Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Cập nhật: 19/08/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 1,509
Đánh giá:                      
Huyền Huyễn
Dị Giới
Xuyên Không
Trọng Sinh
  
  

CHƯƠNG BỊ LẶP, MỜI CÁC ĐẠO HỮU ĐỌC CHƯƠNG TIẾP THEO

Một tiếng cọt kẹt vang lên.

Vương Giai Vân mở cửa ra.

Lúc này mái tóc cô buông xõa, vai khoác áo ngủ, dung mạo chập chờn dưới ngọn đèn tăng thêm phần cảm giác đẹp đẽ mông lung.

Cô nhìn thấy Phương Tri Hành thì ánh mắt chớp động, muốn cười còn xấu hổ, dịu dàng nói: "Đại hiệp, đã muộn thế này rồi, còn dặn dò gì à?"

Sắc mặt của Phương Tri Hành đã khôi phục lại như thường, cậu cười nhạt nói: "Thật ra cũng không có chuyện gì quan trọng, ta thấy sắc trời hơi tối, cảm thấy ngày mai có thể sẽ mưa, muốn báo với cô một tiếng, ví dụ ngày mai có mưa lớn thì chúng ta tạm thời không khởi hành.

"

Vương Giai Vân đáp lại rồi gật đầu nói: "Trời mưa đường trơn, đường dính bùn, quả thật là không dễ đi.

"

Lúc nói chuyện thì có một cái đầu ló ra ngoài, không phải Tiểu Phủ Đầu thì còn là ai, hắn vươn đầu ra nhìn sắc trời, tò mò hỏi: “Mưa rồi à?”

Phương Tri Hành kinh ngạc nói: "Tiểu Phủ Đầu, chẳng phải ta có thuê cho ngươi một phòng à, sao ngươi không ở đấy?"

Tiểu Phủ Đầu cười hì hì nói: "Ta muốn ngủ chung phòng với tỷ tỷ.

"

Vương Giai Vân bất đắc dĩ cười khổ: "Hắn cứ muốn chui vào phòng của ta, chặn cũng không chặn lại được.

"

Phương Tri Hành thấy vậy thì đáp: "Cô không ngại là được, ta về phòng trước đây.

"

Cậu xoay người bỏ đi, tiến vào căn phòng sát vách.

Tế Cẩu bò dậy khỏi giường.

Trong bóng tối, nó nhìn thấy Phương Tri Hành đi vào cửa, ngồi xuống ghế, một tay nâng cằm, có dáng vẻ chìm vào suy tư, không cách nào thấy rõ biểu cảm trên mặt cậu.

Tế Cẩu không khỏi truyền âm hỏi: "Sao rồi, tra được tình báo gì chưa?"

Phương Tri Hành suy nghĩ, sơ lược lại lời mà Tiết Bá Hoa giảng, nói êm tai.

"Cái quái gì vậy?"

Sau khi Tế Cẩu nghe xong thì vẻ mặt thay đổi, tặc lưỡi nói: "Tiểu Phủ Đầu đấy có thể thực hiện bất kỳ nguyện vọng à? Thì ra hắn là máy cầu nguyện!

"

Phương Tri Hành hừ lạnh: "Càng giống ác ma hơn, theo như lời Tiết Bá Hoa kể, những người từng cầu nguyện với Tiểu Phủ Đầu thì không ai có kết cục tốt cả.

"

Tế Cẩu nhảy xuống giường, quơ tới quơ lui ở trước mặt của Phương Tri Hành, có dáng vẻ rất kích động.

Một lúc lâu sau, nó truyền âm đến : "Mày có dự định gì không?"

Khóe miệng của Phương Tri Hành hơi vểnh, hỏi ngược lại: "Mày có ý tưởng rồi à?"

Tế Cẩu dừng bước chân, ngồi xổm ở trước mặt Phương Tri Hành, nghiêm túc nói: "Nếu như Tiểu Phủ Đầu thật sự là máy cầu nguyện thì mày hoàn toàn có thể lợi dụng điểm này, ví dụ mày có thể tìm người khác yêu cầu Tiểu Phủ Đầu, bản thân mày độc chiếm lợi ích, hậu quả hãy để người ta gánh chịu.

"

Phương Tri Hành cạn lời: "Chủ ý xấu như vậy mà mày cũng nghĩ ra được.

"

Tế Cẩu vội vàng nói: "Đặt tố chất cá nhân xuống, hưởng thụ cuộc đời thiếu đạo đức.

Ví dụ mày phải hoàn thành điều kiện 6, chứng kiến Cấm Khu sinh ra một lần, nhiệm vụ này quá khó, hoàn toàn không thể nào ra tay.

Nhưng hiện tại mày có thể tìm một người, cho hắn ít tiền, bảo hắn đi tìm Tiểu Phủ Đầu cầu nguyện là được.

"

Phương Tri Hành nhếch miệng tạo thành một độ cung, khinh thường nói: "Sau đó tao có thể cầu nguyện cho mày, ví dụ biến mày thành người, đúng không?"

Ánh mắt của Tế Cẩu trốn tránh, lỗ tai run rẩy, cười ngượng ngùng: "Nếu Tiểu Phủ Đầu thật sự có năng lực kia, thử đôi chút thì sao chứ?"

Phương Tri Hành hơi im lặng, nghiêm mặt nói: "Tồn tại như Tiểu Phủ Đầu hoàn toàn vượt ra khỏi nhận thức của mày và tao. Đối với thứ này, thái độ của tao luôn là có thể trốn bao xa thì trốn bấy xa, tuyệt đối đừng chọc vào.

"

Tế Cẩu không vui, kêu lên: "Tinh thần mạo hiểm của mày đâu rồi, luôn muốn thử tiếp xúc với thứ chưa biết, đấy chẳng phải luôn là thái độ của mày à?"

Phương Tri Hành lắc đầu nói: "Cái chưa biết mà ta nói không bao gồm ác ma cầu nguyện như Tiểu Phủ Đầu.

"

Tế Cẩu cạn lời, chỉ cảm thấy Phương Tri Hành quá nhát gan, nó bó tay bó chân kêu lên: "Một mình mày treo bug còn sợ cái méo gì? Chỉ cần mày thực nghiệm vài lần, tìm thêm mấy người thử Tiểu Phủ Đầu, có lẽ sẽ nhanh chóng thăm dò được lai lịch của hắn, đến lúc đấy quyết định xử lý hắn thế nào cũng không muộn mà.

"

Phương Tri Hành quả quyết nói: "Tao nhát gan sợ phiền phức, là kẻ nhút nhát, không có 11 cái mạng giống mày, muốn chơi thế nào đều được. Mày muốn đi chọc Tiểu Phủ Đầu, tao không ngăn cản, nhưng đêm nay tao sẽ chuồn lẹ.

"

"Gì chứ, chuồn á?"

Tế Cẩu mơ màng, nó đột nhiên giật mình, tặc lưỡi nói: "Mày muốn vứt bỏ Vương Giai Vân à?"

Phương Tri Hành đứng lên, cười giễu nói: "Vương Giai Vân có đầu óc thế nào, người ta cần đến mày lo lắng à?"

Tế Cẩu vô cùng khó hiểu, buồn bực nói: "Mày muốn chạy trốn thì tao có thể hiểu được, nhưng Vương Giai Vân không làm sai bất cứ chuyện gì cả, tại sao mày lại chán ghét cô ta đến vậy?"

Phương Tri Hành mím môi, lạnh giọng nói: "Vương Giai Vân là người thông minh, có lẽ cô ta biết rõ Tiểu Phủ Đầu có bao nhiêu quỷ dị, nhưng cô ta còn lẳng lơ để Tiểu Phủ Đầu bước vào phòng, còn ngủ cùng với hắn.

"