Mộc Tiên Truyện

Mộc Tiên Truyện

Cập nhật: 07/04/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 2,335
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
Nữ Cường
     
     

Trải qua một trận chiến trên võ đài, Ninh Hinh thở phào nhẹ nhõm trong lòng, nàng chuyên tâm vùi đầu vào tu luyện.

Sau trận đánh với Ninh Nguyệt, Ninh Hinh cảm thấy luyện thể có rất nhiều lợi ích, sau này khi linh lực tiêu hao hết, nàng vẫn có thể đấu tay đôi. Không chỉ nàng phải luyện tập, A Ý cũng phải luyện tập.

“Nghe nói Ninh Hinh đến võ đài thi đấu?” Tộc trưởng Mục Khiêm hỏi quản gia bên cạnh.

"Đúng vậy, nếu cuối cùng tiểu thư Ninh Hinh không hạ thủ lưu thì Mục Vinh chắc chắn đã không thắng được.

"

"Nha đầu kia đang trút giận, có lẽ đánh vậy cũng tốt...

"

Về Ngô Đồng uyển, Ninh Hinh cùng Ninh Ý nói chuyện:

“A Ý, luyện thể vất vả chứ?”

“Không vất vả, ta muốn lợi hại giống tỷ tỷ, đánh gục những kẻ khi dễ ta.

"

"Làm tốt lắm, thật đúng là đệ đệ ta, nếu có người ức hiếp ngươi, trực tiếp dùng nắm đấm nói chuyện.

" Ninh Hinh chính là dạy ra đứa trẻ hiếu chiến.

Ninh Ý đã tu luyện theo cuốn sách mà Ngũ bá đưa được một thời gian, lúc đầu Ninh Ý có chút vui đùa và không nghiêm túc, nhưng sau khi đánh nhau với hai tỷ đệ Ninh Nguyệt thì hắn rất nhiệt tình tu luyện, nhìn đệ đệ mỗi ngày đều mệt mỏi đổ mồ hôi, Ninh Hinh có chút đau lòng.

Ngày tháng Ninh Hinh bận rộn tu luyện trôi qua, giờ đây mỗi ngày nàng đều bận rộn luyện tập, cũng không còn phải lo lắng tốc độ của mình quá nhanh nữa.

Bởi vì khi nàng ở Tư Quá nhai suy nghĩ, nàng vô tình phát hiện ra ngọc bội gia truyền mẫu thân đưa nàng là một bộ công pháp, Thần Hồn quyết, chuyên tu luyện thần thức và công pháp linh hồn. Ninh Hinh cũng không biết chính xác mình có thể tu luyện đến mức nào. Ngày đó, khi nàng thu được Thần Hồn Quyết, nàng đã đặc biệt tìm đến mẫu thân La Tĩnh hỏi về việc này.

“Nương, người nhớ ngọc bội gia truyền mà người đã tặng con không?"

"Nó là do ngoại tổ mẫu con để lại, bà ấy nói dành cho nữ nhi tương lai của ta.

“Nương, con không cẩn thận làm rơi máu lên ngọc bội, ngọc bội liền tiền vào biển thần thức của con.

Sau khi Ninh Hinh mở ra ngọc bội, ngọc bội trực tiếp đi vào trong biển thần thức của nàng, sau mỗi cấp độ tu luyện sẽ xuất hiện cấp độ tiếp theo.

“Con nói cái gì? Có thể đem ra không?

“Không thể, nhưng mà bên trong có một bộ công pháp gọi là Thần Hồn quyết, hiện tại chỉ xuất hiện một chương.

"Hinh nhi, cái này là ngoại tổ mẫu để lại, bà không nói gì với nương, bà chỉ nói là nên truyền nữ bất truyền nam, có lẽ nó sẽ không có gì tổn hại, con nên tập tu luyện theo công pháp đó, đừng nói cho ai biết?"

"Con hiểu rồi, người đừng lo, con sẽ không nói với ai đâu.

"

Sau khi nghe câu trả lời của Ninh Hinh, La Tĩnh cũng không nhắc đến nữa, Thần Hồn quyết, nghe cũng biết bộ công pháp dùng để tu luyện thần thức với hồn lực rồi, mặc dù mẫu thân nàng lúc qua đời cũng không nhắc gì đến gia tộc của nàng, nhưng La Tĩnh cũng biết mẫu thân không hề đơn giản, nếu không nàng sẽ không được phụ thân mình tôn trọng như vậy, địa vị của mẫu thân trong La gia có thể so sánh với tộc trưởng, nhất định nguyên nhân là do mẫu thân.

Hiện tại linh khí được Ninh Hinh đưa vào cơ thể được chia thành ba phần, một phần để tu luyện thần thức, một phần để tu luyện hồn lực và một phần để nâng cao tu vi của bản thân.

Thần thức đối với tu sĩ rất quan trọng, có chút giống với Tinh thần lực mà kiếp trước nhắc tới, sau khi đến Trúc Cơ thần thức của tu sĩ có thể phóng ra ngoài, thần thức bị tổn thương, nhẹ thì đau đầu như búa bổ, nặng thì trở thành kẻ ngốc;

Hồn lực, nó thậm chí còn lợi hại hơn. Luyện đến cuối cùng nó có thể trực tiếp tấn công linh hồn cuả người khác. Ngẫm lại, một người không có linh hồn thì còn tính là con người sao?

Ban đầu, Các tu sĩ Luyện khí không phép phòng thần thức ra ngoài, nhưng kể từ khi luyện Thần hồn quyết, Ninh Hinh còn chưa đạt Luyện khí tầng năm đã có thể phóng thần thức của mình.

“Ninh Ý, hiện giờ chúng ta buổi sáng đến Điện Dẫn khí tu luyện, buổi chiều nghe giảng ở Giảng Kinh các, còn có luyện thể không thể lười biếng được, biết không? "

“Được rồi mà tỷ tỷ, người đều đã nói nhiều lần rồi, tai ta ù luôn rồi.

"

"Thật sao? Để tỷ xem.

" Sau đó nàng đi kéo tai của Ninh Ý.

"Không có, tỷ tỷ ta sai rồi. Ta sai được chưa?"

Linh căn của Ninh Ý được kiểm tra vào năm sáu tuổi và là Đơn linh căn hệ Kim duy nhất. Cả hai La Tĩnh và Ninh Hinh đều an lòng hơn nhiều, về phần những người khác,

nàng không quan tâm. Sau khi từ Tư Quá nhai trở về Ninh Hinh có gặp Mục Dương mấy lần, trong lòng nàng rất bình tĩnh, nàng cảm thấy nếu không mong đợi thì sẽ thất vọng.

Hiện tại có lẽ nhiều người sẽ ghen tị với Mục Dương, lão có bốn hài tử, ba người có Đơn linh căn, một người có Song linh căn, điều này làm rất nhiều người phải nghiến răng nghiến lợi. Nhưng ai hiểu được nỗi khổ của Mục Dương?

Mặc dù bây giờ bốn đứa trẻ không phải là kẻ thù sinh tử nữa nhưng mỗi lần gặp nhau đều là giương cung bạt kiếm. Hắn cố gắng xoa dịu quan hệ giữa hai bên nhưng hiệu quả không được tốt lắm, lúc này hắn khó có thể nhìn thấy Ninh Hinh, Mục Dương biết nữ nhi đang tránh mặt hắn, lần trước sự tình ở Tư Quá nhai hắn đã làm quá.

Sau khi trở về vào buổi chiều, Ninh Hinh và Ninh Ý thường luyện tập cho đến khi cơ thể kiệt sức, sau đó lại trò chuyện với nương một lúc trước khi đi ngủ, và một ngày cứ như vậy trôi qua. Mẫu thân La Tĩnh nói bây giờ nàng và đệ đệ vẫn còn nhỏ, buổi tối không cần phải tập luyện mà nên nghỉ ngơi. Cho nên bình thường Ninh Hinh vận hành linh khí một vòng, sau đó trực tiếp đi ngủ, gọi là lao động nhàn hạ.

"Nương, con muốn lên tầng bốn Tàng Thư lâu, ngươi nói có được không?"

"Sách ba tầng đầu con đều xem rồi sao?”

"Ừm, con đọc xong rồi.

"

"Hinh nhi, đây là hơi thở Linh Ngọc, con luyện hóa nó trước.

"

"Bây giờ?"

"Ừm, nương sẽ hộ pháp.

"

Ninh Hinh luyện hóa hơi thở Linh Ngọc trước mặt La Tĩnh, chỉ thấy sau khi luyện hóa xong hơi thở Linh Ngọc trực tiếp biến thành hình xăm hình giọt nước trên cổ tay nàng.

"Nương, đây là?"

"Đây là một viên ngọc cực kỳ quý hiếm, có thể che đậy thể chất đặc thù. Ngay cả những tu sĩ Hóa Thần không thể phát hiện.

"

"Nương, con thực sự là thể chất đặc thù.

" Ninh Hinh lo lắng hỏi.

"Con hẳn là Mộc Linh thể. Những người có loại thể chất này trời sinh có khả năng giao tiếp với các loại thực vật, hơn nữa linh khí mà Mộc hệ hấp thu vô cùng thuần khiết, gần như có không có tắc nghẽn trong quá trình tu luyện, linh khí trong cơ thể của con hẳn là có thể chữa được nội thương cho tu sĩ.

"

Sắc mặt La Tĩnh rất phức tạp. Mặc dù tu sĩ có thể chất đặc thù sẽ tu luyện nhanh hơn, nhưng nếu bị người khác phát hiện là nàng một người trị thương, hơn nữa sẽ không để lại bất kỳ nguy hiểm nào cho tu sĩ, nàng cũng không dám nghĩ tới nữ nhi sẽ phải đối mặt với loại người gì.

"À.

.

.

" Ninh Hinh có chút khẩn trương, không nghĩ tới nàng đoán vậy mà đoán đúng rồi.

“Hinh nhi không cần lo lắng, nương sẽ không để con bị bất kỳ nguy hiểm nào.

” La Tĩnh nhanh chóng ôm lấy nữ nhi, an ủi nàng,

“Vâng, nương cũng đừng lo lắng, về sau con sẽ chú ý, không để ai phát hiện đâu.