quên ko giới thiệu rõ về seji cho m.
n Oh Seji :19t , con trai của tổng giám đốc của công ty quản lý ,
nơi jaesan làm việc. ko ai biết thân phận của cậu . là 1 con người ấm áp ,
nhưng nghịch ngợm thì thừa ,
quái đãng và khá ảm đạm vs nhữ ng thứ tranh giành ,
ghét mấy nhỏ mê trai . ,
...
.
.
Đưa jaesan về tận nhà ,
cả 2 tạm biệt nhau ,
sau đó seji ra về ,
đi được 1 đoạn thì cậu hét toáng lên giống như mới từ bệnh viện trốn về .
-AHHH,
HAHAHAHA,
MÌNH ĐƯỢC RỒI ,
HÍ HÍ HÍ ! _thấy mọi nhìn mình dữ quá cậu ngượng muốn độn thổ rồi đi về nhà tuốt.
7h a.
m , tại nhà của seji ,
ba cậu đi làm suốt ,
còn mẹ thì đã qua đời nên cậu chỉ ở nhà với người giúp việc trong nhà .
-ỐI TRỜI ƠI ! TRỜI ƠI LÀ TRỜI ! TRỄ RỒI TRỜI ! _seji la làng la xóm lên , quấn hết cả người ,
chạy vào làm vscn sau đó phăng thẳng khỏi nhà mà ko ăn gì .
-seji-ahh,
cậu ko ăn sáng sao ?_bác giúp việc ns to
-ko ạ,
cháu muộn rồi ,
tạm biệt bác cháu đi nha !
_seji vừa chạy ra
Cậu hì hà hì hụt ,
chạy tới trạm xe buýt thì thấy jaesan ,
bổng cậu đứng người lại ,
ngượng chín cả mặt ko dám đi tới .
Chợt jaesan quay người lại mỉm cười với cậu ,
1 nụ cười thật đẹp ,
seji cũng cười ,
đôi mắt cười của cậu hiện rõ ,
2 gò má cao lên đỏ dần ( thiệt con trai gì mà dễ xấu hổ vậy trời)
Họ tới công ty và bắt đầu công việc , seji và jaesan cùng nhau bước vào ,
làm m.
n ai nấy bất ngờ vì thấy họ dạo này khá thân thiết . thế là Jin và 1 vài người khác bu quanh jaesan hỏi cô tới tấp ( đúng là bà tám có khác ha !
)
-jaesan này ! cậu ấy là 1 trainne phải không ,
hay là nhân viên trong công ty ,
ở bộ phận nào vậy ,
sao mà đẹp trai thế ,
nói nghe đi nào !
_JIN
-ừ ừ ,
ai vậy jaesan ,
nói nghe !
_ cả đám nháo nhào cả lên ,
làm cho jaesan không kịp nói gì cả !
-à ,
đó là bạn của em thôi ,
ko có gí ạ ! thôi e đi nhé ,
bye ! _cô bước nhanh để ko bị dò hỏi nữa .
Tại phòng tập .
-seji này ! cậu làm gì mà cười mãi thế ,
nhìn giống như mới trốn viện ấy ,
hô hô hô ! _ các trainne cùng phòng cười ầm lên .
-Yah ,
nè nè ,
các cậu rảnh rỗi quá ha ,
sao ko lo tập đi mà ns nhảm thế ? tôi vẫn bình thường như cân đường hộp sữa nhá !
_SEJI hét to .
-cậu bệnh à ! đang giải lao cơ mà ! thiệt là ,
chắc đang tương tư ai nên mới vậy chứ gì ?_ bắt đầucông cuộc đoán mò của các ông tám .
Như bị ns trúng tim đen ,
lập tức cả tai lẫn mặt cậu đỏ dần lên ,
làm mọi người ai cũng nghi ,
ai cũng mắc cười .
Và đặc biệt cả gv vũ đạo cũng phải bật cười vì khuôn mặt dễ thương của cậu ( mọi người hình dung khuôn mặt cậu ấy ra thế này này )
ko để cho seji lâm vào tình thế nguy hiểm , jaesan bước vào và tập trung m.
n ,
jaesan ns to-tất cả tập trung nhanh chóng nào ! chúng ta sẽ tiếp tục tập ! -vâng ! _tất cả đồng thanh và lại cùng tập luyện .
.
.
22h30 ,
jaesan kết thúc công việc ,
ra khỏi cty cô gặp seji đang chờ mình , nhìn thấy cô cậu mỉm cười .
-Jaesan ,
chúng ta cùng về thôi ! _seji ns-ừ ,
về thôi ! hai người sánh bướcc ùng nhau trên con đường tấp nập như bỏ qua hết mọi thứ họ đang rất hạnh phúc .
Trong phút chốt seji bấ choợt nắ mtay jaesan ,
bàn tay của cô ko hề ấm ,
nhưng cũng đủ để cả 2 biết rằng chúng ta đang mang hp đến cho nhau ,
lấp đầy những tổn thương của quá khứ . jaesan đã tới nhà và chào tạm biệt seji .
-seji ,
tạm biệt ,
về cẩn thận ! -ừm ,
tạm biệt !
_ cậu ôm cô 1 cái làm cô ko kịp trở tay ,
chỉ thấy là mặt cô như trái ớt .