Liễu Thanh Đường không hỏi lại về cung nữ kia ,
Tần Thúc cũng không chủ động nhắc tới .
Chuyện này tựa như hòn đá nhỏ quăng vào đại dương ,
chỉ nổi lên một chút gợn sóng nhưng mà rất nhanh liền biến mất không chút dấu vết .
Chân chính làm cho người ta hiểu được chính là ở trong cung này mạng người là rẻ mạt nhất .
Chỉ là đột nhiên ở trong cung đột nhiên xuất hiện một ' cung ngục ' ,
làm cho những cung nhân bình thường chưa kịp thích ứng ,
nhưng cũng ngửi ra được mùi vị bất thường trong đó .
Vì thế những người trong cung càng thêm cẩn thận tuân thủ bổn phận ,
sợ ngày nào đó ,
không biết làm sao bị bắt vào đó ,
sau đó mạng nhỏ cũng không còn .
Ai cũng biết cai quản cung ngục là tâm phúc của Thái Hậu nương nương ,
đại tổng quản Tần Thúc của Từ An Cung ,
mà người này nhìn qua là người không dễ sống chung .
Còn có tin tức ở trong cung truyền ra nói Tần Thúc tâm ngoan thủ lạt ,
giết người không chớp mắt ,
điều này làm cho những cung nhân không liên quan thời điểm gặp Tần Thúc cũng không dám nhìn thẳng mặt hắn .
Vô luận người khác thấy thế nào đối với Tần Thúc đều không sao cả , hắn chỉ sợ một người duy nhất , Thái Hậu nương nương sẽ không thích hắn thủ đoạn tàn nhẫn , bất luận như thế nào cho dù hắn thật giống những người kia nói này nọ ,
hắn cũng không nghĩ sẽ bày bộ dáng đó trước mặt Thái Hậu nương nương , trước mặt người hắn yêu ,
chỉ nên thấy vẻ mặt nhu tình của hắn ,
không muốn nàng nhìn thấy nửa điểm máu me .
Chỉ là Liễu Thanh Đường nghe những lời đồn đại này cũng không có phản ứng gì .
Tần Thúc không tỏ vẻ gì nhưng vẫn có khúc mắc trong lòng .
Mùng năm tháng năm là một tháng không được yên ổn ,
ngày thứ tư sau khi phát sinh sự kiện của hoàng đế ,
Liễu Thanh Đường nhận được tin tức Liên Thái Phi ở ngoài cung qua đời .
Sau khi trải qua ba tháng nghỉ ngơi ,
trừ bỏ có chuyện gì trọng yếu Liễu Thanh Đường đều cứ khoảng ba ngày lại nghe báo cáo một lần .
Mấy ngày này nàng không cần vào triều ,
cũng không có chuyện gì quan trọng , vừa mới thấy Tần Thúc cũng không có công chuyện trong tay ,
liền chuẩn bị kéo Tần Thúc nghỉ ngơi một ngày thật tốt .
trên bàn dưa và trái câu cùng với bộ trà cụ đều được chuẩn bị tốt .
Liễu Thanh Đường phơi nắng ăn trái cây ,
thập phần hứng trí dạy Tần Phúc ngâm trà .
Nhưng đúng thời điểm này nàng nhận được tin tức Dương Tố Thư sai người ngoài cung truyền đến Liên Thái Phi qua đời .
" Xem ra ,
không được nghỉ ngơi rồi .
" Liễu Thanh Đường gõ nhẹ lên thư tín
Bời vì Thuần Vương Tiêu Hoài Cùng là bộ dáng ngốc si ,
Liên Thái Phi vừa chết trong Vương phủ liền rối loạn ,
trong phủ cũng không có nô tài tâm đắc của Liên Thái phi , không thể xử lý tốt nhóm nô tài ,
cuối cùng vẫn là Dương Tố Thư đứng ra xử lý tất cả mọi chuyện .
Chỉ là đầu tiên nàng sai người đi phủ nội vụ báo tang ,
phủ nội vụ lại chỉ phái vài người đến hỗ trợ lo liệu nói là thiếu người .
Dương Tố Thư không có biện pháp ,
đành phải trực tiếp truyền tin tức đến cho nàng .
Liễu Thanh Đường đọc lướt qua qua đã xem xong bức thư tín ,
trong lòng lắc đầu thở dài ,
Liên Thái Phi đúng là vẫn không thể sống được bao lâu .
Buông thư ngón tay mảnh khảnh của nàng gõ nhẹ trên bàn vài cái nói .
" Đây đúng là thời điểm tốt để tính toán với phủ nội vụ đây .
Liên Thái Phi qua đời ,
không chỉ sơ sẩy không cho người bẩm báo , thái độ lại có lệ ,
thoạt nhìn bọn nô tài kia sống yên ổn đã lâu ,
thật sự đã quên trong cung này hiện tại ai mới là người đứng đầu .
"
Những lời đại nghịch bất đạo như vậy Liễu Thanh Đường cũng không thèm quan tâm .
Nàng đã hạ quyết tâm lấy hết quyền lực của tiểu hoàng đế ,
chỉ để cho hắn sống yên ổn được ăn ,
được uống cũng không suy nghĩ phế hoàng đế ,
mà sẽ không cho hắn quyền lợi có thể thương tổn Liễu gia .
Tần Thúc ở một bên nghe tựa như những lời này không có gì bất thường ,
chỉ sợ nếu Liễu Thanh Đường nói chính mình muốn lên ngai vàng ,
hắn cũng sẽ giúp nàng giết người đoạt vị .
Liễu Thanh Đường nói xong ,
nhận chén trà Tần Thúc đưa qua nhấp một ngụm .
một vị Thái phi qua đời ,
cho dù không dư dả cũng là chủ tử , vậy mà dám khinh mạn .
Chính là ỷ vào mình là phủ nội vụ trụ cột trong hoàng cung Nam Triều mà càng ngày càng kiêu ngạo ,
căn bản cảm thấy nàng sẽ không dám động đến phủ nội vụ .
Nàng mà cam chịu bị kiềm chế sao? Cũng có lẽ những người đó cảm thấy gần đây nàng không có uy hiếp gì , đầu óc mới có thể không được minh mẫn .
Nhìn không ra ý tứ của nàng ,
phủ nội vụ hoặc là phân quyền ,
hoặc là thay đổi người đảm đương chức vụ chính.
"Chủ tử ?"
Tần Thúc cũng đọc được tin tức mà Dương Tố Thư truyền đến ,
lại nghe thấy nàng đối với phủ nội vụ bất mãn ,
lập tức không cần Liễu Thanh Đường phân phó ,
liền đứng lên ý hỏi .
hắn lúc trước còn đang hướng Thái Hậu nương nương học pha trả ,
dính một chút mùi hương , bất quá trong chốc lát nữa nói không chừng chính là toàn mùi máu tươi .
" đi thôi , cắn khối thịt thối này xuống , bị đau không thể không đổ máu ,
may là chúng ta còn nhận thức được trước , nếu không sau này bọn họ sẽ càng ỷ quyền như vậy thì càng khó khăn hơn .
"
" Dạ .
" Tần Thúc vừa mới chuẩn bị xoay người rời đi ,
tay đã bị người khác giữ chặt .
Liễu Thanh Đường lôi kéo tay hắn, cười khanh khách nói .
" Tần Thúc , ta không thèm để ý hai bàn tay ngươi đầy máu người .
Lời đồn đãi nói ngươi tâm ngoan thủ lạt , trước kia cũng có lời đồn đãi nói ta là người tàn nhẫn bạo ngược , chúng ta một người ác quỷ ,
một người hung thần chẳng phải trời sinh một đôi sao?"
Nàng nói xong ánh mắt cong cong hình trăng khuyết .
Tâm tư Tần Thúc đang lảo đảo chìm trong đáy vực sâu , lại thấy người trước mặt không hề khúc mắc tươi cười nhìn hắn nhất thời liền ngây người một chút , sau đó có chút không tự nhiên thoáng dời tầm mắt , dừng lại ở búi tóc của nàng đang cài cây trâm không giá trị .
" Chủ tử biết...
.
.
?"
Liễu Thanh Đường rõ ràng biết nên để cho Tần Thúc đi làm chính sự ,
nhưng nhìn bộ dáng hắn không được tự nhiên lại luyến tiếc buông tay ,
liền kéo hắn trở lại để hắn ngồi bên cạnh , dựa vào bờ vai hắn nói .
" đã sớm biết ngươi lo lắng chuyện này , ta không nói để chờ khi nào chính ngươi mới tới hỏi ta .
Nhưng ngươi chỉ biết giấu ở trong lòng ,
sau đó đoán mò .
"
nói xong nhìn thấy tai hắn lặng lẽ đỏ một chút ,
đối lập với biểu tình khuôn mặt ,
liền cảm thấy Tần Thúc thập phần đáng yêu ,
nhịn không được cắn lỗ tai hắn một chút .
Sau đó nơi đó liền càng hồng rực .
" Chủ tử ?"
Trong lòng Tần Thúc đang bình ổn đột nhiên lại chạy loạn ,
hắn muốn ôm người bên cạnh này , nhưng áp lực từ trước đến nay ,
tay như thế nào cũng không giơ ra được ,
chỉ có thể lúng túng hô câu chủ tử .
Liễu Thanh Đường vừa nghe quả nhiên liền thuận thế ôm lấy hắn , tựa đầu trên vai hắn có chút phiền não nói .
" Tần Thúc làm sao bây giờ , ta luyến tiếc không muốn cho ngươi ra ngoài .
thật vất vả mới có thời gian nghỉ ngơi một chút ,
làm sao mà cũng không cho người ta hảo hảo yên tĩnh chốc lát vậy .
"
Tần Thúc do dự trong chốc lát vẫn là nâng tay lên đem nàng ôm vào trong ngực .
Nương nương không muốn hắn rời đi ,
nhưng chuyện ở phủ nội vụ hắn cũng muốn chạy nhanh đi làm , nên làm cái gì bây giờ? Để nương nương đi cùng hắn ? không được đến lúc đó trong trường hợp máu me lẫn lộn làm sao có thể để nương nương xem .
Ở lại chỗ này cùng nàng mặc kệ bên kia ? Cũng không được ,
chuyện nương nương phân phó hắn nhất định phải làm tốt mới được .
Liễu Thanh Đường vừa nhấc đầu ,
liền nhìn thấy Tần Thúc đúng là đang rối rắm về vấn đề này , liền phù một tiếng nở nụ cười , lúc hai người ở cùng một chỗ nàng luôn thích cười ,
có đôi khi vừa nhìn thấy người này sẽ không tự giác nở nụ cười ,
cũng không biết là chuyện gì xảy ra thật là bộ dáng cực ngốc .
" Ngươi thật đúng là lại có thể lo lắng vấn đề này a , ngốc ghê .
Được rồi , được rồi ,
không gây sự với ngươi nữa ,
ngươi đi đi .
"
Liễu Thanh Đường cảm thấy chính mình có chút sa đọa, còn cứ tiếp tục như này bọn họ có thể ôm ấp đến giờ ngọ ,
chuyện gì cũng không muốn làm .
Vì thế nàng kéo tay Tần Thúc nắm chặt nói lời nàng muốn nói cho xong .
" Những người đó đều là ta sai ngươi đi giết ,
ngày sau chúng ta chết đến địa phủ ,
đều là tội nghiệt của một mình ta .
"
Đời trước đời này trong tay nàng mạng người chỉ nhiều không ít ,
đã sớm hiểu được chính mình nghiệp chướng nặng nề ,
cho nên đời này nàng sẽ sống thật tốt cùng với người thân ,
bạn bè ,
người yêu ,
kiếp sau hẳn là nhập đạo súc sinh ,
chỉ hy vọng kiếp sau Tần Thúc đầu thai vào gia đình tốt ,
không phải chịu khổ cái gì ,
còn có không cần thích nữ tử nào giống như nàng kiếp trước ,
miễn cho phí hoài thời gian .
Tần Thúc ngẩn người sau đó lắc đầu chỉ nói .
" Chúng ta cùng nhau .
"
" Hả ? Nếu giống như lời ngươi nói kiếp sau chúng ta chỉ có thể làm một đôi bướm , một đôi ma tước , một đôi con muỗi.
.
.
.
.
"
Liễu Thanh Đường còn thật sự coi là thật đếm xem còn thiếu con gì nữa .
Tần Thúc nhìn nàng trong mắt đều là ôn nhu ,
đợi nàng đếm xong gật gật đầu nói .
" Được .
"
Chờ đến lúc Tần Thúc có thể đi đã là buổi trưa .
Liễu Thanh Đường cảm thán mình không có định lực trước sắc đẹp , nhìn về hướng hắn rời đi trong chốc lát ,
sau đó lại lần nữa cầm bức thư tín kia lên
Nàng đem bức thư vuốt nhẹ trong tay nhưng không có nhìn lại lẩm bẩm nói .
" Tố Thư thật đúng là chuẩn bị phụ trách Tiêu Hoài Cùng .
"
Lúc trước nàng cố ý ở trước mặt Dương Tố Thư nói về Tiêu Hoài Cùng tuy rằng tồn tại suy nghĩ tìm người tốt sống chung với Tố Thư , nhưng nhiều hơn vẫn là ý tứ trêu đùa .
Nàng không nghĩ tới việc này thế nhưng lại càng ngày càng có khả năng .
Liễu Thanh Đường lại nghĩ đến trong bức thư tín Dương Tố Thư nói cơ hồ là ngày ngày nàng đều đi Thuần Vương phủ .
Người khác không biết tính tình Dương Tố Thư ,
nàng chẳng lẽ lại không biết .
Tuy nói nàng thiện lương tùy tiện người qua đường cũng sẽ đối xử tốt ,
nhưng nàng chưa thấy Dương Tố Thư khi nào thì đối với bệnh nhân không có quan hệ gì phụ trách .
Xem ra lời của nàng lúc trước đã thành sấm truyền ,
nói không chừng Tố Thư cùng Tiêu Hoài Cùng sẽ ở cùng nhau .
Nàng nheo nheo ánh mắt giương giọng gọi mama tiến vào , viết cho Dương Tố Thư một phong thư sau đó triệu lễ bộ Thượng Thư đến yết kiến .
" Liên Thái Phi qua đời ,
hết thảy công việc đều giao cho lễ bộ đến làm .
"
Lễ bộ thượng thư nghe vậy thức thời không hỏi vì sao chuyện vốn là của phủ nội vụ lại rơi xuống đầu lễ bộ bọn họ .
Dù sao chỉ cần thoáng nghĩ cũng biết ,
vị này xem ra là chuẩn bị lấy phủ nội vụ khai đao .
Vì thế hắn mượn cơ hội khóc than khóc ,
lại lo lắng chưa từng làm việc này sợ làm không khiến cho Thái Hậu nương nương trách tội , lại sợ ủy khuất Liên Thái Phi đã qua đời không muốn có chuyện gì xấu xảy ra ,
không thể vì sai lầm nhất thời mà phải gánh chịu tội nặng được .
Liễu Thanh Đường sau khi trọng sinh càng ngày càng trực tiếp ,
thủ đoạn từ kiếp trước cũng hừng hực mà bốc lên .
Mặc dù có thời điểm sẽ bạo lực nhưng làm như vậy quả là làm cho người ta cảm thấy tâm tình thoải mái .
Nàng phía sau có Liễu gia ,
Tô gia ,
võ quan trong triều cơ hồ nàng đều nắm giữ , quan văn bồi dưỡng cũng không ít tình huống như vậy nàng không muốn giống như trước suy nghĩ xem hoàng đế cháu ngoại trai nghĩ như thế nào , trước nay nàng chưa bao giờ thoải mái bây giờ tốt giống như có thể vứt bỏ đi bộ gông xiềng trên vai .
Chờ Lễ bộ thượng thư nói xong ,
Liễu Thanh Đường chỉ khoát tay nói cho hắn ,
muốn lấy tiền đến hộ bộ thương nghị , muốn dùng người đến bộ binh điều tạm ,
làm không tốt thì về nhà dưỡng lão đi , giao quyền trong tay cho người trẻ tuổi làm .
Lễ bộ thượng thư nghe nói vậy vẻ mặt đau khổ ,
xám xịt đi ra ngoài chỉ cảm thấy vị Thái Hậu nương nương này tuy rằng không giống trước kia mỗi ngày vào triều , nhưng mỗi lần vào triều đều là có việc cần làm , quả nhiên là người có thể áp bức thần tử bọn họ .
Về phần Tần Thúc bên này , bởi vì nhìn ra Thái Hậu nương nương muốn lập uy một lần nữa thanh trừ phủ nội vụ , liền cực kì hung bạo .
hắn trực tiếp lôi từng người quản sự liên quan , không nghe bọn họ uy hiếp hay lấy lòng ,
bàn tay to vung lên ở trong cung lần đầu tiên phát tác uy lực ,
những vị quản sự dĩ vãng ở trong cung , ngoài cung tác oai tác quái đều thành nhóm vong hồn đầu tiên của ' cung ngục ',
dùng máu tươi ở chỗ này tạo uy danh cho 'cung ngục ' .
Tần Thúc cùng Liễu Thanh Đường làm việc đều mạnh mẽ vang dội ,
chờ đến lúc hoàng đế Tiêu Hoài Húc biết chuyện phủ nội vụ máu chảy thành sông lòng người hoảng sợ cùng cực ,
Lễ bộ trình lên trên bàn hắn công việc chuẩn bị lễ tang cho Liên Thái Phi .
" Trẫm còn tưởng dì thật sự cam tâm phụ tá ,
không nghĩ tới nhanh như vậy đã có dị tâm ,
có thể thấy được giang sơn này ai cũng đều muốn .
"
Tiêu Hoài Húc một mình ngồi trong điện , trên mặt mang nét cười trong mắt lại nặng nề không nhìn ra cảm xúc