[Làm Giàu] Ác Phụ Đụng Đầu, Đứng Dậy Sau Khi Tìm Thấy Lương Tâm

[Làm Giàu] Ác Phụ Đụng Đầu, Đứng Dậy Sau Khi Tìm Thấy Lương Tâm

Cập nhật: 02/01/2025
Tác giả: Tâm Khiêu
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 201
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Xuyên Không
Truyện Sủng
Điền Văn
Cổ Đại
Gia Đấu
Hài Hước
Nữ Cường
     
     

“Nương, trời không tuyệt đường sống của ai, chúng ta cùng nghĩ cách thì nhất định sẽ được ăn no.

Tô Như Ý vừa ăn vừa nói.

“Nói thì hay lắm…”

Lưu Thúy Nhi theo thói quen buông một câu châm chọc, nhưng giọng điệu lại có phần uể oải.

Nghĩ đến những ngày tháng sau này, nàng ta cảm thấy sức lực của mình như bị rút cạn.

“Hôm nay con cũng sẽ ra đồng.

” Tô Như Ý nói.

Nàng chưa từng làm ruộng bao giờ, trước kia việc mua gạo, bột mì quá dễ dàng, khiến nàng lầm tưởng rằng thứ rẻ nhất trên đời chính là gạo và mì.

Nếu không phải đến thời đại này, nàng thật không dám tin rằng việc ăn không no bụng cũng có thể trở thành chuyện thường ngày.

Đã quyết định như vậy, nàng phải cùng gia đình này cố gắng.

Nàng mặc kệ ánh mắt kỳ quái của mọi người xung quanh, ngẩng đầu uống cạn bát cháo loãng chẳng có mấy hạt gạo.

Liếc mắt nhìn cái thau gỗ giữa bàn, bên trong đừng nói là cơm, đến cả nước cơm cũng chẳng còn một giọt.

Không biết từ bao giờ, việc ăn uống ở Lục gia đã trở thành như thế này, tuyệt đối không có chuyện xới thêm bát thứ hai.

Mỗi người chỉ được một bát, người lớn thì đầy hơn một chút, trẻ con thì ăn ít hơn một chút, ăn xong không cần biết là no hay chưa thì cũng chỉ có vậy.

Tô Như Ý cầm lấy chiếc bánh bao cuối cùng trong thau gỗ nhỏ, thật sự là nàng quá đói, cảm giác đói này rất xa lạ và nàng cũng không thể chịu đựng nổi.

“Đi thôi, chúng ta ra đồng.

Nàng đứng dậy, cắn một miếng bánh bao vừa thô vừa cứng, thật sự là rất khó ăn.

Nhưng người khác còn không có mà ăn.

Tô Như Ý nghĩ: Mọi người nhường cho ta một chút, ta ăn xong cái bánh bao này sẽ nghĩ cách để mọi người đều có bánh bao mà ăn.

Lưu Thúy Nhi khẽ hừ một tiếng, còn định nói gì đó nhưng bị Trương thị liếc mắt cảnh cáo một cái, đành phải ngậm ngùi nuốt xuống.

Trương thị thầm nghĩ, nếu nàng muốn xuống ruộng thì cứ để nàng xuống ruộng, họ cũng không thể ngày nào cũng ở nhà trông chừng nàng được, cỏ dại ngoài ruộng đã cao hơn cả cây trồng rồi.

Đêm qua ba người thay phiên nhau canh chừng cả đêm mà chẳng phát hiện ra điều gì bất thường, Trương thị vẫn không cam tâm, bà ta tin vào phán đoán của mình.

Bà ta sẽ tiếp tục theo dõi Tô Như Ý, xem nàng rốt cuộc muốn giở trò gì!

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa