quyển sổ ghi chép hỏi .
- Cậu xem cái gì vậy ?
- Công thức làm bánh tớ mới lấy được từ đầu bếp .
Toàn là nguyên liệu cao cấp .
Sau này muốn làm cũng khó mà có đủ nguyên liệu .
- Khả Vi ảo não nói .
- Chuyện này đâu khó .
Chẳng phải Kiến Hàm là bạn trai cậu sao ?Phải tranh thủ lợi dụng một chút chứ !
- Lam Thanh che miệng cười gian .
- Cậu mà nói nữa là biết tay tớ .
- Khả Vi giơ nắm tay nhỏ nhắn hăm dọa .
- Biết rồi !
Biết rồi !
- Lam Thanh vừa cười vừa phất tay ,
không có chút nào là sợ .
- Mà chiều nay Hạo Kỳ nói tập trung ở phòng nghe - nhìn của trường cậu nhớ không ?
- Hể ?Có sao ?Sao tớ không biết gì thế này !
- Lam Thanh nhỏ giọng nói .
- Biết ngay mà .
Nếu tớ không nhắc chắc cậu quên luôn .
Cả hai bất chợt nghe thấy tiếng đẩy ghế thô bạo .
Phi Tuấn đứng bật dậy bước nhanh ra ngoài .
- Nghe thấy rồi sao ?- Hai cô nàng nhìn theo bóng cậu .
Trong lúc vô ý bọn nó đã tiết lộ "cơ mật " của nhóm .
- Mà thôi kệ đi !
Đi lến lớp Giang Thiên chơi không ?- Lam Thanh đề nghị .
- Cậu lại định phá gì đây ?Sao không ngồi yên mà đọc truyện !
- Truyện đem theo tớ đọc hết rồi .
Mà trường này không cho học sinh trao đổi ra khỏi trường thì biết làm sao .
Cho nên tớ phải kiếm gì chơi chứ ?
- Ừ thì đi .
Đâu phải mới trốn tiết ngày đầu .
- Khả Vi bất đắc dĩ nói .
Lớp của Giang Thiên mới vào học .
Hai đứa nấp đằng sau cửa lớp chúi đầu nhìn vào .
Nhìn thầy giáo phong thái nho nhã ,
thư sinh ,
mở miệng là xuất khẩu thành thơ khỏi đoán cũng biết là tiết văn học .
Lam Thanh nhìn đến cuối lớp .
Giang Thiên thoải mái gác chân lên bàn ,
tiếng phát ra từ máy game lớn rõ mồn một nhưng không ai dám nói .
Nhìn vẻ mặt học sinh trong lớp giả điếc giả mù mà thấy buồn cười .
Khả Vi hô nhỏ :
- Nhìn Tử Phong kìa !
Cậu chơi búp bê !
- Hử ?- Lam Thanh nhìn tới .
Ngạc nhiên kêu lên .
- Ôi mèn ơi !
Tượng kiếm sĩ samurai .
Nhìn mấy thanh kiếm nhỏ nhỏ sáng bóng trông mới tinh tế làm sao !
Tên Tử Phong chết tiệt .
Có đồ chơi mà giấu ,
bạn bè thế đấy .
- Ngồi nguyên một hàng cuối lớp ,
hội học sinh nhìn nghiêm túc mà cũng làm việc riêng kìa .
Hạo Kỳ ,
Thiếu Đình và Vân Tường chụm đầu xem Tử Phong phá ,
miệng mấp máy không biết nói cái gì .
Nhưng vui nhất là tay thì ghi ghi chép chép nhưng mắt lại để ở đâu đâu không biết có ghi gì được trong đó không .
- Để xem nên làm gì đây ?- Lam Thanh chống cằm nghĩ .
Bất chợt nghe thấy thầy giáo văn giảng gì mà văn học thời xưa viết về cuộc sống hoàng gia ,
quý tộc .
Lam Thanh híp mắt lại .
Nghe sao mà khô khan quá ,
nó nên cho thêm một chút màu sắc lãng mạng mới được .
