Kết Hôn Chớp Nhoáng

Kết Hôn Chớp Nhoáng

Cập nhật: 06/04/2024
Tác giả: Cổ lăng phi
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 416
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Tiểu thuyết
Truyện Sủng
     
     

Triển Dận thản nhiên nói: "Tiếp tục cuộc họp.

"

Ngồi gần anh nhất là em họ cả của anh, cũng là nhị thiếu gia Triển gia Triển Dịch Thần.

Trần Dịch Thần đi tới, nhỏ giọng hỏi: “Anh cả, em nghe thấy lời bà nội nói với anh rồi, anh thật sự kết hôn với cô gọi là cái gì Đồng đấy à?”

Triển Dận thưởng cho anh ta một ánh mắt sắc như dao.

Trần Dịch Thần sờ sờ mũi, ngồi thẳng người, không dám hỏi thêm.

Nhưng thực ra anh ta rất đồng cảm với đại ca của mình.

Mặc dù Triển gia của họ không cần kết hôn để củng cố địa vị, nhưng anh trai và chị dâu điều kiện chênh lệch quá nhiều, chỉ vì bà nội thích cô gái tên Hải Đồng mà anh trai kết hôn với cô ấy, anh trai quá đáng thương.

Trần Dịch Thần lại một lần nữa đồng cảm với anh trai mình.

Cũng may, anh không phải anh cả, nếu không anh ta đã là người cưới cứu tinh của bà nội rồi.

Hải Đồng không biết điều này

Sau khi cô ấy hỏi nhà mới của mình ở tầng mấy, cô ấy kéo vali và tìm nhà mới của mình.

Sau đó ngay khi mở cửa bước vào nhà, cô cảm thấy căn nhà khá to, nó lớn hơn cả nhà của chị gái và được bài trí rất sang trọng.

Đặt chiếc vali xuống, đầu tiên Hải Đồng thăm quanh ngôi nhà, đây cũng sẽ là nhà của cô trong tương lai.

Có 2 sảnh, 4 phòng ngủ, 1 bếp, 2 phòng tắm và 2 ban công, mỗi chỗ đều khá rộng, Hải Đồng ước tính căn nhà này rộng ít nhất 200 mét vuông.

Trong nhà có rất ít đồ đạc, trong sảnh chỉ đặt ghế sô pha, bàn cà phê và tủ rượu, trong bốn phòng chỉ có hai phòng có giường và tủ, hai phòng còn lại vẫn để trống.

Phòng ngủ chính của căn nhà là phòng xép(1), bên trong được chia thành một phòng ngủ, một phòng nhỏ để quần áo, một phòng sách, một phòng tắm kiêm nhà vệ sinh. Mặc dù một số không gian đã được phân chia, phòng chủ vẫn rất lớn, có thể so sánh với đại sảnh.

Đây hẳn là địa bàn của Triển Dận

Hải Đồng chọn ở một căn phòng khác có giường, cạnh ban công, có ánh sáng tốt, ngăn cách với phòng ngủ chính, như thế vợ chồng hai người có không gian riêng tư của bản thân.

Mặc dù đã nhận được giấy chứng nhận kết hôn, nhưng Hải Đồng nghĩ rằng chỉ cần Triển Dận không chủ động yêu cầu sinh hoạt phu thê thì cô sẽ không bao giờ chủ động yêu cầu.

Sau khi kéo vali vào phòng, Hải Đồng quay lại vào bếp.

Nhà bếp sạch sẽ, không có đồ dùng nhà bếp, ban công hai bên cũng trống trải, vì không gian rộng nên cả hai ban công đều tạo cho người ta cảm giác rất rộng rãi. Hải Đồng nghĩ nên trồng một ít hoa và cây cảnh trên ban công và mua thêm xích đu về đặt ngoài ban công. Lúc rảnh rỗi ngồi trên ghế xích đu đọc sách, ngắm hoa thì thật là thoải mái.

Có vẻ như Triển Dận thường không ăn cơm ở nhà.

Bây giờ cô ấy đã chuyển đến, cô ấy nhất định phải nấu ăn, vì vậy Hải Đồng bắt đầu với nhà bếp với việc mua một loạt đồ dùng nhà bếp trên mạng. Về việc trồng hoa trên ban công và mua đồ đạc khác, cô ấy muốn đợi Triển Dận trở về hỏi ý của anh ta.

Nói thế nào thì đây cũng là nhà của anh, và cô là người sống nhờ ở đó.

Sau khi đặt hàng đồ dùng nhà bếp, Hải Đồng kiểm tra thời gian và phải nhanh chóng quay lại cửa hàng để giúp đỡ.

Cô lấy chìa khóa và vội vã xuống nhà với chiếc điện thoại trên tay.

Khi cô quay lại cửa hàng, tình cờ là lúc học sinh tan học.

Bạn của cô là Thẩm Hiểu Quân quan tâm hỏi cô: "Đồng Đồng, sáng nay bạn đi làm việc gì vậy?"

“Tôi chuyển nhà rồi.

"Chuyển nhà? Tại sao lại chuyển đi? Không phải đang sống tốt ở nhà chị gái sao?"

Hải Đồng nhìn ra bên ngoài, mặc dù đã đến giờ tan học nhưng học sinh vẫn chưa ra ngoài, cô tạm thời không bận nên nói với bạn mình lý do: "Anh rể tôi không thích tôi sống ở nhà anh ấy. Lão luôn cãi nhau với chị tôi, tôi không muốn khiến chị tôi khó khăn thêm nữa. Vì vậy tôi đã dọn ra ngoài ở. "

"Không phải không trả tiền ăn ở, anh rể còn không vừa ý bạn sao? Nhìn anh rể bạn thường đối với bạn rất tốt.

"

Thẩm Hiểu Quân cảm thấy anh rể Hải Đồng không chân thật.

Với cả Hải Đông không phải là ăn ở chùa.

Sau một hồi im lặng, Hải Đồng nói: "Tôi đưa cho em gái 5.

000 nhân dân tệ mỗi tháng, nhưng tôi yêu cầu chị gái tôi tiết kiệm 3.

000 nhân dân tệ, và tôi chỉ nói với anh rể rằng tôi đã đưa 2.

000 nhân dân tệ. Chị gái tôi chăm con cái ở nhà, không có nguồn thu nhập, mỗi một chút đầu phải tìm đến anh rể để yêu cầu, và đòi hỏi nhiều lần rồi thì anh rể sẽ cho chị gái tôi xem sắc mặt. "

“Cô ấy tiết kiệm được một số tiền, trong trường hợp khẩn cấp có thể lấy ra để tránh bị anh rể tôi mắng. "

Sau khi suy nghĩ, Thẩm Hiểu Quân cũng cảm thấy bạn mình làm đúng, cô thở dài: "Đàn ông luôn thích nói 'Anh sẽ nuôi em', nhưng khi họ thực sự cần họ nuôi, họ lại chê Đông che Tây và mắng nửa sống bán chết, một khi phụ nữ chúng ta kết hôn, đều phải vì gia đình mà âm thầm trả giá, thừa nhận mọi hiểu lầm, thật là bất công.

"Sau khi Dương Dương đi học mẫu giáo, hãy bảo chị Hải Linh tìm một phần việc làm. Phụ nữ chúng ta, lúc nào cũng phải duy trì sự độc lập về kinh tế. Nếu có tiền, thì thắt lưng đều có thể vững vàng trở lại.

Hải Đồng gật đầu, chị gái cô đã muốn đi làm từ lâu, nhưng không ai giúp cô chăm con, bố mẹ chồng một bên mắng chị gái không biết kiếm tiền, chỉ biết tiêu xài của con trai họ một bên từ chối giúp chị ấy chăm con.

Nhưng lại muốn giục chị ấy sinh con thứ hai.

“Chị gái của bạn có sẵn sàng để bạn chuyển ra ngoài không? "

Thẩm Hiểu Quân biết bạn thân và chị gái sống nương tựa vào nhau nhiều năm, Hải Linh lo lắng nhất cho em gái, làm sao có thể để cô ấy dọn ra ngoài?

“Tôi kết hôn rồi.

"Ồ, cái gì? Bạn đã kết hôn? Bạn còn không có bạn trai, vậy bạn lấy ai?"

Sau khi Thẩm Hiểu Quân tiêu hóa được lời nói của bạn mình, cô ấy đã bị sốc.

"Sau này sẽ nói cho bạn biết, hiện tại không thể nói rõ ràng cho bạn biết, đến giờ bận rộn rồi.

"

Có rất nhiều học sinh bước vào hiệu sách của họ, Thẩm Hiểu Quân muốn hỏi rõ ràng, nhưng nhất thời không có cơ hội.

Cả hai bận rộn cho đến khi tất cả học sinh về nhà thì họ mới có thời gian để gọi đồ ăn ngoài.

"Đồng Đồng, nhanh nói, có chuyện gì vậy? Bạn kết hôn với ai vậy? Chết tiệt, bạn mà không nói một tiếng mà đã kết hôn rồi. Chúng ta đồng ý cùng nhau là quỷ độc thân.

"

Hai người là bạn học cũ và là bạn tốt của nhau. Thế nên Hải Đồng tin tưởng cô nên cô đã nói cho bạn tốt lý do dẫn đến cuộc hôn nhân chớp nhoáng của mình, đó là thông tin về cuộc hôn nhân chớp nhoáng và chồng của cô, cô biết rất ít và không thể trình bày chi tiết.

Thẩm Hiểu Quân nghe xong, nhìn chằm chằm Hải Đồng hồi lâu, sau đó vươn tay chọc vào trán Hạ Đông, nói: "Anh thật táo bạo, lần đầu tiên gặp mặt cũng dám lấy giấy đăng ký kết hôn, nếu thật sự không tìm được một nơi để ở, bạn có thể dọn vào nhà tôi, trong nhà của tôi có rất nhiều phòng trống.

"

Điều kiện gia đình của Thẩm Hiểu Quân rất tốt, cô ấy đứng ra mở cửa hàng chỉ là để giết thời gian.

"Muốn tìm người kết hôn, để chị Hải Linh yên tâm thì có thể tìm anh họ của tôi. Anh họ tôi trung thành thật thà, tính tình ôn hòa, lại có công ăn việc làm. Anh ấy nhất định sẽ rất vui lòng kết hôn với bạn. So với lấy một người xa lạ chẳng phải tốt hơn sao?"

“Bà cụ được bạn cứu lúc đầu có phải cố tình tính kế bạn nên mới giả vờ ngã nhờ bạn cứu và đưa bà đi bệnh viện? "

Hải Đồng cười nói: "Hiểu Quân, anh họ của cậu có bạn gái rồi. Bà Triển không phải loại người như vậy. Tuy rằng tôi không quen với anh Triển nhưng nhìn qua thì có thể thấy anh ấy là một người rất tốt.

Dù sao thì, tôi chỉ đang tìm ai đó để sống cùng qua ngày. "

Thẩm Hiểu Quân lẩm bẩm: "Cô tôi không đồng ý với anh họ tôi và bạn gái của anh ấy. Kết hôn không phải trò chơi trẻ con, làm sao có thể tìm người ở chung được chứ, Đồng Đồng, tôi thật sự rất giận anh, sau khi chị Hạ Linh phát hiện ra sự thật, cô ấy sẽ buồn chết mất.

"

(1) phòng xép: là một căn phòng mà trong nó bao gồm các phòng nhỏ hơn nhưng nó chỉ có 1 cửa ra vào