Niên Đại Văn: Gả Cho Người Đàn Ông Tốt

Niên Đại Văn: Gả Cho Người Đàn Ông Tốt

Cập nhật: 26/12/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 263
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Xuyên Không
Tiểu thuyết
Truyện Sủng
Hiện Đại
Điền Văn
     
     

Hổ Tử và hai đứa em sinh đôi đã ra đến đường nhỏ bên ngoài, nghe thấy tiếng Văn Lê, cậu bé ngoái đầu lại hỏi.

“Cháu trông chừng hai đứa Mễ Lạp cẩn thận, dắt tay chúng nó cho kỹ, đừng có đến gần bờ sông, biết chưa?” Văn Lê hoàn hồn, nhìn xung quanh, dặn dò.

“Vâng ạ, cháu biết rồi dì Út.

Hổ Tử phẩy tay, đáp lại một tiếng, hai tay dắt hai đứa em sinh đôi, sau đó vừa đi vừa nhảy chân sáo chạy đi.

Nhìn bọn trẻ đi khuất, Văn Lê vội vàng đóng cửa sân, cài then cẩn thận, đứng ở cửa một lúc, xác định bên ngoài không có động tĩnh gì, chắc là cô nghe nhầm. Cô thở phào nhẹ nhõm, quay vào phòng lấy quần áo, đi ra phòng tắm bên cạnh để tắm rửa.

Ngâm mình dưới sông một hồi, tuy rằng nước sông bây giờ chưa bị ô nhiễm, nhưng dù sao cũng là nước sông, trong lòng vẫn cảm thấy không thoải mái. Nhưng giờ mà đun nước nóng thì khói bac lên sẽ dễ bị phát hiện, đành phải dùng tạm nước nóng còn thừa trong phích pha với nước lạnh để tắm.

May là trời nóng, nếu không với cái thân thể yếu ớt này của nguyên chủ, trải qua một phen kinh hồn bạt vía như hôm nay, chắc chắn phải vào viện.

Vội vàng thu dọn một lượt, Văn Lê trở về phòng nghỉ ngơi. Cả buổi sáng bị hành hạ, lại còn phải vùng vẫy dưới nước nửa ngày, thêm một phen hú vía, lúc này cơ thể cô đã sớm kiệt sức, nằm vật ra giường không muốn nhúc nhích.

Tuy nhiên, cô cũng không ngủ ngay. Khác với lúc trưa trở về với tâm trạng chán nản và bất lực, lúc này đầu óc cô mơ mơ màng màng, mí mắt cứ díp lại vì buồn ngủ, nhưng lại không hiểu sao không tài nào ngủ được. Và rồi, hình ảnh Giang Nguyên lại hiện lên trong đầu cô.

Anh còn ấn tượng hơn so với những gì cô tưởng tượng, so với những gì được miêu tả trong sách. Anh cao lớn, đẹp trai, có lẽ vì từng là lính nên toát ra khí chất mạnh mẽ, oai phong. Bởi vì tuổi tác và kinh nghiệm sống, anh ấy lại càng thêm trầm ổn, chỉ cần đứng đó thôi cũng khiến người ta cảm thấy an tâm.

Kiếp trước, Văn Lê được coi là một tiểu thư con nhà giàu có tiêu chuẩn. Ông nội cô dựa vào nghề nấu ăn và công thức gia truyền để kinh doanh một nhà hàng tư nhân. Bà nội cô xuất thân từ gia đình danh giá, tuy đến đời bà thì đã sa sút, công ty kinh doanh của gia đình cũng không còn phát triển như xưa, nhưng gia thế vẫn còn đó, tiệc tùng, giao lưu vẫn rất nhiều.

Văn Lê từ nhỏ đã xinh đẹp, ba mẹ lại để lại cho cô một khoản tiền lớn đáng kinh ngạc, xung quanh luôn có rất nhiều người theo đuổi, cũng đều là những người xuất sắc.

Nhưng Văn Lê chưa bao giờ có ý định muốn tìm hiểu hay thử yêu ai trong số họ.

Giang Nguyên!

Văn Lê trở mình, trong đầu hiện lên khuôn mặt điển trai như tạc của Giang Nguyên. Cô đưa tay lên cắn nhẹ ngón tay, cố gắng kiềm chế nhịp tim đang đập nhanh một cách khó hiểu.

Giang Nguyên, cô muốn thử.

Nhưng Giang Nguyên là một người lạnh lùng. Trong sách, khi đối mặt với nữ chính, thái độ của anh luôn hờ hững, cho đến tận sau này, khi nữ chính vô tình cứu anh ấy thoát khỏi nguy hiểm, thái độ của anh với nữ chính mới tốt lên, dần dần cảm kích nữ chính, trong công việc hợp tác với nữ chính, anh cũng sẵn sàng chịu thiệt một chút, trở thành nam phụ chính hiệu. Người như vậy, có lẽ rất khó theo đuổi.

Văn Lê chưa từng theo đuổi ai bao giờ, trong lòng vừa lo lắng vừa có chút háo hức. Dù sao thì cũng đã gặp được người rồi, cũng có mục tiêu rồi, thử một chút cũng không mất gì.