Lam Thanh huých tay Khả Vi nói :
- Cậu gọi thầy giáo ra nói thế này nè...
.
- Ừm.
ừm .
- Khả Vi gật đầu hiểu rõ .
Khả Vi hít một hơi đưa tay gõ lên cười ,
nói bằng giọng từ tốn ,
cười dịu :
- Thầy ơi !
Hiệu trưởng muốn gặp thầy ,
gọi thầy xuống văn phòng ạ !
- Vậy sao ?Cảm ơn em .
Cả lớp chép bài xong thì ngồi im lặng chờ thầy hiểu chưa ?- Thầy giáo nhìn xuống lớp dặn dò .
Rồi bước ra lớp ,
cười gật đầu với Khả Vi rồi rời đi .
- Cậu định làm gì nữa ?- Khả Vi lùi lại hỏi nhỏ .
- He he .
Thử một lần làm giáo viên .
- Lam Thanh lấy trong cặp ra cây kéo cắt một nhúm tóc ,
rồi lấy kéo dán dán lên miệng ,
vuốt vuốt .
Chắc trông già dặn lắm đây .
Lam Thanh thấy vẫn thiếu thiếu gì đó .
Nó suy nghĩ một hồi tháo kính Khả Vi ra ,
tháo tròng kính đeo lên .
- Ổn rồi !
- Không ổn chút nào !
Tớ chẳng thấy gì hết .
- Khả Vi quơ tay nói .
Trước mắt mờ mịt chẳng thấy rõ gì cả .
- Thôi nào .
Cậu đành ngồi đây đợi lát ,
tớ vào chơi một chút !
- Lam Thanh đỡ Khả Vi ngồi dựa vào tường .
- Lỡ thầy ấy quay lại thì sao ?- Khả Vi lo lắng hỏi .
- Yên tâm .
Từ đây xuống đó rồi lên lại mất gần ba mươi phút .
Ai biểu trường này thì đi bộ chi .
Tớ chỉ lợi dụng để phá chút thôi .
- Lam Thanh cười cười vuốt râu ,
lấy trong cặp ra một quyển sách búng tay nói .
- Giờ học văn học hiện đại ,
bắt đầu .
Cả lớp đang yên tĩnh thì nghe giọng nói ồm ồm ,
Lam Thanh mặc áo sơ mi với quần trắng tiến vào :
- Chào cả lớp !
Tôi là giáo viên mới sẽ dạy thay thầy.
.
.
tiết này .
- Vì không biết tên nên Lam Thanh để trống .
Lam Thanh vờ nghiêm túc nhìn lên bảng nhíu mày :
- Đã là thời nào rồi sao lại còn học những tác phẩm cũ rích này .
Em !
Lau bảng cho tôi .
- Lam Thanh chỉ một nam sinh đầu bàn ra lệnh .
- V.
.
.
vâng .
- Nam sinh lúng túng đáp rồi vội làm theo .
Rầm .
Lam Thanh chống hai tay lên bàn cất chất giọng ồm ồm nói :
- Hôm nay tôi sẽ giới thiệu cho các em một tác phẩm văn học hiện đại .
Mặc dù không phải là tác phẩm nổi tiếng lắm nhưng sẽ khiến các em phải suy nghĩ nhiều .
Lam Thanh chấp một tay sau lưng viết lên bảng dòng chữ to đùng "KAZE HIKARU ".
- Các em có hiểu nó là vì không ?
Không tiếng đáp lại .
Lam Thanh đập mạnh lên bảng .
Cả lớp giật nảy lên .
Hàng cuối lớp cũng phải chú ý .
- Giáo viên mới sao ?- Hạo Kỳ hỏi .
- Tớ chưa gặp qua thầy giáo này !
- Thiếu Đình nói .
- Nhìn quen quen .
- Vân Tường chống tay nói .
- Là Lam Thanh .
- Giang Thiên cất máy game vào túi nói .
- Đúng là cậu ấy rồi !
- Tử Phong ngẩng đầu lên nói .
La.
.
.
Lam Thanh !
!
!
Ba chàng trai kia suýt đứng bật lên .
Sao lại trong bộ dạng ấy chứ ?
Lam Thanh hắng giọng chấp tay sau lưng nói :
- Kaze Hikaru có nghĩa là Gió sáng .
Đây là bộ manga nổi tiếng của nữ mangaka Watanabe Taeko .
Câu chuyện lấy bối cảnh cuối thời Mạc Phủ ,
mở đầu với cuộc tuyển quân của nhóm Mibu Roshi sau được biết đến với tên Shinsengumi .
Nhân vật nữ chính là Tominaga Sei một cô gái trẻ có cha và anh trai bị Nhưỡng Di giết hại ,
đã giả nam nhi và gia nhập Shinsengumi .
Từ đây bắt đầu câu chuyện tình yêu của người thiếu nữ Sei với Okita Souji đội trưởng đội một .
Một câu chuyện tình yêu đã định sẵn với một kết thúc buồn .
Haizz .
- Lam Thanh thở dài một tiếng rồi hỏi .
- Các em thấy hứng thú với câu chuyện này chưa ?
- A .
Thầy ơi .
Bọn em là con trai không hợp với chuyện tình cảm lắm !
- Một bạn nam giơ tay nói .
- Thật sai lầm .
- Lam Thanh đanh mặt nói .
Bạn nam đó lập tức xanh mặt .
- Các em đã học qua lịch sử Nhật Bản thời Mạc Phủ chưa ?- Lam Thanh hỏi .
- Rồi ạ !
- Đồng thanh đáp .
Lam Thanh chỉnh chỉnh kính không tròng .
Trường này công nhận rảnh ghê .
Không chỉ học lịch sử Châu Âu mà còn cả lịch sử Nhật Bản nữa .
Học nhiều thứ quá không thấy mệt sao ?
- Như các em biết nếu đã lấy bối cảnh lúc đó thì không chỉ chuyện tình cảm mà còn nêu lên tinh thần samurai nữa .
Con trai các em đọc để thấy thế nào là một ý chí mạnh mẽ .
Sinh trưởng trong một gia đình quỳên quý ,
cao sang ,
các em được che chở bảo bọc mà quên đi khí khái một nam nhi .
Tác phẩm này ít nhiều sẽ khiến các em nhận ra điều đó .
- A .
Thầy ơi .
Bọn em không có tài liệu về truyện đó !
- Một nữ sinh nói .
Không có ?Lam Thanh bàng hoàng nhận ra điều này .
Nó cũng quên khuấy mất .
Nó cũng chỉ có một quyển trong tay chứ mấy .
Khả Vi ngồi ngoài khẽ thở dài .
Muốn chơi mà không suy nghĩ kĩ lưỡng .
Thật là .
Lam Thanh bối rối .
Làm sao đây ?Nó chợt nhớ ra lớp nào cũng có máy chiếu .
Chỉ cần đưa hình ảnh vài máy vi tính là ngon hết .
- Hôm nay là tiết đầu nên chúng ta chỉ tìm hiểu tập đầu tiên của câu chuyện .
Thầy sẽ chiếu lên ,
các em chăm chú xem nhé !
Lam Thanh mò mẫn máy vi tính ,
nó nhớ là có chức năng chụp ảnh .
Chỗ nào á ta .
Lam Thanh nhìn lên nhìn xuống vẫn không biết làm thế nào .
- Để tôi !
- Giang Thiên xuất hiện bên cạnh nói .
Thật là không biết thì hỏi ,
cứ đứng đó nhìn lên nhìn xuống mới mất mặt làm sao .
- Nhận ra sao ?
- Cô nghĩ cái cách hóa trang nửa mùa đó qua được mắt tôi sao ?Mà cô nghĩ sao mà lại đi dạy truyện tranh ,
hết chỗ chơi rồi à ?- Giang Thiên vừa làm vừa nó .
Cậu lướt tay trên bàn phím ,
lấy quyển truyện trên tay nó đặt trước màn hình chụp và lưu giữ liệu từng trang .
- Tôi thấy văn học hơi nhàm chán giúp họ tiếp xúc với thứ thú vị hơn thôi .
Không biết chừng sẽ thành xu hướng mới .
Anh không thể lường được sức hút của manga đâu .
- Lam Thanh nhỏ giọng nói .
Nhìn hai người chỉ giống như đang trao đổi gì đó nhưng Giang Thiên giúp đỡ giáo viên cũng đủ khiến học sinh trố mắt .
Không phải chơi giáo viên một vố mà là giúp đấy .
- Tôi cho nó trình chiếu sẽ dừng lại ở mỗi tấm chừng một phút .
Để chiếu hết mất gần hai tiếng ,
cô nên đi trước khi thầy giáo về đi !
- Giang Thiên dặn dò .
- Tôi biết rồi !
Tôi còn muốn xem phản ứng của họ .
- Lam Thanh bĩu môi nói .
- Nhưng trước khi đi phải cho họ món quà đã .
- Các em .
Đây chỉ là tập đầu .
Nếu các em còn muốn đọc thêm hãy đến đây mua .
- Lam Thanh ghi ra địa chỉ của hiệu sách Aozora .
- Ở đây còn có những tác phẩm thú vị để các em đọc .
Nào !
Giờ hãy tập trung ánh mắt lên màn hình !
Bắt đầu thôi .
Lam Thanh kéo dây màn hình chiếu xuống .
Từng trang chuyện được chiếu trên màn hình lớn .
Một tiết văn học thành một tiết đọc truyện tranh .
Lam Thanh nhân lúc đó chuồn đi ,
nó kéo theo Khả Vi chạy xuống .
Ở cầu thang thì thấy thầy giáo văn đi lên .
Cả hai núp vào góc khuất .
Chờ thầy giáo đi ngang qua ,
cả hai không vội rời đi mà Lam Thanh kéo Khả Vi không nhìn thấy gì quay lại ,
núp ở ngoài .
Thầy giáo hoàn toàn sững sỡ .
Ông chỉ vừa đi một lúc mà chuyện gì đã xảy ra ,
cái gì đang được chiếu trên màn hình thế kia .
Tiết học thần thánh của ông đã bị hóa thành cái gì đây .
- Chuyện gì đã xảy ra vậy ???- Thầy giáo lớn tiếng hỏi .
Nhưng đáp lại là ánh mắt cảnh cáo của học sinh kèm theo cử chỉ yêu cầu im lặng .
Thầy giáo hoàn toàn bị đả kích .
Những em học sinh thân yêu ,
hiền lành biết vâng lời đi đâu hết rồi ?
Từ đó ,
thời đại của manga bắt đầu trong trường Thần Phong ,
người thầy giáo với mái tóc xanh trở thành một bí mật chưa thể lí giải .
- Hết cách rồi !
- Hạo Kỳ ôm đầu gục xuống bàn .
Cùng lúc đó ,
Phi Tuấn đem thông tin nghe được báo cho King .
- Bọn họ hợp mặt tại phòng nghe - nhìn .
Thật kì lạ .
Bọn họ không luyện tập sao ?- Lạc Thần nhíu mày nghĩ .
- Đã hai ngày trôi qua nhưng không thấy họ có vẻ ra sức luyện tập .
Có điều đáng chú ý là bọn họ thức đêm ,
Hạo Kỳ cũng ở lại phòng của học sinh trao đổi đến sáng .
- Lập Huân nói .
Đây là thông tin cậu vừa nhận được .
- Chiều cử người đến phòng nghe nhìn xem .
Nếu họ có ý khinh thường chúng ta thì sẽ không có gì khó khăn .
Không cần luyện tập chúng ta cũng có thể thắng .
- Lạc Thần nhếch miệng cười nói .
- Em biết rồi !
- Phi Tuấn gật đầu .
Quân Du chỉ ngồi im ,
lẳng lặng nghe họ bàn chuyện .
Việc cậu cần làm chỉ là thi đấu hết sức vào ngày mai .
