Âm thanh nhánh cây gãy lại vang lên chỗ Vũ Nhất. Rút kinh nghiệm từ lần trước của Vũ Nhị. Vũ Nhất tung mình nhảy lên bám vào cành cây khác.
Vừa nhảy ra, nhánh cây chỗ Vũ Nhất vừa bám vào đã gãy đứt, rơi xuống hồ nước đang sôi sục bên dưới.
Nguy hiểm thật.
Gốc cây này là một gốc cây khô đã chết héo, nhánh cây rất giòn nên không ai dám nhúc nhích hay di chuyển, sợ nó sẽ bung cả gốc cây ra thì tất cả bọn họ sẽ rơi xuống hồ nước sôi bên dưới. Tất cả nín thở nhìn theo bóng dáng Hiên Viên Thiên Hạo đang leo lên gần tới cửa động bên trên.
Tất cả mọi chuyện xảy ra bên dưới Hiên Viên Thiên Hạo đều biết, hắn cố gắng leo lên thật nhanh.
Cuối cùng cũng lên tới, hắn quan sát thấy hang động này có vẻ dài, đủ chỗ cho bọn họ đứng tạm. Bên trong tối đen nên hắn không để ý thêm, vội vàng buộc dây vào người thả dây xuống kéo người bên dưới lên.
" Cô nương, cô lên trước đi, ta mang cô nương lên" Vũ Nhất quay sang nói với Lãnh Cơ.
" Không cần đâu, tự ta leo lên được" nói rồi hai tay nàng bám vào sợi dây được Hiên Viên Thiên Hạo thả xuống, dùng tốc độ nhanh nhất leo lên, chân cũng không chạm vào vách tường để mượn lực, chẳng mấy chốc đã lên tới trước cửa động, dưới sự chứng kiến há hốc mồm của tất cả hộ vệ bên dưới và ngay cả Hiên Viên Thiên Hạo ở bên trên cũng không khỏi ngạc nhiên.
Lực cánh tay thật khỏe. Vũ Tuyết và Vũ Tường, hai thuộc hạ nữ của hắn một thân nội công và võ công cao cường mới có thể leo lên dây thừng mà không cần mượn lực vách tường hay dùng chân kẹp vào dây thừng.
Nàng cư nhiên một chút nội lực cũng không có, lại có thể leo lên dây thừng nhẹ nhàng như vậy?
" Kéo ta lên" Nghe tiếng Lãnh Cơ nói, hắn hồi thần vội vàng nắm lấy tay nàng nhấc lên đưa vào trong động, đứng sau lưng hắn. Sau đó tiếp tục kéo từng người bên dưới lên.
Vũ Nhị là người lên cuối cùng, đang ở dưới ngẩn đầu lên nhìn người đi trước hắn vừa leo lên tới cửa hang bên trên, âm thanh rắc rắc không ngừng vang lên bên tai, mồ hôi hắn đã thấm ướt hết quần áo, chảy ròng ròng từ trên đầu xuống cổ. Hắn nhẹ nhàng bước sát tới gốc cây khô bám vào sợi dây thừng bắt đầu leo lên.
ẦM!
Âm thanh vang đội từ bên dưới vọng lên, Vũ Nhị thò đầu xuống nhìn không khỏi toát mồ hôi lạnh. Toàn bộ gốc cây bọn họ bám vào lúc nãy, giờ đây đã gãy từ gốc sát vách tường đá, rơi thẳng vào trong hồ nước sôi bên dưới.
ỰC! lại là âm thanh nuốt nước bọt của Vũ Nhị vang lên. Hắn giữ chặt dây thừng run rẩy vội vàng leo lên. Chỉ một chút nữa thôi hắn đã thành món thịt luộc hấp dẫn rồi.
Tất cả mọi người cuối cùng cũng an toàn đứng bên trong hang động trên vách đá.
" Hang động này có vẻ dài" Lãnh Cơ lên trước nên đứng ở bên trong cùng, nàng dựa vào ánh sáng của viên dạ minh châu trong túi lưới treo ở đai lưng, quan sát bên trong động nói.
" Tại sao lại có một hồ nước sôi lớn như thế ở giữa hang động nhỉ, nước lại có màu xanh xám " một tên hộ vệ gãi đầu nói.
" Có thể nó là miệng núi lửa bị ngập nước, là một lỗ trên lớp vỏ Trái đất. Nước được đun sôi sùng sục do khí gas thoát ra từ dung nham nóng chảy bên dưới. Hòn đảo này chắc là một ngọn núi lửa đã ngừng hoạt động cách đây rất lâu rồi.
" Lãnh Cơ vừa nói vừa đi vào bên trong hang, nàng không để ý ánh mắt kinh ngạc của mọi người đang nhìn nàng.
" Cô nương, cô thật giỏi, biết thật nhiều thứ a" Vũ Nhị nhanh miệng khen ngợi, hắn đã thần tượng Lãnh Cơ lên tận trời. Nữ nhân này lúc nãy đã cứu mạng hắn a. Là thần hộ mạng của hắn a.
Hiên Viên Thiên Hạo nhìn vào bóng lưng nàng suy nghĩ. Nàng có thân thủ tốt, lại hiểu biết vô cùng sâu rộng. Cuối cùng nàng từ đâu đến?
Hắn chen lấn vượt lên phía trước đi bên cạnh Lãnh Cơ hỏi và cũng như khẳng định:
"Nàng rất rành về nơi này"?