Loạn Thế Hằng Ngày Làm Ruộng Nuôi Nhãi Con

Loạn Thế Hằng Ngày Làm Ruộng Nuôi Nhãi Con

Cập nhật: 30/11/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 338
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Điền Văn
Cổ Đại
     
     

"Hai đứa các con do dự cái gì? Mau nếm thử một miếng gà xem có mặn không.

"

Ánh mắt Tiết Mãn sáng lên, nhưng lại nhìn Khương Ly nói: "Nương, người ăn trước đi.

"

Khương Ly thực sự đói không chịu được nữa, liền gắp một miếng thịt gà cho vào miệng.

Thịt gà rừng hầm trên lửa củi, thơm ngọt hơn hẳn loại gà non ba bốn tháng tuổi, vị mặn nhạt cũng vừa vặn.

Hai hài tử cứ chăm chú nhìn nàng.

"Mau ăn đi, ngon lắm.

"

Tiết Mãn gắp một miếng thịt gà cho muội muội trước, rồi mới gắp cho mình.

Thịt gà được ninh nhừ, mềm đến mức vừa vào miệng là tách xương ra ngay, Tiết Mãn ăn thịt, cũng không quên mút sạch xương.

Một bát cháo gạo kê nhỏ, cùng hơn nửa nồi thịt gà, ba người ăn đến sạch sành sanh. Cuối cùng chỉ còn lại chút nước gà, Khương Ly tự thấy hôm nay mình đã ăn khá nhiều, nhưng nhìn nồi nước gà, vẫn cảm giác có thể uống thêm vài bát nữa.

Nàng vội vàng dừng lại, không dám ăn thêm.

Tiết Mãn và Tiết Ninh cũng vậy, rõ ràng vẫn muốn uống thêm nước gà, nhưng Khương Ly lập tức ngăn lại.

"Phần nước này, để dành mai nấu với tiết gà ăn.

"

Tiết Mãn ngập ngừng, Khương Ly giải thích: "Chúng ta đã đói lâu ngày, sẽ không biết đâu là no, ăn quá nhiều sẽ hỏng bụng.

"

"Trong vò đất vẫn còn gà, mai mốt ta sẽ nấu tiếp, hôm nay không được ăn thêm nữa.

"

Tiết Mãn gật đầu: "Dạ.

"

Dưới ánh sáng mờ mờ của đuốc, Tiết Ninh cầm bát, miệng còn bóng dầu, đôi mắt long lanh nhìn Khương Ly: "Nương, người dạy con và ca ca săn bắn đi, sau này bọn con sẽ theo người lên núi săn thú.

"

Khương Ly thấy tiểu cô nương có ý muốn tự lập, bèn đáp: "Được thôi, chờ mấy ngày nữa, sức khỏe chúng ta tốt hơn, ta sẽ dạy các con.

"

Tiết Mãn tràn đầy sùng bái nhìn Khương Ly, vóc người Khương Ly gầy yếu như vậy, nhưng lại biết chế tên, còn biết săn thú. Trong lòng cậu bé thầm thề, sau này nhất định phải giỏi giang như nàng.

Vốn dĩ định ăn xong sẽ thắng mỡ lợn, nhưng Khương Ly thực sự mệt mỏi, nàng băng núi vượt rừng một ngày một đêm, người vừa bẩn vừa mệt, bèn dùng chậu đất mới mua đun nước, mò mẫm sang túp lều bên cạnh để tắm.

Y phục của nàng chỉ có hai bộ vải gai, nguyên chủ trước đây từng có áo gấm Thục, nhưng khi rơi vào tay bọn buôn người, ngay cả y phục cũng bị chúng lột sạch.

Khương Ly thay y phục sạch sẽ, bộ dính máu phải giặt ngay, nếu không sẽ khó làm sạch.

Thấy nàng quá mệt mỏi, Tiết Ninh liền chủ động nói: "Nương, người đi ngủ trước đi, y phục để con giặt.

"

"Có vết máu, con không giặt sạch được, để ta làm.

"

Khương Ly đun nước, tắm rửa, giặt đồ xong, tốn không ít thời gian.

Mắt nàng như díp lại, nhanh chóng súc miệng rồi leo lên giường nghỉ ngơi, trước khi ngủ nàng còn lẩm bẩm, phải làm một cái bếp, cần một nồi sắt lớn để đun nước, phải có một thùng tắm...

.

Vừa nghĩ vừa ngủ thiếp đi.

Khương Ly đã ngủ say, Tiết Mãn và Tiết Ninh vẫn nhặt nhạnh lông gà còn dùng được, rửa sạch, hưng phấn đến không tài nào ngủ được.

Khương Ly đã bắt đầu ngáy, hai huynh muội vẫn ngồi lặng lẽ trên đống rơm.

"Ca ca, muội cảm giác như đang nằm mơ.

"

"Nhỏ tiếng thôi, đừng đánh thức nương.

"

Tiết Mãn dặn dò muội muội, rồi mới trả lời: "Ta cũng vậy.

"

"Chúng ta đã có lương thực rồi, vừa nãy ta sờ thử cái bao kia, ở giữa là gạo trắng, phía dưới còn có bột mì. Một bao lớn như vậy, sau này đào thêm chút rau dại trộn vào, đủ ăn lâu lắm.

"

"Ừm ừm, tối nay chúng ta ăn uống.

.

. Bây giờ nghĩ lại, thấy thật tiếc. Cháo gạo kê ăn với thịt gà, nếu thêm rau dại, chắc đủ ăn cả mấy ngày, nhưng chúng ta lại ăn sạch chỉ trong một bữa.

"

Tiết Ninh vừa nói xong, Tiết Mãn liền bật cười.