Lam Thanh vươn vai nói :
- Làm giáo viên công nhận thú vị thật .
Đứng một chỗ cũng thấy đủ vẻ mặt học sinh .
Cậu thấy không ,
nhìn vẻ mặt nghệt ra không hiểu gì của họ vui thật .
- Thanh .
Tớ không thấy gì hết - Khả Vi nhắc nhở .
Nó vẫn chưa trả kính cho cô .
- Ầy tớ quên mất !
Đây đây .
Nhưng về cậu thay luôn kính mới đi .
Nó không còn chắc nữa đâu .
- Lam Thanh gắn lại tròng kính đưa cho cô .
- Cậu còn nói .
Không phải lỗi của cậu à !
- Khả Vi nói .
Nếu nó không tháo ra thì sao mà lỏng chứ .
- Giờ chúng ta đi đâu chơi đây ?- Lam Thanh hỏi .
- Tới nhà ăn đi !
Tớ có hẹn học làm bánh .
Làm xong sẽ cho cậu thử .
- Khả Vi vui vẻ nói .
- Được .
Đi thôi !
- Lam Thanh cười tít mắt .
Bọn nó chợt thấy Phi Tuấn đi trên sân trường .
- A .
Lò lửa .
Có muốn đi ăn bánh không ?- Lam Thanh giơ tay vẫy gọi .
- Ai là lò lửa .
Tôi không có rảnh như mấy người .
- Phi Tuấn hung hăng nói .
- Cậu bận cái gì ?Chẳng lẽ sợ thua bọn tôi mà luyện ngày luyện đêm sao ?Vất vả quá !
- Lam Thanh cười trêu chọc .
- Ai luyện ngày luyện đêm .
Hừ .
Với các người bọn tôi có thể dễ dàng đánh bại cần gì luyện tập .
- Phi Tuấn khoanh tay nói .
- Hey hey .
Vậy cậu cứ tiếp tục bận công việc nhá .
Không cần vất vả lắm đâu .
Mà cậu biết cái gì là phi lễ chớ nghe không ?Chạy đi chạy lại sẽ mệt lắm đấy !
- Lam Thang nghiêng đầu cười rồi vẫy tay nói .
- Chúng tôi đi thư giãn đây .
Hẹn gặp lại lò lửa .
Phi Tuấn đứng sững một chỗ .
Nó biết cậu nghe thấy và đi nói lại cho King sao ?Nếu thế sao lại còn ung dung thế kia .
Chắc không thể nào đâu .
Một tên cà phơ lắc lơ như vậy không thể tinh ý được .
Đó đơn thuần chỉ là một con sâu ngủ thôi .
Cậu nhất định sẽ không xin lỗi một tên như thế .
Đằng trước cánh cửa phòng nghe nhìn đang đóng chặt .
Hai ba học sinh đứng trước .
Một học sinh giữ lấy cục đen đen gắn trên cửa được kết nối với một cái máy bên dưới .
Vì phòng nghe - nhìn được cách âm nên chỉ có cách này mới nghe được bên trong .
Toàn bộ kế hoạch cho cuộc thi đấu ngày mai ,
bọn họ sẽ nắm rõ hết .
- Không đủ .
Chúng ta luyện tập không đủ .
Chừng này vẫn chưa đủ để đánh bại được họ .
- Giọng nói dù không nghe rõ lắm nhưng bọn họ có thể phân biệt được là tiếng nói của phó hội học sinh Hạo Kỳ .
Ngoài ra còn nghe thấy được âm thanh bóng va chạm với sàn nhà .
- Chúng ta phải luyện tập nhiều hơn sao ?Thật mệt quá đi !
- Tiếng than vãn mệt mỏi của Lam Thanh .
- Bằng mọi giá phải chiến thắng .
Mau tập luyện đi !
- Tiếng nói lạnh băng của Giang Thiên .
Tiếp theo đó là tiếng bóng dồn dập ,
tiếng bước chạy lộn xộn hòa lẫn vào nhau .
- Chuyền qua đây !
.
.
.
