Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Lần thứ...
.
.
.
. gặp oan gia.
Ngày hôm sau,
Tại Trường học
" Ăn sáng chưa mày?"- Linh hỏi Tử Uyên.
" Chưa, 4h sáng đã phải dậy lo nấu bữa sáng rồi, nấu xong thì đã 6h, ăn gì được. Tối qua mẹ Thy về muộn, nên tao phải đợi cửa, xong còn dọn dẹp nhà nữa nên 2h sáng mới ngủ"
" Sao ngày nào cũng vậy hết thế. Mày ngủ có 2 tiếng sao đủ chứ. Thôi, lên trên sân thượng nằm ngủ tí đi"
" Ừ. Vậy mày xin phép cô cho tao nha, để tao vô phòng y tế cũng được"
" Mày điên à? Ở đó toàn mùi sát trùng, ngủ gì được chứ. Mày lên sân thượng nằm cho mát, tí tao mua hambuger lên cho"
" Ok. Cảm ơn mày nhiều"
Tử Uyên đi thẳng một mạch lên sân thượng, đến nơi, cô lấy cái kính 0* ra khỏi mắt mình, đồng thời thả mái tóc dài xuống. Cô ngồi xuống mà không hề để ý đến xung quanh rồi bỗng dưng, cô thấy tim mình đập nhanh, cô bỗng nhìn xuống dưới chỗ mình ngồi thì. . . . . . . . .
Trước lúc với Tử Uyên đi lên sân thượng, có một chàng trai đẹp tựa như ánh Mặt Trời, chàng ta sở hữu một nụ cười tỏa nắng, gương mặt điển trai cũng đang lên sân thượng.