Ngược Hóa Đau Thương

Ngược Hóa Đau Thương

Cập nhật: 22/06/2024
Tác giả: Đan Hy
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 1,394
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Truyện Ngược
     
     

Ngày hôm nay cô phải chết ở đây thật sao ? Nếu hỏi muốn không thì cô không muốn chết ,

còn cô của cô nữa .

Cô chưa sinh nó ra thì làm sao có thể chết được chứ .

"Nói nhiều quá đi ,

dù sao thì nhà mày cũng chết hết rồi.

Bây giờ mày chết luôn đi cho đủ thành viên ...

"

" Tăng Đình Đình cô định đưa tôi đi đâu hả. "

" Đương nhiên là đi chết rồi "

Tăng Đình Đình kéo Y Lan lại vách núi ,

thác nước đang chảy rất là mạnh ,

dường như nó giống như lốc xoáy vậy .

" Mau đi chết đi.

.

"

"Á.

.

.

a.

.

"

"Á. .

cứu.

.

"

Cũng may là cô bám lại kịp,

bàn tay bám lại mấy cục đá lớn ở trên .

" Tôn Ý Lan buông tay ra ,

đi chết đi .

.

"

" Không.

.

. không.

. tôi không muốn chết đâu.

.

"

"A Lan.

.

.

"_

'_ Hạo Thiên hét lớn tên cô .

Tăng Đình Đình lúc này có chút hoảng sợ,

cô không nghĩ là anh lại xuất hiện ở đây. Không được, không ai được cứu Tôn Ý Lan hết .

Sau đó cô liền cầm súng bắn vào chân của anh 1 phát, Hạo Thiên sau đó liền ngã quy xuống đất ,

máu văng ra tứ tung .

" Đình Đình em đừng sai càng thêm sai nữa .

.

"_ Chân Vĩnh lên tiếng can ngăn .

Trong lúc đó thì Hồ Chí liền đi lại kéo Y Lan lên nhưng anh vẫn kéo không được .

Qua mấy phút sau thì Hạo Thiên cũng đứng dậy được,

anh không thể để cho vợ của anh chết được,

nếu không anh sẽ hận chính mình đến chết .

" Phu nhân cô cố lên .

.

"

" Tôi không còn sức nữa .

.

" _ Giọng nói của cô vô cùng yếu ớt ,

cô đang khóc giữa lần ranh của sự sinh tử .

"A Lan em cố lên một chút. "

"Hạo Thiên.

.

"

"Em .

.

em không có sức.

.

"

Vẫn kéo lên không được,

ở đây thì không có dây thừng .

Cho nên anh liền cởi áo ra rồi đưa cho cô bám chặt vào, nhưng càng lúc càng không ổn thì phải .

.

" Lan Lan cố lên được không em '"''

"Em cầm hai tay đi em.

"

" Nhưng mà còn con.

"

" Mạng sống của em quan trọng hơn ,

nghe lời anh con sẽ không sao đâu .

Em đừng quá lo lắng .

.

"

Hơn 5 phút sau thì Y Lan cũng được kéo lên , cũng may là cô không sao hết chỉ có trày trụa ở ngoài da một chút mà thôi .

.

"May quá em không sao.

"_ Thế là hai người liền ôm nhau .

.

"Em sợ quá anh à.

.

"

"Ngoan ,

đã có anh ở đây rồi.

.

"

" Sếp ,

anh bị thương rồi "

'_ Hồ Chí thấy chân của anh chảy máu nhiều quá thì có chút lo lắng .

" Không sao đâu ,

tôi ổn mà ".

" Anh bị bắn ở chân rồi"

"Không sao đâu ,

chúng ta cần ra khỏi đây trước'''

***&&&

Trong lúc này thì Chân Vĩnh vẫn còn khuyên Đình Đình, nhưng cô ta lại không hề khuất phục .

"Đình Đình bỏ súng xuống đi, chẳng phải em còn có anh sao.

.

.

"

"Không,

em hết đường rồi.

.

"

"Tăng Đình Đình cô điên đủ chưa hả .

Sau lúc nào cũng gây chuyện hết hả.

.

.

"_ anh gằn giọng lên rồi đi về phía của cô ta .

" Chu Hạo Thiên sau anh lại cứu nó chứ ,

mấy người ai cũng bênh nó hết.

.

.

"

Không cam tâm ,

cô chẳng thể nào cam tâm được .

Tôn Ý Lan lúc nào cũng được Hạo Thiên bảo vệ hết ,

lần trước cũng vậy và lần này cũng như thế .

"Á mày đi chết đi Tôn Ý Lan.

"

Lần này anh lại đẩy Ý Lan qua một bên rồi ăn trọn phát súng ,

cả người cứ thế mà ngã xuống. Nhưng do anh đứng gần vách đá cho nên cứ thế mà rơi xuống dưới .

.

"Á.

.

.

"

" Hạo Thiên.

.

"

' " Sếp.

'"

" Hạo Thiên à ,

xin anh đấy.

.

"

Tăng Đình Đình cô lại không ngờ Hạo Thiên lại hy sinh tính mạng của mình như thế ,

anh ấy lại đỡ đạn cho Tôn Ý

Lan .

Lúc này đây cô ta cũng ngã gục dưới đất luôn, cuối cùng thì cũng chịu đầu hàng. Đến cuối cùng thứ cô nhận lại là gì chứ ,

là sự chấp niệm của 1 người đàn ông sao .

.

Rất nhanh sau đó cảnh sát cũng đến,

họ đưa Tăng Đình Đình về đồn rồi cũng phái người đi xuống vách núi tìm người .

Địa hình khá là hiểm trở cho nên việc tìm kiếm rất là khó khăn .

.

Ý Lan ngồi đó đến tối nhưng vẫn chưa có tin tức nào của anh hết ,

cô khóc hết nước mắt nhưng chẳng thay đổi được cái gì cả. .

Sau đó thì Hồ Chí liền đưa cô về nhà ,

cô vô cùng thất thần và khó chịu. Đến cuối cùng thì anh vẫn luôn bảo vệ cô ,

lần nào cũng như vậy .

Cô sợ Hạo Thiên không qua khỏi,

anh ấy trúng hai viên đạn đã vậy còn rơi tự do xuống dưới nữa .

Càng nghĩ thì Ý Lan lại càng đau lòng ,

khi mà về đến nhà thì cô cứ nhốt mình ở trong phòng mãi như thế.

Ngồi ở dưới đất cô chỉ biết khóc mà thôi,

qua mấy tuần sau thấy cô không ăn không uống thì quản gia có mời bác sĩ đến khám cho cô .

Và kết quả là cô có dấu hiệu trầm cảm ,

cô cũng sắp sinh rồi mà với tình hình hiện tại thì không ốn một chút nào cả