[Làm Giàu] Ác Phụ Đụng Đầu, Đứng Dậy Sau Khi Tìm Thấy Lương Tâm

[Làm Giàu] Ác Phụ Đụng Đầu, Đứng Dậy Sau Khi Tìm Thấy Lương Tâm

Cập nhật: 02/01/2025
Tác giả: Tâm Khiêu
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 209
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Xuyên Không
Truyện Sủng
Điền Văn
Cổ Đại
Gia Đấu
Hài Hước
Nữ Cường
     
     

Nếu đổi lại là một gia đình khác có bầu không khí tốt, tuyệt đối sẽ không như bây giờ.

Tô Như Ý mới đến, lại phải chịu ác danh của nguyên chủ, dù hiện tại nói rất dễ nghe, người một nhà này cũng sẽ không hiểu được.

Cho nên, nàng chỉ nhắc một lần, cũng không nhiều lời.

Rất nhanh đã ăn xong một chén cháo loãng, Lưu Thúy Nhi thu lại chén đũa, vào nhà bếp tráng sơ qua rồi bỏ cỏ heo vào trong nấu.

Đổ có heo vào thùng thức ăn thừa, sau khi nấu xong lại mang ra phía sau viện đổ vào máng ăn cho heo.

Hôm nay Tô Như Ý rất mệt mỏi, trên đầu nàng vẫn còn vết thương, tự mình đến nhà bếp nấu chút nước ấm để ngâm chân, sau đó liền về phòng ngủ.

Ba mẫu tử Trương thị nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của nàng.

Lý Bảo Châu ngáp một cái, Hôm nay chỉ có một mình nàng ấy xuống ruộng làm việc, mệt mỏi.

Trương thị nói: “Đêm nay còn phải thay phiên canh chừng, Bảo Châu ngươi đi ngủ trước, đến lúc đó chúng ta kêu ngươi.

Lý Bảo Châu vội vàng gật đầu, nhanh chóng bò lên giường ôm hài tự ngủ.

Lưu Thúy Nhi nói: “Nương, người ngủ trước đi, ta canh chừng.

“Ngươi nhìn kỹ một chút, có động tĩnh gì thì nhanh chóng kêu ta dậy.

Trương thị sống 40 năm, tự xưng có đầy đủ kinh nghiệm, Tô Như Ý nhất định sẽ thừa dịp đêm tối làm chuyện gì đó!

Tô Như Ý không biết mẹ chồng và chị dâu thức trắng đêm chỉ để canh chừng mình. Dù sao nàng vừa ngả lưng xuống giường là đã ngủ say như chết.

Giấc ngủ này quả thật rất sâu, sau đó nàng còn mơ một giấc mơ.

Nàng mơ thấy mình mở một cánh cửa, bên trong là một khu vườn nhỏ, ở giữa còn có một căn nhà gỗ.

Nàng bước qua khu vườn rồi vào căn nhà gỗ, bên trong nhà rất sạch sẽ và sáng sủa.

Nàng đang vui mừng muốn xem xét kỹ hơn thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng của Lưu Thúy Nhi gào lên từ đâu đó:

“Dậy đi, giờ nào rồi còn ngủ!

Nàng quay đầu nhìn lại, bỗng chốc giật mình tỉnh giấc.

Mở mắt ra, nàng vẫn ở trong căn nhà đất cũ kỹ của mình, nằm trên chiếc giường bốc lên mùi lạ.

“Ôi, thì ra là mơ…”

Làm nàng tưởng ông trời ban cho nàng một không gian.

Lúc này trời đã sáng hẳn, bình thường giờ này mọi người đã ăn sáng xong, người cần xuống ruộng thì xuống ruộng, người cần lên núi thì lên núi.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa