Nụ Hôn Nồng Cháy

Nụ Hôn Nồng Cháy

Cập nhật: 26/12/2024
Tác giả: Trì Mộ
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 3,013
Đánh giá:                        
Đô thị
Ngôn Tình
Truyện Teen
Truyện Sủng
Gia Đấu
Hài Hước
Nữ Cường
     
     

Thẩm Lam ở một góc tiệc uống rượu giải sầu, Quý Đình nhìn không nổi nữa, tiến lên an ủi cô ta: " Chị Thẩm Lam, nếu chị không vui thì về trước đi, tại sao lại ở chỗ này hành hạ chính mình. "

Thẩm Lam cười cười, có chút tự giễu: " Chị chỉ muốn tận mắt nhìn xem người có thể kết hôn cùng anh ấy là ai mà thôi. "

Quý Đình chưa từng yêu đương, càng không biết cảm giác thích một người là thế nào. Lúc này nhìn Thẩm Lam thất vọng như vậy cũng bất lực. Đành phải ngồi ở một bên, nhàm chán nhìn đám người.

Quan sát một chút, cô ta phát hiện Thẩm Lam không phải là người duy nhất uống rượu giải sầu, anh cả bình thường không uống rượu của cô ta lúc này đã uống hết ba ly.

Nhưng cũng may Quý Niên tỉnh táo biết trường hợp hôm nay, hết ba ly liền không uống thêm nữa.

Có người dẫn cô gái trẻ đi đến trước mặt anh ta, anh ta cũng đáp lại một cách khiêm tốn lễ độ, chỉ là Quý Đình quá hiểu anh ta, biểu hiện lễ phép của anh ta bây giờ ít nhiều có phần diễn.

So với bọn họ, tâm tình của Thời Nguyệt tốt hơn nhiều.

Từ ngày Thẩm Lam gọi điện thoại qua, Quý Hứa lạnh nhạt với cô ta rất nhiều ngày, cho đến hôm nay anh ta tự mình tới cửa đón cô ta tới nơi này, quan hệ của hai người mới coi như trở lại bình thường.

Thời Nguyệt kéo tay Quý Hứa, không khỏi khen cách trang trí của bữa tiệc: " Ngay cả tiệc chiêu đãi thôi cũng tràn đầy sự tinh tế, nghe nói những bông hoa tươi trước mắt này đều là sáng sớm hôm nay vận chuyển bằng đường hàng không tới, thật không nghĩ tới Tưởng Ngụy Thừa sẽ cưng chiều vợ như vậy. "

Đôi mắt cô ta luôn đảo quanh sảnh tiệc. Trên bức tường hoa khổng lồ, hai loại hoa hồng viết lên những lời yêu thương đẹp đẽ, tất cả các đồ trang trí tại đây đều tinh xảo và trang nhã, phong cách tổng thể không hề khoa trương hay hào nhoáng, nhưng lại rất bắt mắt, ngay cả những chi tiết nhỏ cũng bộc lộ sự ngọt ngào của đám cưới.

Quý Hứa liếc nhìn cô ta một cái, hỏi: " Em rất thích? "

Thời Nguyệt cong khóe miệng lên, cười dịu dàng: " Cô gái nào lại không thích cảnh tượng thơ mộng như vậy chứ, hơn nữa lại còn là hôn lễ nữa. "

Quý Hứa hơi cong khóe miệng, sờ sờ tay cô ta, tiếp tục mang cô ta đi chào hỏi.

Lời nói ẩn ý của cô ta không nhận được sự đáp lại, Thời Nguyệt mất mát trong giây lát, sau đó cô ta lại nở nụ cười, tận tâm hoàn thành nghĩa vụ bạn gái của mình.

Tiếng đàn piano lãng mạn chậm rãi vang lên, báo hiệu bữa tối chính thức bắt đầu. Mọi người đều nóng lòng chờ đợi nữ chính xuất hiện nhưng lại không thấy bóng dáng đâu.

Đỗ Thầm nãy giờ vẫn chờ Thời Tự xuất hiện khiến cả bữa tiệc bất ngờ, tiến đến bên cạnh Tưởng Ngụy Thừa hỏi: " Tình hình thế nào? Vợ cậu mắc chứng sợ đám đông à?".

