Loạn Thế Hằng Ngày Làm Ruộng Nuôi Nhãi Con

Loạn Thế Hằng Ngày Làm Ruộng Nuôi Nhãi Con

Cập nhật: 30/11/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 325
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Điền Văn
Cổ Đại
     
     

"Ta cũng chưa từng làm, nhưng cứ thử xem, không được thì lại tính tiếp. Chuyện gì cũng nên tự mình làm trước, thử một lần biết đâu lại làm được.

"

"Người nói phải. Vậy để con đi nhóm lửa, người muốn ăn gì?"

"Nấu ít cháo gạo kê, nấu loãng thôi.

"

Khương Ly nhìn hai hài tử bận rộn, chợt nhớ ra nhà có đồ ăn, cần phải cất giấu cẩn thận.

Hôm qua nàng quên mua khóa cửa.

Nhưng suy nghĩ kỹ, khóa cũng chẳng ích gì. Căn nhà này rách nát khắp nơi, có khóa cửa cũng vô dụng, nếu gặp trộm khéo tay, chúng chỉ cần trèo mái nhà cũng vào được.

Khương Ly quay người bước vào, nhìn thịt và bột mì trong nhà, lòng không khỏi lo lắng.

Nàng đảo mắt một vòng, cũng không tìm được chỗ nào để giấu.

Ngoài đống rơm kia.

Nhưng nếu thật sự có trộm, người ta chỉ cần lục qua một chút là tìm thấy ngay.

Nàng đứng đó, vẻ mặt trầm tư, không biết phải làm sao.

Chợt bên ngoài vang lên tiếng nói xa lạ:

"Tiết Mãn, kế nương kia của ngươi còn chưa về à? Hay là thật sự theo dã nam tử trốn mất rồi?"

"Nhà ngươi sau này không có người lớn, ngươi làm sao nuôi nổi muội muội đây? Chi bằng gả muội ấy cho nhi tử Gia Hà của ta, chẳng phải tốt hơn sao?"

Tiết Mãn định mở miệng phản bác, thì thấy Khương Ly lao từ trong nhà ra, thấy một nam nhân trung niên dáng vẻ hèn hạ, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt đầy ác ý nhìn Tiết Mãn và Tiết Ninh.

Thấy Khương Ly xông ra, sắc mặt hắn ta thoáng thay đổi, nhưng ngay sau đó lại trở về như thường.

Ánh mắt khinh miệt này, Khương Ly quá đỗi quen thuộc.

Trong mắt hắn ta, Khương Ly chỉ là một nữ nhân yếu đuối, dù bị bắt gặp nói xấu sau lưng cũng chẳng thể làm gì hắn ta. Huống chi là đối mặt, càng không dám đụng đến hắn ta.

Hắn ta chính là nghĩ vậy.

"Ngươi là ai?" Khương Ly lạnh lùng hỏi.

"Ta họ Triệu, tên Đại Xuân, đi không đổi tên, ngồi không đổi họ.

"

Khương Ly hừ một tiếng, rồi bất ngờ lao về phía hắn ta, nhảy bật lên, hai chân đạp thẳng vào ngực hắn ta.

Triệu Đại Xuân bị đá bay xa gần một trượng, bụi đất tung lên mù mịt.

Khương Ly chỉnh lại cổ chân, chậm rãi bước tới.

Triệu Đại Xuân ngã trên đất, đau đến mức cảm giác như xương sườn bị gãy, trong cổ họng dâng lên vị tanh của máu.

Hắn ta ngoái đầu, nhìn Khương Ly đang từng bước tiến lại gần. Hắn ta cố gắng chống tay đứng dậy, nhưng lại không nhấc nổi người.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng tiến tới, rồi bị nàng hung hăng đá thêm hai cú.

"Ta không có ở nhà mấy ngày, các ngươi chính phao tin đồn nhảm, ức hiếp Tiểu Mãn và A Ninh nhà ta như vậy sao?"

Hắn ta nằm trên đất, nhìn nữ nhân yếu ớt trước mặt, lòng không khỏi kinh ngạc, thân hình nhỏ nhắn như này, sao lại có thể đá hắn ta bay xa, mỗi cú đạp xuống lại đau như bị đá tảng đập trúng?

Hắn ta sợ nàng thật sự sẽ đánh chết người.

"Không… Ta không có. Ta chỉ… chỉ là đùa với đám hài tử một chút thôi, thực sự không có ức hiếp bọn chúng.

"

Khương Ly hừ lạnh một tiếng.

Lúc này nàng mới ngẩng đầu nhìn quanh, thấy ở nơi hẻo lánh này, không ngờ lại có khá nhiều người trong thôn đang đi ngang qua.

Tất cả đều dừng bước, không ai tiến thêm.