Chương 1 - Chết Rồi? Còn Sống! 1
Chương 2 - Chết Rồi? Còn Sống! 2
Chương 3 - Chết Rồi? Còn Sống! 3
Chương 4 - Ác Phụ 1
Chương 5 - Ác Phụ 2
Chương 6 - Ác Phụ 3
Chương 7 - Ác Phụ 4
Chương 8 - Nhi Tử Ngốc Đáng Thương 1
Chương 9 - Nhi Tử Ngốc Đáng Thương 2
Chương 10 - Nhi Tử Ngốc Đáng Thương 3
Chương 11 - Nàng Ta Cầm Cây Chổi Làm Gì 1
Chương 12 - Nàng Ta Cầm Cây Chổi Làm Gì 2
Chương 13 - Nàng Ta Cầm Cây Chổi Làm Gì 3
Chương 14 - Nàng Ta Cầm Cây Chổi Làm Gì 4
Chương 15 - Tam Thẩm Thật Là Đáng Sợ 1
Chương 16 - Tam Thẩm Thật Là Đáng Sợ 2
Chương 17 - Tam Thẩm Thật Là Đáng Sợ 3
Chương 18 - Rửa Lu Nước 1
Chương 19 - Rửa Lu Nước 2
Chương 20 - Rửa Lu Nước 3
Chương 21 - Nhìn Lầm? 1
Chương 22 - Nhìn Lầm? 2
Chương 23 - Nhìn Lầm? 3
Chương 24 - Nhìn Lầm? 4
Chương 25 - Nhất Định Là Không Có Ý Tốt 1
Chương 26 - Nhất Định Là Không Có Ý Tốt 2
Chương 27 - Nhất Định Là Không Có Ý Tốt 3
Chương 28 - Ta Có Lời Muốn Nói 1
Chương 29 - Ta Có Lời Muốn Nói 2
Chương 30 - Ta Có Lời Muốn Nói 3
Chương 31 - Nàng Muốn Có Một Gia Đình. 1
Chương 32 - Nàng Muốn Có Một Gia Đình. 2
Chương 33 - Nàng Muốn Có Một Gia Đình. 3
Chương 34 - Tình Thế Khó Khăn 1
Chương 35 - Tình Thế Khó Khăn 2
Chương 36 - Tình Thế Khó Khăn 3
Chương 37 - Tình Thế Khó Khăn 4
Chương 38 - Nhờ Đại Ca Giúp Đỡ 1
Chương 39 - Nhờ Đại Ca Giúp Đỡ 2
Chương 40 - Nhờ Đại Ca Giúp Đỡ 3
Chương 41 - Nhờ Đại Ca Giúp Đỡ 4
Chương 42 - Yên Ổn Mà Làm Việc Đi. 1
Chương 43 - Yên Ổn Mà Làm Việc Đi. 2
Chương 44 - Yên Ổn Mà Làm Việc Đi. 3
Chương 45 - Yên Ổn Mà Làm Việc Đi. 4
Chương 46 - Yên Ổn Mà Làm Việc Đi. 5
Chương 47 - Yên Ổn Mà Làm Việc Đi. 6
Chương 48 - Yên Ổn Mà Làm Việc Đi. 7
Chương 49 - Giá Như Có Thể Tiễn Hắn Ta Đi… 1
Chương 50 - Giá Như Có Thể Tiễn Hắn Ta Đi… 2
Chương 1 - Chết Rồi? Còn Sống! 1
Chương 2 - Chết Rồi? Còn Sống! 2
Chương 3 - Chết Rồi? Còn Sống! 3
Chương 4 - Ác Phụ 1
Chương 5 - Ác Phụ 2
Chương 6 - Ác Phụ 3
Chương 7 - Ác Phụ 4
Chương 8 - Nhi Tử Ngốc Đáng Thương 1
Chương 9 - Nhi Tử Ngốc Đáng Thương 2
Chương 10 - Nhi Tử Ngốc Đáng Thương 3
Chương 11 - Nàng Ta Cầm Cây Chổi Làm Gì 1
Chương 12 - Nàng Ta Cầm Cây Chổi Làm Gì 2
Chương 13 - Nàng Ta Cầm Cây Chổi Làm Gì 3
Chương 14 - Nàng Ta Cầm Cây Chổi Làm Gì 4
Chương 15 - Tam Thẩm Thật Là Đáng Sợ 1
Chương 16 - Tam Thẩm Thật Là Đáng Sợ 2
Chương 17 - Tam Thẩm Thật Là Đáng Sợ 3
Chương 18 - Rửa Lu Nước 1
Chương 19 - Rửa Lu Nước 2
Chương 20 - Rửa Lu Nước 3
Chương 21 - Nhìn Lầm? 1
Chương 22 - Nhìn Lầm? 2
Chương 23 - Nhìn Lầm? 3
Chương 24 - Nhìn Lầm? 4
Chương 25 - Nhất Định Là Không Có Ý Tốt 1
Chương 26 - Nhất Định Là Không Có Ý Tốt 2
Chương 27 - Nhất Định Là Không Có Ý Tốt 3
Chương 28 - Ta Có Lời Muốn Nói 1
Chương 29 - Ta Có Lời Muốn Nói 2
Chương 30 - Ta Có Lời Muốn Nói 3
Chương 31 - Nàng Muốn Có Một Gia Đình. 1
Chương 32 - Nàng Muốn Có Một Gia Đình. 2
Chương 33 - Nàng Muốn Có Một Gia Đình. 3
Chương 34 - Tình Thế Khó Khăn 1
Chương 35 - Tình Thế Khó Khăn 2
Chương 36 - Tình Thế Khó Khăn 3
Chương 37 - Tình Thế Khó Khăn 4
Chương 38 - Nhờ Đại Ca Giúp Đỡ 1
Chương 39 - Nhờ Đại Ca Giúp Đỡ 2
Chương 40 - Nhờ Đại Ca Giúp Đỡ 3
Chương 41 - Nhờ Đại Ca Giúp Đỡ 4
Chương 42 - Yên Ổn Mà Làm Việc Đi. 1
Chương 43 - Yên Ổn Mà Làm Việc Đi. 2
Chương 44 - Yên Ổn Mà Làm Việc Đi. 3
Chương 45 - Yên Ổn Mà Làm Việc Đi. 4
Chương 46 - Yên Ổn Mà Làm Việc Đi. 5
Chương 47 - Yên Ổn Mà Làm Việc Đi. 6
Chương 48 - Yên Ổn Mà Làm Việc Đi. 7
Chương 49 - Giá Như Có Thể Tiễn Hắn Ta Đi… 1
Chương 50 - Giá Như Có Thể Tiễn Hắn Ta Đi… 2
Nếu đổi lại là một gia đình khác có bầu không khí tốt, tuyệt đối sẽ không như bây giờ.
Tô Như Ý mới đến, lại phải chịu ác danh của nguyên chủ, dù hiện tại nói rất dễ nghe, người một nhà này cũng sẽ không hiểu được.
Cho nên, nàng chỉ nhắc một lần, cũng không nhiều lời.
Rất nhanh đã ăn xong một chén cháo loãng, Lưu Thúy Nhi thu lại chén đũa, vào nhà bếp tráng sơ qua rồi bỏ cỏ heo vào trong nấu.
Đổ có heo vào thùng thức ăn thừa, sau khi nấu xong lại mang ra phía sau viện đổ vào máng ăn cho heo.
Hôm nay Tô Như Ý rất mệt mỏi, trên đầu nàng vẫn còn vết thương, tự mình đến nhà bếp nấu chút nước ấm để ngâm chân, sau đó liền về phòng ngủ.
Ba mẫu tử Trương thị nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của nàng.
Lý Bảo Châu ngáp một cái, Hôm nay chỉ có một mình nàng ấy xuống ruộng làm việc, mệt mỏi.
Trương thị nói: “Đêm nay còn phải thay phiên canh chừng, Bảo Châu ngươi đi ngủ trước, đến lúc đó chúng ta kêu ngươi.
”
Lý Bảo Châu vội vàng gật đầu, nhanh chóng bò lên giường ôm hài tự ngủ.
Lưu Thúy Nhi nói: “Nương, người ngủ trước đi, ta canh chừng.
”
“Ngươi nhìn kỹ một chút, có động tĩnh gì thì nhanh chóng kêu ta dậy.
”
Trương thị sống 40 năm, tự xưng có đầy đủ kinh nghiệm, Tô Như Ý nhất định sẽ thừa dịp đêm tối làm chuyện gì đó!
Tô Như Ý không biết mẹ chồng và chị dâu thức trắng đêm chỉ để canh chừng mình. Dù sao nàng vừa ngả lưng xuống giường là đã ngủ say như chết.
Giấc ngủ này quả thật rất sâu, sau đó nàng còn mơ một giấc mơ.
Nàng mơ thấy mình mở một cánh cửa, bên trong là một khu vườn nhỏ, ở giữa còn có một căn nhà gỗ.
Nàng bước qua khu vườn rồi vào căn nhà gỗ, bên trong nhà rất sạch sẽ và sáng sủa.
Nàng đang vui mừng muốn xem xét kỹ hơn thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng của Lưu Thúy Nhi gào lên từ đâu đó:
“Dậy đi, giờ nào rồi còn ngủ!
”
Nàng quay đầu nhìn lại, bỗng chốc giật mình tỉnh giấc.
Mở mắt ra, nàng vẫn ở trong căn nhà đất cũ kỹ của mình, nằm trên chiếc giường bốc lên mùi lạ.
“Ôi, thì ra là mơ…”
Làm nàng tưởng ông trời ban cho nàng một không gian.
Lúc này trời đã sáng hẳn, bình thường giờ này mọi người đã ăn sáng xong, người cần xuống ruộng thì xuống ruộng, người cần lên núi thì lên núi.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa