Sự xuất hiện của mẫu thân La Tĩnh ngày hôm đó đã làm cho Ninh Hinh và Ninh Nguyệt cùng chịu phạt, Mục Dương bất đắc dĩ để Ninh Nguyệt phải chịu đau khổ, cuối cùng đổi thời gian trừng phạt của Ninh Hinh và Ninh Hạo thành nửa tháng, Ninh Nguyệt thành một tháng.
Ninh Hinh không biết rốt cuộc vì sao Mục Dương lại thỏa hiệp, có lẽ là vì lợi ích gia tộc nên khi La Tĩnh ra mặt hắn cũng không thể khư khư cố chấp.
Tư Quá nhai là nơi trừng phạt những đệ tử phạm sai lầm. Những cơn vòi rồng âm lãnh tràn tới khắp nơi. Nó sẽ không làm ngươi mất mạng, nhưng nó sẽ hành hạ cơ thể ngươi. Nếu ở lại quá lâu, có lẽ cũng sẽ tra tấn đến linh hồn ngươi.
Ninh Hinh tìm một góc trên vách núi Tư Quá nhai để ở lại, cơn gió lạnh không ngừng quét qua cơ thể nàng, còn suy nghĩ của nàng lại trôi đi rất xa.
Ngẫm lại những suy nghĩ trước đây của mình, nàng thực sự quá ngây thơ, có lẽ thân thể nhỏ bé hơn và chỉ số thông minh cũng trở thành chỉ số thông minh của một đứa trẻ. Tình cảm của Ninh Hinh đối với Mục Dương lúc đầu tương đối ỷ lại, mặc dù hắn không thường xuyên đến thăm nàng, nhưng nàng cảm thấy lúc đó Mộc Dương rất thương mình.
Sự xuất hiện của tỷ đệ Mục Ninh Nguyệt cho nàng biết phụ thân không bận rộn đến thế và cũng biết hắn không thương nàng đến thế. Mặc dù cây khô gặp mùa xuân làm cho miệng vết thương nàng có vẻ không nghiêm trọng, nhưng Mục Dương là tu sĩ Kim đan, hắn không thể không biết Ninh Nguyệt người đã Luyện khí tầng năm, sẽ làm bị thương nàng. Ninh Nguyệt nhìn bị thương nghiêm trọng nhưng người có thể Luyện khí ba tầng thì có thể tổn thương bao nhiêu?
Nhưng Mục Dương lại không nhìn ra điều này, hắn chỉ cảm thấy có lỗi với Ninh Nguyệt, muốn trút giận cho Ninh Nguyệt, đến Tư Quá nhai ba tháng, thật trớ trêu, hắn chính là người phụ thân nàng đã mong đợi. Nàng chậm rãi rơi nước mắt.
Chính viện Mục phủ:
"Phụ thân, có chuyện gì vậy?" Mục Dương hỏi tộc trưởng.
“Để ba đứa trẻ đến Tư Quá nhai là sao?”
“Là La Tĩnh, bởi vì Ninh Hạo đã đánh Ninh Ý, còn Ninh Hinh và Ninh Nguyệt động thủ trong phủ nên ba người cùng bị trừng phạt, La Tĩnh này bình thường cho rằng nàng là người hiền lành, hóa ra đều là giả dối, cả Ninh Nguyệt và Ninh Hạo đều bị thương, còn bắt họ đến Tư Quá nhai, còn nói gia quy không thể phá vỡ.
” Mục Dương chỉ quan tâm đến hạnh phúc của chính mình, không để ý tới sắc mặt âm trầm của tộc trưởng.
"Ninh Nhạc và Ninh Hạo bị thương, còn Ninh Hinh không bị thương?"
"Ninh Hinh trông vẫn ổn.
" Mục Dương lúng túng nói.
"Mọi thứ phải công bằng. Ngươi sủng ái hài tử Tạ thị ta mặc kệ, nhưng ngươi không thể lạnh nhạt Ninh Hinh và Ninh Ý, tuy nói vì người ngươi thích nhưng không thể không công bằng như vậy. Toàn bộ sự việc là do Ninh Hạo gây ra, nhưng ngươi chỉ trừng phạt Ninh Hinh thôi, mặc dù bây giờ không có gì, nhưng ngươi xem tương lai nàng có hận ngươi hay không. "
"Nàng dám,
ta là phụ thân nàng. "
"Nàng không dám sao? "Tộc trưởng hỏi, Mục Dương nhìn vào mắt tộc trưởng, không có cách nào trả lời vấn đề này. Hắn nhớ tới Ninh Hinh đã không chỉ một lần mâu thuẫn với hắn.
Từ khi đem mẫu tử Tạ thi về phủ, số lần trông thấy Hinh nhi càng ngày càng ít. Trước đây, khi hắn không đến chỗ Ta thị, Hinh nhi sẽ thường xuyện chạy đến nội viện của hắn, đã bao lâu rồi nàng không chủ động đến nữa? Gần đây nhất hai người gặp nhau, cả hai phụ tử là trừng mắt nhìn nhau
Thấy nhi tử mình thất thần, tộc trưởng cũng cảm thấy bất lực, nhi tử lão cái gì cũng tốt, nhi tử hắn tư chất đều không tệ. Ninh Ý còn chưa nghiệm linh căn nhưng lão nhìn vẻ mặt thông minh của đứa trẻ, đoán chừng cũng tốt.
Nhưng một khi có tư chất tốt thì cũng sẽ rất phiền lòng. Sủng ái con thị thiếp trong một đại gia tộc cũng không có gì, nhưng sủng ái con thị thiếp dám trực tiếp ra tay với đích tử, đích nữ thì là số ít; nếu đích tử, đích nữ yếu hơn thì cũng không sao, nhưng nhìn Ninh Hinh và Ninh Ý, hai người bọn họ đều không dễ chọc vào, đừng nhìn bây giờ còn nhỏ, hiện tại hai tỷ đệ Ninh Nguyệt đã không sánh bằng rồi.
"Đợi họ từ Tư Quá nhai trở về ngươi đi an ủi Ninh Hinh, nàng không đơn giản đâu. Hơn nữa, lần này La Tĩnh ra mặt cũng vì thấy ngươi đã đi quá mức, nếu không với tính tình của nàng, sẽ không đem đám người Tạ Như Ý để trong mắt làm gì, ngươi nên suy ngẫm lại. "
"Sủng ái đám Ninh Nguyệt cũng không sao, đừng nuông chiều bọn họ đến mức vô pháp.
" Lời của phụ thân vẫn còn văng vẳng bên tai. Có lẽ hắn đã sủng họ quá mức thật.
"Ninh Hinh, ngươi không sao chứ? " Mục Thủy Lam hỏi Ninh Hinh”
"Không sao đâu, không phải là ta đã ở Tư Quá nhai nửa tháng sao? Ta còn tưởng mình đang luyện thể đấy, bây giờ khẳng định sức lực ta rất lớn.
"
"Ngươi đấy, chẳng biết nghĩ gì lại đi luyện thể, rất vất vả đấy. "
"Ta biết, chẳng phải là không có việc gì sao? "
"Ngươi cũng thật lợi hại, chỉ mới Luyện khí tầng ba đã đem Mục Ninh Nguyệt tầng năm đánh cho hoa rơi nước chảy. Còn dám nói chuyện với phụ thân như vậy trước mặt rất nhiều người, khi ông ta trở về cũng khen ngươi lợi hại đấy.
”
"Nào có lợi hại như vậy? Ngươi không thấy ta cũng bị thương sao?"
"Nhưng ta vẫn thấy ngươi rất lợi hại. Để ta xem sau này Ninh Nguyệt còn kiêu ngạo như thế nào. Ta thấy bọn họ rất tức giận nha. Ối, đừng ở trong Giảng Kinh các mãi, chúng ta ra ngoài xem một chút đi.
”
"Chúng ta vẫntu sĩ Luyên khí sơ kỳ, có gì để xem.
"
“Ai nha, xem để hiểu rõ chút không được sao? Đi thôi, nhanh lên.
"
Bên cạnh Đấu Trường có rất nhiều đệ tử Mục gia, còn có hai người đang đánh nhau trên đài, dưới đài có không ít người đang reo hò cổ vũ.
"Ninh Hinh, ngươi xem náo nhiệt chưa"
"Ừ, rất náo nhiệt.
"
Rất nhiều đệ tửu Mục gia đều biết Ninh Hinh và Mục Thủy Lan nên khi họ đến, mọi người trên sân thỉnh thoảng nhìn họ, có người trực tiếp chào hỏi.
"Hai vị tiểu thư làm sao lại đến đấu trường?" Một nam tu sĩ Mục gia hỏi.
"Tại sao, chúng ta không thể đến sao?"
"Không,
ta không phải ý tứ này.
" Tên tu sĩ đó đỏ mặt lo lắng nói.
“Không có ý tứ này, vậy là có ý tứ nào?”
“Được rồi, Thủy Lam, ngươi rốt cuộc có xem không.
”
"Ta đến đây đương nhiên phải xem.
"
"Ninh Hinh, ngươi có muốn lên trên thử một chút không?"
Ninh Hinh có chút cảm động, nàng từ Tư Quá nhai trở về, lúc nào cũng nghẹn một cục tức thật muốn trút giận, cho nên khi nhìn thấy trên đài không có người, nàng liền trực tiếp đi lên, bây giờ chính là đến lượt Mục Thủy Lan ngơ ngác, nàng không phải chỉ Luyện khí tầng ba thôi sao? Sao nàng dám?
Nhìn thấy Ninh Hinh đi lên, các đệ tử Mục gia dưới đài đều có chút rục rịch, đặc biệt là khi nghe tin nàng có thể đánh bại Mục Ninh Nguyệt đang ở tầng năm Luyện khí, bọn họ đều muốn xem đó có phải là sự thật không.
"Các vị, Ninh Hinh hiện tại đã Luyện khí tầng ba, muốn khiêu chiến các huynh đệ Luyện khí tầng năm, kính cin các đệ tửu Mục gia đi lên chiến một trận.
”
"Ninh Vũ, đây là đích tiểu thư Mục gia phải không? Nàng không tệ lắm, Luyện khí tầng ba dám khiêu chiến tầng năm, lá gan lớn.
" Hai thiếu niên hơn mười tuổi vô cùng thích thú quan sát từ trên lầu.
Rất nhanh sau đó trên đài đã xuất hiện một nam tu sĩ Luyện khí tầng năm.
“Tại hạ Mục Vinh, xin tiểu thư chỉ giáo.
”
"Được, chúng ta vui vẻ bàn luận một phen.
"