Loạn Thế Hằng Ngày Làm Ruộng Nuôi Nhãi Con

Loạn Thế Hằng Ngày Làm Ruộng Nuôi Nhãi Con

Cập nhật: 30/11/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 351
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Điền Văn
Cổ Đại
     
     

Hai người giằng co một hồi lâu, Triệu Gia Tú thất thế, Chu thị tức phụ lão tam giả vờ xông vào can ngăn, nhưng thực ra lại giữ chặt Lưu Xuân Hoa, để Triệu Gia Tú có cơ hội đánh thêm mấy cái thật mạnh.

Mặc dù chị em dâu trong nhà thường không hòa thuận, nhưng giữa Triệu Gia Tú và Lưu Xuân Hoa, Triệu Gia Tú lại là người nhẫn nhịn hơn, nàng ấy vốn đã nhìn Lưu Xuân Hoa không thuận mắt từ lâu, nhân cơ hội này cũng hả được cơn giận.

Trận đánh cuối cùng cũng dừng lại, mặt mũi Lưu Xuân Hoa in đầy dấu tay đỏ, còn Triệu Gia Tú thì tóc tai rối bù.

"Chu thị, ngươi có ý gì? Giữ chặt ta để ta bị đánh, ngươi cố ý phải không?"

Chu thị nhìn vẻ mặt của Lưu Xuân Hoa, trong lòng hả hê, nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ oan ức: "Nhị tẩu, tẩu đừng thấy ai cũng cắn xé như thế chứ! Chèn ép đại tẩu, bắt nạt tứ đệ muội, giờ lại đến ta, định ăn hiếp hết mọi người phải không?"

"Ta có lòng tốt vào can ngăn, lại bị nghe những lời thế này!

"

"Đừng tưởng chúng ta không nhìn ra! Ngươi chẳng qua đang mượn danh nghĩa, xúi giục mẫu thân đứng ra thay ngươi, muốn lại đi ức hiếp Khương thị!

"

"Khương thị dù chẳng máu mủ ruột thịt gì, nhưng chịu nuôi hai hài tử, ta đây thừa nhận nàng là đại tẩu.

"

"Hừ!

"

Chu thị nói xong, lắc lư eo rồi bước vào nhà.

Tiết Thành Văn cũng kéo Triệu Gia Tú trở về phòng.

Trong viện, lại chỉ còn lão thái thái và phu thê Lưu Xuân Hoa.

Lão thái thái liếc nhìn Lưu Xuân Hoa, rồi lại nhìn cánh cửa đóng chặt, lặng lẽ đi về phía căn nhà tranh cũ nát.

Mấy nhi tử và nhi tức phụ trong nhà, tâm tư mỗi người bà ta đều thấy rõ.

Nhưng Khương thị đừng hòng nuốt trọn cái cung đó, cây cung là do Tiết Thành Cử mang về, bán đi có thể đổi được không ít tiền. Dù không bán, bà ta đem đi cho mượn, cũng có thể tích được khối nhân tình, đưa cho Khương thị chẳng khác nào ném bánh bao cho chó.

Khi lão thái thái vào đến viện, Khương Ly đang cẩn thận hong trúc, hoàn toàn không để ý đến sự hiện diện của bà ta.

Là Tiết Ninh kéo tay áo nàng nhắc nhở.

"Nương, nãi nãi đến rồi.

"

"Ở đâu?"

Khương Ly ngoảnh đầu, liền thấy lão thái thái mặt mày âm trầm đứng trước cửa nhà, gương mặt nàng cũng theo đó mà trầm xuống, không chào hỏi, làm như không thấy, chỉ chuyên tâm vào công việc trên tay.