Tưởng Ngụy Thừa giương mắt nhìn anh ta, cười cười: " Sợ đám đông? Cô ấy đã chờ ngày này rất lâu đấy. "

Cuối cùng, tiếng giày cao gót gõ nhẹ sàn nhà giòn tan từ bậc thang lầu hai truyền đến, đám người đang ồn áo chợt im lặng, đều nhìn về phía cầu thang.

Là một trong số ít người ở hiện trường biết chuyện, Triệu Điềm Điềm hết sức muốn lấy điện thoại ra ghi lại cảnh tiếp theo, không cần nghĩ cũng biết, khẳng định rất kích thích.

Một bóng người yểu điệu xuất hiện ở đầu cầu thang, uyển chuyển đi xuống, trong mắt mọi người bày ra biểu cảm đặc sắc, ngạc nhiên, khiếp sợ, kinh diễm dần lượt xuất hiện trên khuôn mặt họ.

Hôm nay Thời Tự mặc một chiếc váy hở lưng màu đỏ xẻ cao, có hai dây đai mảnh buông thõng trên bờ vai vuông vức. Trên chiếc cổ thon dài trắng nõn không có vòng cổ, nhưng xương quai xanh rất bắt mắt. Mái tóc cô được uốn thành những lọn xoăn kiểu Pháp lười biếng và quyến rũ, với vài sợi xõa xuống ngực, đung đưa khi cô bước đi. Một đôi bông tai kim cương lấp lánh đeo trên tai, đung đưa với ánh sáng pha lê khúc xạ. Xuống chút nữa là vòng eo thon thả, vóc dáng xinh đẹp được tôn lên bởi những đường cong hoàn hảo của chiếc váy xẻ cao khiến đôi chân dài và thon của cô mơ hồ lộ ra khi bước xuống bậc thang, giống như mỗi một bước đều có thể đạp vào lòng người.

Đôi môi đỏ mọng của Thời Tự khẽ mím lại, khóe miệng cong lên, đôi mắt sáng như sao lướt qua mọi người nhìn về phía Tưởng Ngụy Thừa, sau đó cô lười biếng lại tùy ý vén sợi tóc bên gáy, nhất cử nhất động đều phong tình vạn chủng không nói nên lời.

Biết rõ hết thảy đều là cô cố ý làm vậy, nhưng trong lòng Tưởng Nguỵ Thừa chỉ còn lại một câu " xinh đẹp động lòng người".

Tưởng Ngụy Thừa bỗng nhiên rất có hứng thú phối hợp với cô diễn vở kịch này, lúc Thời Tự sắp bước xuống hết bậc thang thì anh đi tới trước mặt cô, đưa tay về phía cô.

Nhữn đốt ngón tay lạnh lẽo đặt trong lòng bàn tay dày rộng, Tưởng Ngụy Thừa siết chặt tay nhẹ nhàng kéo cô đến bên cạnh mình.

Mặc dù lúc này trong mắt Thời Tự chỉ có Tưởng Ngụy Thừa, nhưng ánh mắt đã quét qua rất nhiều người, sắc mặt Thời Trọng Minh xanh trắng đan xen, vẻ mặt Thời Nguyệt là không thể tin nổi, những người còn lại là kinh ngạc, chỉ có Triệu Điềm Điềm cùng Đỗ Thầm nhịn cười đến khổ cực.

Tưởng Ngụy Thừa kéo Thời Tự đi tới sân khấu, đèn thủy tinh trên đỉnh đầu phủ lên hai người một tầng ánh sáng, khi tất cả mọi người còn đang ngây người, Tưởng Ngụy Thừa thấp giọng chậm rãi nói: " Vợ tôi, Thời Tự. "

Thời Tự cảm thấy thật ra Tưởng Ngụy Thừa cũng rất có kỹ thuật diễn xuất, mấy chữ đơn giản kết hợp với giọng nói trầm kia lại có chút thâm tình.

“Choang”

Không biết là ai kinh ngạc ném vỡ cái ly, sau đó mọi người lại rơi vào một khoảng im lặng mới.

Mấy phút sau, mới có người phá vỡ sự im lặng. " Chẳng trách giấu kỹ như vậy, thì ra vợ của Tưởng tổng lại là cô Thời. "