Cả ngày Y Lan cứ ngồi ở trong phòng của mình,
cô cứ khóc mãi như thế này .
"Cạch...
"
"Chị dâu.
.
"
Ý Lan nghe có người gọi mình thì cô xoay người lại, rồi sau đó lại cúi gầm mặt của mình xuống .
"Chị dâu à ,
chị đừng có như vậy nữa .
Anh hai em mà biết chị như thế này thì sẽ không vui đâu .
"
Hiền Thy tiến lại ôm Y Lan,
hai người ôm lấy nhau mà khóc.
"Hức.
.
hức .
.
chị nhớ anh ấy quá đi.
.
"
"Em cũng vậy ,
em cũng nhớ anh trai của mình nữa . Nhưng chúng ta cứ hy vọng là anh ấy vẫn còn sống đi ,
có được không ".
- Hiền Thy vỗ vai của chị dâu mình .
"Được,
chị sẽ cố gắng vì anh ấy.
.
"
—_##
Cuối cùng thì Tăng Đình Đình cũng đã bị bắt ,
tòà tuyên án cô ta tử hình .
Ý Lan cũng không quá bất ngờ, với tội danh như vậy thì sẽ có kết cục như thế mà thôi .
Năm nay cơn bão kéo dài lâu hơn năm trước thì phải, ngây nào cũng mưa hết khiến cho tâm tình của cô cũng không được thoải mái .
Mưa rồi cộng thêm tiếng rầm lớn nữa khiến cho cô hay giật mình lúc nữa đêm lắm .
Buổi tối cô lại nằm mơ ,
cô nhìn thấy anh nằm ở dưới dòng suối rất là lạnh .
Anh ấy nói là rất lạnh,
anh mượn về nhà .
Và thế là cô cứ gào thét tên của anh lên, nhưng cuối cùng thì đó cũng chỉ là 1 giấc mơ mà thôi .
Ý Lan thường mất ngủ vào giữa đêm lắm ,
sau đó thì cô phải uống nước lọc để giải toả căng thẳng một chút .
" Hạo Thiên anh còn sống có đúng không" _ cô đưa tay sờ bụng bầu của mình,
cô cũng sắp sinh rồi cho nên cô muốn có anh ở bên cạnh .
Qua mấy ngày sau thì Ý Lan cũng chịu đi ra ngoài, việc ăn uống cũng dễ dàng hơn ,
cô chịu ăn rồi cho nên sắc mặt cũng đã hồng hào hơn rồi .
Ở nơi khác Hạo Thiên đã được cứu sống ,
có người đi ngang qua bờ suối cho nên đã cứu anh. Nhưng mà chân của anh đang bị thương,
cho nên hiện tại vẫn chưa thể đi được .
Anh không muốn Ý Lan thấy cái bộ dạng này của anh đâu .
.
" Cháu vẫn chưa muốn về nhà sao. "
" Hiện tại cháu vẫn chưa đi được,
cho nên cũng không về được"
"Cảm ơn bà đã giúp cháu.
"
"Thuận đường nên giúp thôi,
cháu mau ăn cơm đi . Rồi lát nữa nhớ uống thuốc cho khoẻ lại .
.
"
"Dạ.
.
"
Cũng may là anh phước lớn mạng lớn khống có chết ,
khi mà anh tỉnh dậy thì cơ thể khống có nhúng nhích gì được hết giống như là đang bị liệt vậy . Nhưng mà sau khi uống thuốc và tập co duỗi lại thì mới biết bản thân mình nó không có tệ đến mức đó .
Anh may mắn hay là có bùa bình an phù hộ đây ,
có thể là có cả hai luôn .
Y Lan đợi anh, ngày mà anh trở về sẽ không còn xa nữa đâu. Công nhận Tăng Đình Đình ra tay ác thật đấy ,
ngay cả anh là đàn ông mà còn không chịu được chứ nói gì là Y Lan, lỡ như cô ấy bị trúng đạn thì anh biết phải làm sao đây .
Vừa nghĩ đến đây thôi mà anh đã không thể diễn tả thành lời rồi ,
.
.
Hạo Thiên cầm lá bùa bình an lên rồi nâng niu nó ,
anh xem nó như báo vật vậy .
À phải nói nó chính là Ý Lan mới đúng ,
anh xem như là cô ấy đang ở bên cạnh anh vậy.
Cũng may là lần này anh không có bị mất trí chứ nếu không anh không biết mục đích sống của mình là gì nữa đây.
.
Sau khi ăn cơm xong thì anh liền uống thuộc, đợi sau khi anh trở về rồi thì nhất định phải đa tạ bà ấy ,
nhờ có bà ây mà anh mới còn cái mạng này.
.
"A. đắng quá.
.
"
Cái này là thuốc gì mà phải nấu ra nhỉ? Là thuốc bắc ư, nhưng mà thời kệ đi thuốc gì cũng được.
.
Anh đưa tay vịn lên thành cửa rồi tập đi ,
mới đầu thì rất đau nhưng từ từ thì đã đã đỡ hơn .
Có đau thì mới khiến cho anh nhớ được sự nổ lực của bản thân mình phải trải qua như thế nào .
Ráng lên thôi, vào 1 ngày không xa anh nhất định sẽ trở lại bình thường mà .
"Từ từ thôi,
đừng cố quá.
.
.
"
" Cháu chỉ muốn tập nhanh một chút.
"
"Cháu gấp cái gì chứ ,
mới khoẻ lại thôi mà sau mà so với lúc trước được"
" Muốn về nhà gặp vợ con à.
"
"Dạ"
"Cháu sợ gì chứ ,
sợ bị vợ bỏ à .
"
" Cô ấy sẽ không bỏ cháu.
"
"Vợ cháu thật chung tình.
.
"
Bà đương nhiên hiểu được Hạo Thiên đang nghĩ gì, muốn về sớm về gia đình nhưng mà lại tự ti với bản thân vì sức khỏe của mình .
Đàn ông mà lòng tự tôn rất là cao ,
ai cũng muốn tự đi trên chính đôi chân của mình .
" Dạ cô ấy rất tốt ,
dù có như thế nào cũng ở bên cạnh cháu.
"
" Bà à ,
đợi sau khi cháu về thì sẽ đưa bà đi cùng .
"
" Không đâu ,
ta thích ở đây hơn.
.
"
" Nếu bà đã nói vậy thì cháu sẽ dành thời gian đến thăm bà '"
"Được như vậy thì tốt.
.
"
" Vâng.
.
"
Hạo Thiên rất ít khi mà thể hiện tình cảm lắm ,
anh cảm thấy bà ấy như người mẹ thứ hai của anh vậy,
thật sự rất tốt bụng .
Cũng nhờ có bà ấy cứu anh cho nên anh mới ngồi ở đây được,
chứ nếu không giờ này cũng đã cuốn trôi theo dòng nước mất rồi