- Đừng giữ bóng lâu quá !
.
.
.
.
- Biết rồi !
.
.
.
- Di chuyển nhanh lên !
.
.
.
- Hộc .
.
.
hộc .
.
.
chúng ta nghỉ chút được không .
Tôi mệt quá !
- Lam Thanh vừa thở gấp vừa nói .
- Nghỉ chút đi .
- Giang Thiên nói .
- Tớ nghĩ chúng ta phải nghĩ ra một chiến thuật .
Lam Thanh quá yếu để tấn công .
- Đan Bảo nói .
- Hay là chúng ta để cho cậu ấy phòng thủ !
- Tử Phong nói .
- Không được .
Nếu vậy thì lỡ họ tấn công chúng ta sẽ hỏng bét .
Thay vào đó chúng ta sẽ dùng chiến thuật che mắt .
.
.
- Giang Thiên nói .
Bên ngoài ,
- Thì ra là vậy .
Chúng ta mau về nói cho King biết .
Xem ra đám người này sẽ phải luyện tập suốt đêm thôi .
- Ừ .
Đi thôi .
Bọn họ nhanh chóng rời đi .
Ngay sau đó ,
cái đầu nhỏ nhắn lo ra khỏi cánh cửa .
- Bọn họ đi rồi !
- Khả Vi nói .
Năm người trong phòng đang ngồi trên ghế bật cười .
- Chơi lồng tiếng vui thật .
- Tử Phong cười nói .
- Nhưng mà vẫn nghe người ta nói hay hơn .
Giang Thiên chỉnh lại như cũ đi !
- Lam Thanh nói với Giang Thiên đang ngồi điều khiển máy vi tính kết nối với màn hình to lớn .
Màn hình trên kia đang chiếu anime thể thao cực hay kuroko no basket .
Hạo Kỳ nhận được một tin nhắn .
- Bên kia King đã tăng cường độ luyện tập .
Xem ra cậu ta rất cảnh giác .
Bọn họ cho người thăm dò chẳng lẽ các cậu lại không biết .
- Tội chưa kia .
Có người phải luyện tập thâu đêm .
Với cường độ luyện tập đó bọn họ sẽ không còn mấy sức thi đấu .
- Lam Thanh vỗ tay nói .
- Nhưng các cậu không luyện tập sao ?- Khả Vi hỏi .
- Luyện tập bằng cái này là đủ .
- Tử Phong tung một cái máy đeo vào đầu trên tay .
Đây là máy mô phỏng mà tập đoàn BS mới sản xuất .
Dùng cái này bọn nó có thể nhập vai vào các nhân vật trong bộ phim ,
thực hiện theo các động tác tương tự trong đầu .
Nó gần giống như một game mô phỏng .
Bọn nó dùng cái này để luyện tập .
Kết nối với KNB ,
tham gia những trận đấu đỉnh cao .
- Vừa nằm vừa chơi bóng .
Quá đỉnh còn gì .
Hơn nữa là nhập vai vào Thế hệ kì tích đấy .
- Lam Thanh cười nói .
- Những chuyển động đó sẽ ăn sau vào não bộ .
Một cách học tập hiệu quả nhất .
- Đan Bảo nói ,
lau lau mắt kính của máy .
Bộ não điều khiển cơ thể ,
kí ức được lưu giữ trong não sẽ chuyển thành kí ức thân thể .
- Không tốn nhiều sức .
Và chúng ta cũng đã khiến họ nghĩ sai lệch .
Trận đấu ngày mai sẽ thú vị lắm đây !
- Giang Thiên khẽ cười .
***************************
Chap tiếp theo : Chơi xấu trước giờ thi đấu .
Liệu như vậy đủ để King nắm giữ chiến thắng .
Bài thơ ngoài lề :
Kaze hikaru
Makoto no hata ni
Hana goro mo
dịch :
Gió sáng
Xung quanh lá cờ chữ "Thành "
Và bản giao hưởng của những bông hoa .
Bài thơ trong Kaze hikaru .
Mọi người đọc cho vui .