Trở lại Vân Hải phong, Ninh Hinh rất nóng lòng đấy, nàng muốn được gặp sư phụ, vội vàng muốn đề cao tu vi.
"Sư phụ, đệ tử đã trở về.
" Ninh Hinh đi tới động phủ của Đạo quân Thanh Mộc, lúc này Đạo quân Thanh Mộc đang pha trà, hương trà tràn ngập tứ phía, khiến người ta muốn uống một ngụm.
"Ta còn tưởng ngươi ra ngoài rèn luyện sẽ rất lâu, ta nghĩ mấy năm nay ngươi ở trên Vân Hải phong đã chán ngấy rồi, sao ngươi lại về đây sớm như vậy.
" Đạo quân Thanh Mộc nâng tách trà, vừa nói vừa uống một ngụm.
"Đệ tử làm sao chán được? Vân Hải phong tốt như vậy, ta còn muốn ở chỗ này vĩnh viễn.
" Ninh Hinh vội vàng nói.
"Ừ, khí tức nội liễm, mấy tháng này ngươi đã có thu hoạch gì rồi?" Đạo quân Thanh Mộc đưa cho Ninh Hinh một tách trà, mặc dù đệ tử của hắn tu vi không tăng nhanh nhưng nàng ở phương diện luyện đan, chế dược thật sự là có thiên phú, mà có chút lười biếng, chuyến đi này hẳn là có chỗ xúc động nên mới chạy về, nếu không chắc phải ở bên ngoài một hai năm mới quay lại. Phải nói Đạo quân Thanh Mộc tương đối hiểu rõ Ninh Hinh, nàng chính là như thế đấy.
"Cảm ơn sư phụ.
" Ninh Hinh uống xong trà nói: "Lần này ra ngoài đệ tử cảm thấy tu vi của mình quá thấp, vì cái mạng nhỏ này, đệ tử trước vẫn nên về tiếp tục tu luyện.
“Có thể nhận ra khuyết điểm rồi, cũng không tệ lắm, ra ngoài có gì không hiểu không?"
“Bẩm sư phụ, đệ tử có thể luyện đan dược Tứ phẩm rồi, còn đan dược Ngũ phẩm thì không nắm chắc lắm, bởi vì Linh dược để luyện chế đan dược Ngũ phẩm khá trân quý, cho nên ta chưa thử.
” Lần này nàng khiến Đạo quân Thanh Mộc rất ngạc nhiên, Ninh Hinh chỉ mới bước vào Trúc Cơ đã có thể luyện chế đan dược Tứ phẩm, kỳ thật chỉ cần có tài nguyên thì một tu sĩ muốn trở thành Luyện Đan sư Tam phẩm tương đối dễ dàng. Tuy nhiên, để luyện chế đan dược Tứ phẩm, ngoài yếu tố tu vi còn cần có thần thức cường đại và kiến thức về đan dược. Sau khi tu sĩ tiến trúc Cơ, họ có thể phóng thần thức của mình, xem ra thần thức của đệ tử rất cường đại đây.
“Đem đan dược ngươi luyện cho vi sư xem.
” Đạo quân Thanh Mộc nói.
Ninh Hinh đưa cho Đạo quân Thanh Mộc Ích Thần đan cùng Sinh Cốt đan mà nàng đã luyện chế.
"Viên dược sung mãn, đan hương nội liễm, không tệ, phẩm chất rất tốt, đã là đan dược thượng phẩm rồi. Ngươi chỉ mới bắt đầu luyện đan dược Tứ phẩm, kết quả này đã là phi thường tốt.
” Đạo quân Thanh Mộc sau khi nhìn thấy đan dược thì rất hài lòng, hắn nói: "Ngươi đã tới Thánh Dương cốc?"
"Đúng vậy, đệ tử muốn luyện chế Ích Thần đan và Sinh Cốt đan nên đã đến Thánh Dương cốc hái Huyền Dương thảo.
"
"Ừm, Huyền Dương thảo chỉ mọc ở Thánh Dương cốc, nhưng muốn thu thập Huyền Dương thảo cũng không dễ dàng.
" Sau đó Ninh Hinh nói cho Đạo quân Thanh Mộc sự tình phát sinh ở Thánh Dương cốc.
"Vận khí của ngươi cũng thật tốt, gặp phải nhện độc Huyết Dương Thất giai, ngươi nên biết bình thường Huyền Dương thảo ngàn năm luôn do Yêu thú Cửu giai trở lên thủ hộ, nếu không đoán chừng ngươi không thể quay lại Vân Hải phong rồi.
” Nghe được Đạo quân Thanh Mộc nói như vậy, Ninh Hinh cũng cảm thấy sợ hãi.
Sau khi trở về động phủ, Ninh Hinh trước tiên truyền tin đến Ninh Ý và Mục Thủy Lam nói nàng đã trở lại tông môn, nhưng không nhận được hồi âm, có lẽ bọn họ đang bế quan tu luyện đi. Mấy ngày tiếp theo, Ninh Hinh dạo quanh Vân Hải phong để quen thuộc với các loại Linh dược. Khi luyện chế đan dược Tứ phẩm, Ninh Hinh phát hiện đan dược phẩm chất càng cao thì việc hiểu rõ đặc tính và hiệu quả của Linh dược để luyện chế càng quan trọng hơn.
Sau đó Ninh Hinh bắt đầu bế quan, bước đi trên con đường tu luyện đàng hoàng. Ninh Hinh từ trước tới nay chưa bao giờ dành toàn bộ thời gian cho việc tu luyện. Sau khi tiến Trúc Cơ, nàng thấy chính mình đã có đủ năng lực tự vệ nên vội vàng đi xuất môn rèn luyện, sau khi ra ngoài, nàng mới phát hiện khắp nơi trong Tu Chân giới đều có nguy hiểm, từ Yêu thú, từ đồng tu, và từ cả tu vi của chính nàng.
Trên Vân Hải phong, Ninh Hinh liên tục vận hành linh lực trong động phủ, ngưng tụ linh lực, dẫn dắt linh lực tiến vào trong cơ thể, từ từ nâng cao tu vi của bản thân. Cứ như vậy, khi đói thì ăn Tịch Cốc đan, khi mệt thì pha một Linh trà từ từ thưởng thức. Bồ đoàn dưới hồ Chết ở bí cảnh Linh Lung quả thực rất hữu dụng, ngồi trên đó tu luyện Ninh Hinh cảm thấy việc tu luyện càng trở nên thuận lợi hơn, khi thi triển Thần Hồn Quyết, thần thức và hồn lực của nàng được tăng lên ở một mức độ nhất định, không giống như thần thức và hồn lực trước đây, sự tăng trưởng chỉ có thể dựa vào việc tu vi tăng cao. Có vẻ như cái bồ đoàn này là bảo vật.
Chuyên tâm tu luyện như vậy hiệu quả cũng rất rõ ràng, trong thời gian ba năm Ninh Hinh đã từ Trúc Cơ sơ kỳ tiến lên trung kỳ, tốc độ tu luyện của nàng không thể không nhanh hơn người khác. Ninh Hinh tư chất cao, là Mộc linh thể hiếm thấy, trời linh hấp thụ linh khí thuần khiết, trong tu luyện cơ bản không gặp phải bất kỳ trở ngại nào, hơn nữa, nàng có tín niệm cường đại, cho nên kết quả này là cũng được như mong đợi.
Nàng không thể sống cái dạng như trước nữa, đợi tu vi nâng cao mới đi rèn luyện chiến đấu, Ninh Hinh tuy rằng tu luyện không gặp phải trở ngại nào, nhưng nàng cũng phải chú ý nâng cao tâm tình chính mình, nếu không sẽ bất lợi cho việc tu hành sau này. Nàng nghĩ chính mình nên đến nhận vài nhiệm vụ của tông môn mà làm.
Các nhiệm vụ mà tông môn giao cho tu sĩ Luyện Khí và Trúc Cơ nhìn chung không quá khó khăn, về cơ bản có thể hoàn thành ngay tại tông môn. Nhưng nàng không muốn trở thành nhân vật của công chúng như Mục Ninh Nguyệt và những người khác, Ninh Hinh khẳng định, chỉ cần nàng lấy lệnh bài thân phận đến sảnh truyền nhiệm vụ, ngay lập tức sẽ nghe được tin bát quái về nàng ở khắp nơi, hành động của nàng cũng sẽ bị chú ý đến, những thứ này nàng không hy vọng thấy.
Ngoài việc muốn ít xuất hiện bên ngoài, còn có cả không muốn nghe người khác nói nhiều, rất ảnh hưởng tâm tinh đấy, vừa bắt đầu có lẽ không to tát, nhưng ai có thể đảm bảo sẽ luôn bình tĩnh được đây, ít nhất bây giờ Ninh Hinh làm không được.
"Sư phụ, ta muốn nhận một số nhiệm vụ mà tông môn giao.
" Ninh Hinh đành phải đi tìm sư phụ của mình.
"Ngươi làm như vậy là không tồi, ngoài tu vi của bản thân quả thực tu sĩ còn phải chú ý nâng cao tinh thần, kinh nghiệm, nếu không việc tu luyện sẽ trở nên vô ích.
" Đạo quân Thanh Mộc nói .
"Nhưng sư phụ, nếu đệ tử lấy thân phận hiện tại nhận nhiệm vụ, chắc chắn sẽ bị nhiều người chú ý. Đệ tử không muốn vậy, sư phụ có cách nào tránh tình huống này không?" Ninh Hinh yếu ớt nói.
Xem ra đệ tử nhà mình vẫn còn đang bối rối trước lời nói người khác, "Ngươi sợ bị các đệ tử khác trong tông môn bàn tán?"
"Không phải sợ, chỉ là đệ tử cảm thấy rất phiền, tuy có thể thuyết phục chính mình không cần quan tâm, nhưng lúc nào cũng sống dưới ánh mắt của người khác, trở thành tâm điểm, cái tư vị này không dễ chịu.
”
Đạo quân Thanh Mộc nhìn chằm chằm nàng trong chốc lát: “Vi sư biết rồi, ngươi lui trước đi.
”
Sư phụ nhà nàng chứ nói tốt, cũng chưa nói không tốt, rốt cuộc là thái độ gì đây? Mặc kệ...
. cùng lắm thì bị nói.
Mấy ngày sau, Ninh Hinh được Đạo quân Thanh Mộc gọi tới, đưa cho nàng một tấm lệnh bài của đệ tử ngoại môn: "Đây là lệnh bài mới của ngươi.
”
“Cảm ơn sư phụ.
” Ninh Hinh vui vẻ nhận lấy, thân phận này vừa phải, sẽ không thu hút sự chú ý của người khác, cũng sẽ không bị khi dễ vô cớ.