Người Đẹp Thành Phiên Ngung

Người Đẹp Thành Phiên Ngung

Cập nhật: 05/04/2024
Tác giả: Sơn Linh
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 12,487
Đánh giá:                        
Kiếm hiệp
     
     

Người thiếu nữ hạnh hoa thôn

Hiệp sĩ bao mặt vẫn điềm nhiên đáp lời:

- Tôi nói nhiều là để cô nương hối ngộ. Làm người không nên quá kiêu căng,

chỉ có hại mà thôi. Nhất là người trong phái võ Hạnh Hoa thôn lại cần phải nhã

nhặn, khiêm tốn để là gương cho anh hùng hào kiệt? Thế mới khỏi phụ lòng Vũ

hiệp sĩ nơi suối vàng. Tài giỏi không chưa đủ, cần phải có đức mới được người

mến chuộng.

Chàng ngừng lại cất tiếng cười ngạo mạng:

- Mà thật ra, ở trên đời này, người tài giỏi không thiếu gì, song người có đức

rất hiếm hoi. Chính vì cô nương sống mãi ở xó nhà ít gặp bậc kỳ tài nên sinh lòng

kiêu căng đó thôi.

Hoa Mai quá giận, mất hết bình tĩnh:

- Im đi? Ta không muốn nghe nữa? Nhà ngươi có chịu giao đấu chăng?

Hiệp sĩ lộ vẻ bực tức vì tánh tình gàn dở của Hoa Mai, nhưng cũng đáp:

- Bây giờ thì tôi không cần phải nói thêm nữa. Xin mời cô nương...

.

Chàng nói xong, tra kiếm vào vỏ, khoanh tay trước ngực.

Diễn vũ trường xôn xao chấn động. Cả Tiêu Hà lão hiệp cũng phải ngạc nhiên

không hiểu chàng hiệp sĩ bao mặt kia định giở trò gì?

Trên đài, Hoa Mai cất tiếng hỏi:

- Người định giao đấu bằng quyền thuật ư?

- Vâng? Nhưng cô nương có quyền dùng kiếm thuật? Nếu hạ được tôi, không

nói làm gì. Bằng cô nương bị đánh bại, tôi chỉ xin một điều.

- Điều gì?

- CÔ nương phải đứng giữa đài nhân danh người trong phái võ Hạnh Hoa thôn

xin lỗi tất cả anh hùng hào kiệt và phải hứa bỏ hẳn tính "Kiêu căng đáng khinh bỉ"

mà người hiệp sĩ không được quyền có.

Hoa Mai cười gằn:

- Hừ? Sao ngươi khinh tài ta đến thế? Bộ hết muốn sống rồi ư?

- CÔ nương cứ hứa một lời giữa mặt chư vị anh hùng ?

Hoa Mai suy tính. Nếu được vậy còn gì bằng: Kiếm thuật của kẻ vô danh